CHÍNH QUYỀN PHƯƠNG TÂY LÀ CỦA AI?
Thứ nhất, Chính quyền nhà nước Hợp chủng quốc H.oa K.ỳ gồm toàn những nhà tư bản, có thể nói họ cũng là chính quyền phục vụ, nhưng là phục vụ giới tinh hoa của M.ỹ, trong đó có các tập đoàn tài phiệt trên tất cả các lĩnh vực, họ nắm toàn bộ tài nguyên của quốc gia. Họ mới là người chủ đích thực của nước M.ỹ, còn người dân M.ỹ là những người làm công ăn lương. Thu nhập của họ mà cao, đương nhiên họ cũng sẽ trả cho người làm thuê mức thù lao cao. Nói gọn một câu, chỉ có một phần trăm dân số M.ỹ là nhà giàu, song lại làm chủ chín mươi chín phần trăm tài nguyên của nước M.ỹ.
Ngay đến một quốc gia còn duy trì ngôi vị hoàng đế, như Nhật, Thái, Thụy điển vân vân cũng chẳng thể gọi đó là thể chế quân chủ độc tài như thời chế độ phong kiến đâu. Thời phong kiến, bất cứ thứ gì dưới gầm trời và trên cương vực của trẫm là của trẫm, các quan cũng như thần dân, một khi có hành động hay lời nói phạm thượng là “trảm”, đạo quân thần là, “quân xử thần tử, thần bất tử bất trung”.
Thứ hai, vì sao tài nguyên thiên nhiên của nước M.ỹ không bằng của nước N.ga và Trung Quốc, song nước này lại là một nước giàu có? Phải công nhận, chính quyền M.ỹ từng thời kỳ đều có chung một cách hành xử với thế giới. Đó là có “đục nước mới béo cò”.
M.ỹ không bao giờ muốn trái đất này được bình yên. Có hai cái lợi mà M.ỹ nhắm đến, thế giới càng “đại loạn” thì M.ỹ càng giữ vững ngôi “đại trị”. Điểm lại, từ ngày lập quốc đến nay, M.ỹ đã gây ra bao nhiêu cuộc chiến tranh? Nếu M.ỹ không trực tiếp tham chiến như ở Việt Nam, Afghanistan thì M.ỹ cũng mượn tay người khác làm cho đại loạn.
Tiếp đến, nhờ có các cuộc chiến tranh ấy, nền công nghiệp chiến tranh của M.ỹ mới phát triển mạnh. Nếu không có chiến tranh thì sản phẩm (vũ khí) của tập đoàn Raytheon, một tập đoàn quốc phòng và hàng không vũ trụ đứng đầu thế giới sẽ tiêu thụ đi đâu?
Có dối trá mới làm cho nước M.ỹ giàu có. Thời gian một năm qua, tất cả chúng ta đều nghe thấy chính quyền M.ỹ sẽ cung cấp cho Ukr hết loại vũ khí này đến loại vũ khí khác. Song, M.ỹ không trực tiếp bán cho Ukr. Đó là cái khôn của M.ỹ, quân đội Ukr là nơi tiêu thụ vũ khí, nhưng các nước trong khối N.ato, vừa là nơi cung cấp vũ khí và cũng là nơi tiêu thụ vũ khí. Sau đó, một khi kho vũ khí của các nước này bị hao hụt, cần bổ sung, thì lại mua của M.ỹ. Như vậy M.ỹ vẫn bán được vũ khí mà không bị mang tiếng là người trực tiếp dính líu và cuộc chiến.
Trong số trên 2.000 vũ khí hạng nặng như xe tăng, xe bọc thép, các loại pháo mà phương tây đã chuyển cho Ukr, các bạn có biết M.ỹ đã đóng góp bao nhiêu không? Gần đây mới chuyển cho Ukr một ít bom chùm, đạn chùm. Vậy thôi! Vì sao ư? Như trên tôi đã nói rồi, M.ỹ không cung cấp mà vẫn là nhà cung cấp lớn nhất, vì các nước đồng minh thiếu hụt bao nhiêu thì lại mua của M.ỹ để bù vào bấy nhiêu.
Ngay cả việc M.ỹ hứa cung cấp máy bay F16 cho anh hề, song vẫn thòng một câu, “M.ỹ đồng ý để các nước đồng minh chuyển F16 cho U-cà”, rồi sau đó thì sao? Thì mua của M.ỹ mà bổ sung cho đủ. Thế là M.ỹ được tiếng lại vừa được miếng”. Khôn như con vàng của lão Hạc ở làng Vũ Đại!
Đọc đến đây, các bạn đã rõ chính quyền M.ỹ gây sự trên thế giới để phục vụ cho ai rồi chứ gì? Các nước đồng minh trước đây không được mua năng lượng từ N.ga, mà phải mua từ M.ỹ; mỗi nước phải trích ra 2% GDP của nước đó để chi cho quốc phòng, thực tế là để mua vũ khí M.ỹ và nuôi khoảng 200.000 lính M.ỹ đóng thường trực trên nước họ. Đám lính M.ỹ này chẳng khác gì thanh gươm treo lơ lửng trên đầu giới tinh hoa các nước đồng minh. Nếu có bất kỳ ai trong giới tinh hoa đó có ý phản chủ, thì thanh gươm đó sẽ rơi xuống “phập” đầu kẻ phản bội M.ỹ.
Vậy thì ai được lợi và ai bị thiệt? Hôm rồi mình coi trên TV thấy đám lãnh đạo các nước trong khối N.ato họp nhau tại Vilnius, mới nhận ra rằng, trong đám này chẳng có tên nào đại diện cho nhân dân lao động cả. Toàn giới nhà giàu không hà! Mà giới nhà giàu ấy, giàu lên được cũng nhờ M.ỹ cho nên, bố bảo họ cũng không dám làm trái ý M.ỹ. Dân thiếu năng lượng song chúng hắn không thiếu; dân bị mức độ lạm phát tăng, nhưng chúng hắn chẳng bị gì cả; dân tức khí lên rồi tập trung nhau lại để biểu tình phản đối, song họ vẫn bỏ ngoài tai, vẫn đi nghe ca nhạc bình thường.
Đấy, một quốc gia dân chủ, độc lập là như vậy đó. Trông đám người trong giới tinh hoa trong cuộc họp ở Vilnius thì sang trọng lắm, đĩnh đạc lắm, tự tin lắm, song bộ não của họ đã được lập trình để phục vụ cho nước M.ỹ, chứ không phải phục vụ nhân dân họ.
Hình trong bài: Lạc lõng giữa những kẻ hiểm độc.
fb Ngã Thị Dã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét