Hữu Thỉnh mở miệng đòi xe mà không biết nhục
Nguyễn Thông - Cha nhà thơ Hữu Thỉnh càng ngày càng tệ. Hôm qua coi tivi thấy chả than thở làm to cỡ Trưởng ban đảng (Chủ tịch Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật) mà đảng không cấp cho xe hơi, đi đâu cũng phải mượn xe đã cũ nát. Chả năn nỉ Thủ tướng duyệt cấp cho hẳn một chiếc xe để dùng, cho bằng anh bằng em.
Nhà thơ Hữu Thỉnh
Người ta đang chủ trương khoán xe công, giảm bớt xe để bớt gánh nặng cho dân, thế mà bố như người giời, như điếc như mù, mở miệng đòi xe mà không biết nhục.Già rồi, đầu óc lú lẫn rồi, đảng còn cho ngồi đó là may lắm, lại không biết điều, cứ giở giói cái thứ công thần ra, nhục.
Tưởng văn nghệ sĩ là to lắm, hách lắm ư. Cũng chỉ một thứ công cụ trong tay nhà cai trị thôi, đừng vênh để thiên hạ cười cho.
"Đường tới thành phố" đã lầy lội rồi, giờ có muốn quay về quê làm người tử tế cũng đã muộn, bác Thỉnh ạ.
Bác có nhớ câu thơ thi sĩ Xuân Sách vẽ chân dung cụ Hoài Thanh không:
"Vị nghệ thuật nửa cuộc đời
Nửa đời sau lại vị người ngồi trên
Thi nhân còn một chút duyên
Lại vò cho nát lại lèn cho đau...".
Nhưng tài bác cũng chỉ bằng ngón chân út cụ ấy, so làm sao được.
Huyếnh quá đi mất. Thương cho giới văn nghệ sĩ nước nhà chịu một người cầm đầu như bác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét