Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2025

Một người cha thực sự… gánh gì trên vai?

Một người cha thực sự… gánh gì trên vai?
Làm cha không chỉ là bước sang một chương mới của cuộc đời.
Mà là gánh vác, là nâng niu, là đứng vững giữa bao điều chẳng thể gọi tên.
Gánh gì ư?

Không chỉ là những bữa cơm đủ đầy, những hóa đơn đến hẹn, những khoản học phí nối nhau theo năm tháng.
Mà là gánh luôn vai trò trụ cột – người đứng giữa bão giông mà chẳng dám lung lay.

Có những đêm, anh ngồi im trong bóng tối, lắng nghe tiếng thở bình yên của cả nhà…
Mà trong lòng, hàng ngàn mối lo đang len lỏi như sợi tơ rối.
Không than, không khóc, không cho phép mình yếu đuối.

Vì chỉ một cái nghiêng mình… có thể khiến tổ ấm chao đảo.

Người ta vẫn bảo:
“Cha là núi, mẹ là sông.”
Núi thì lặng lẽ, sừng sững.
Sông thì mềm mại, dịu dàng.

Vậy nên, cha thường im lặng.
Nhưng phía sau cái im ấy… là vô vàn câu hỏi chưa từng thốt thành lời:

Mình đã đủ tốt chưa?
Mình có làm tròn vai không?
Lỡ mai này có điều gì xảy ra… vợ con sẽ ra sao?

Làm cha… không khó. Làm một người cha thật sự – mới là điều gian nan.

Vì người cha thực sự…
Không chỉ biết kiếm tiền, mà còn biết sống tử tế để làm gương.
Không chỉ biết lo cơm áo, mà còn học cách dạy con nên người.

Không chỉ là người “mang về”, mà còn là người “ở lại” bên con mỗi khi con cần nhất.

Nhưng trớ trêu thay…

Người cha chịu đựng giỏi nhất lại thường là người ít được hỏi han, thấu hiểu nhất.
Không phải anh không cần ai lắng nghe,

Chỉ là lâu dần, anh quen với việc im lặng, với việc "phải mạnh mẽ", phải gồng.
Tự nhủ: “Đàn ông thì cực là chuyện thường.”
Và cứ thế, anh giấu nỗi buồn, khóa luôn cả trái tim mình.

Nếu bạn từng thấy một người cha gắt lên chỉ vì con làm đổ ly nước,
Hãy hiểu rằng – đôi khi, chẳng phải vì cái ly,

Mà là cả ngày dài ngoài kia anh đã chịu quá nhiều áp lực không tên.
Nhưng rồi… sẽ có một ngày, người cha ấy học lại cách yêu thương.

Sẽ có lúc anh đủ can đảm ngồi xuống, nhìn con và nói:
“Ba xin lỗi vì lúc nãy đã nóng giận.”

Sẽ có lúc anh nhận ra:
“Con cần một người cha biết yêu thương, chứ không cần một người hùng lạnh lùng giấu hết cảm xúc.”

Vì con sẽ không nhớ hết những lần cha mang bao nhiêu tiền về,

Nhưng con sẽ không bao giờ quên cái ôm đầu đời khi vấp ngã,
Ánh mắt cha lo lắng, bàn tay cha vỗ về.
Làm cha, là gánh nhiều thật.

Nhưng xin nhớ, không ai buộc anh phải gánh tất cả… một mình.

Nếu hôm nay anh thấy mệt,
Xin đừng ngại nghỉ một chút.
Đừng im lặng khi trái tim đã đầy nỗi niềm.

Hãy học cách chia sẻ, hãy để lòng mình cũng được lắng nghe, được chữa lành.

Và nếu bạn là một người con,
Đừng chỉ hỏi: “Ba có tiền không?”
Hãy thử hỏi: “Hôm nay ba có vui không?”

Bởi đôi khi, người đàn ông vĩ đại nhất trong cuộc đời ta…
Chỉ cần một câu hỏi ấm áp như thế, để thấy lòng mình thấu hiểu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét