Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

Người cấp tiến vs kẻ ngu dốt, bảo thủ nhưng đầy quyền lực

PHÍA SAU CỦA SỰ TRẢ GIÁ
Luân Lê - Ai là những người cấp tiến? Đó là những người bị bắt nhốt và cầm tù.
Ai là người bỏ tù những người cấp tiến? Đó là những kẻ ngu dốt và bảo thủ nhưng có quyền lực trong tay.
Nhưng đất nước đổi thay và phát triển, chắc chắn là từ và bởi những con người cấp tiến.
Ngày xưa khi chống các nhà nước phong kiến, những người trí thức, các bậc chí sỹ, hiền tài cũng bị các nhà nước quân chủ chuyên chế (triều đình) cầm tù hoặc xử tử bằng những hình phạt nghiêm khắc, nhân danh thiên tử (con trời) để xử tử thần dân hoặc cận thần có tiếng nói trái ngược ý mình, hoặc họ phải bỏ về quê ở ẩn để được là chính họ.

Cho đến những thời kỳ bị xâm lược bởi đế quốc thực dân, những người cấp tiến của dân tộc đấu tranh để nhằm nâng cao nhận thức người dân hoặc giải phóng đất nước (dù bằng con đường khai dân trí hay con đường bạo lực cách mạng), thì đều là những người có tư tưởng cấp tiến so với cái thời mà chính quyền đô hộ hay cai trị đang trị vì. Và những con người đó bị bỏ tù vì lòng yêu nước nồng nàn, ngay cả ông Nguyễn Ái Quốc, cũng vào tù ra khám như một lẽ bình thường mà một người yêu nước phải trải qua. Nhưng có lẽ đó đơn giản chỉ là thay đổi vị trí địa lý chứ không có nghĩa điều đó tạo ra nỗi sợ hãi cho những con người như vậy. Vì với họ, nhà tù là nơi để dẫn đến tự do cho những người khác.

Lòng yêu nước trong một tâm tri được hun đúc và khởi dậy lên là bởi những bất công ngày càng hiển hiện và chồng chất trước mắt họ. Và chính quyền nào cai trị bằng nỗi sợ hãi thì sẽ sụp đổ bằng chính nỗi sợ hãi. Nhà nước nào kìm hãm sự phát triển dân trí thì nhà nước đó sẽ bị phá hủy bởi chính sự ngu dốt được nó tạo ra và duy trì. Bộ máy nào dùng bạo lực để bảo vệ quyền lực thì rồi chính bạo lực sẽ lật đổ và nghiền nát bộ máy ấy, chỉ trừ khi nó trao trả quyền lực một cách hòa bình cho phần còn lại của dân chúng.

Nên một chính phủ/chính quyền thông minh là một chính quyền biết trọng nhân sỹ, dựng dân trí và dụng học và thực lý.

Nhân loại phát triển là nhờ vào những lực lượng cấp tiến, họ nhìn xa trông rộng và biết lo trước nỗi lo của thiên hạ. Dù có thể hoàn cảnh hiện tại không phù hợp để dung chứa những tư duy và trí tuệ của họ lúc đó, nhưng vì những thứ đó mà tiến trình phát triển của con người mới có thể đi lên và dần hoàn thiện. Như Montesquieu phải trốn chạy nhà nước nửa tư sản nửa phong kiến của Pháp, nhưng học thuyết về chính quyền mà ông để lại cho nhân loại là vô giá. Di sản của Nelson Mandela dành cho Nam Phi là một nền cộng hòa tổng thống và đưa đất nước này thoát khỏi bàn tay cai trị bạo lực của chính quyền độc tài Apacthai. Luther King tạo ra hai đạo luật về Dân quyền và Nhân quyền cho người da đen thụ hưởng trên đất nước Mỹ. Mahatman Gandhi giúp Ấn Độ có được độc lập hoàn toàn khỏi Anh Quốc. Và hiện thời, bà Aung San Suu Kyi của đất nước Miến Điện khởi tạo một nền dân chủ mới mẻ sau gần nửa thế kỷ bị một chính quyền quân sự độc tài cai trị kìm hãm đất nước và bị bỏ lại đằng sau trong thế giới các quốc gia thứ ba (nghèo đói và kém phát triển).

Ông Nguyễn Ái Quốc, theo khía cạnh đấu tranh, cũng là một người cấp tiến khi muốn tranh đấu để đưa dân tộc Việt Nam thoát khỏi những sự cùm kẹp của các quốc gia ngoại quốc khác, đồng thời xóa bỏ chế độ nhà nước phong kiến lạc hậu và bạo tàn được duy trì hàng nghìn năm trong lịch sử. Cụ Phan Chu Trinh cũng là một con người cấp tiến và với phương cách có lẽ là có ảnh hưởng và mang lại giá trị thuyết phục nhất nếu dân tộc được thừa hưởng, đó là gây dựng dân trí đủ cao, khi đó độc lập và tự do, tự cường và phồn thịnh, hòa bình và vững mạnh, tất cả đều song hành cùng nhau trong lòng tổ quốc. Nhưng tư tưởng của cụ không phù hợp cho thời đó, và đến hiện tại nó lại là đòi hỏi cấp thiết của cuộc sống, khi đa phần dân chúng còn chưa hiểu dân quyền và nhân quyền là gì, mặc dù thế giới đang diễn ra cuộc cách mạng về trí tuệ nhân tạo và khám phá vũ trụ một cách mạnh mẽ và sâu rộng.

Thế nên, những người cấp tiến, bị bỏ tù bởi chính quyền, đó có lẽ là một lẽ tự nhiên và bình thường. Bởi cái cấp tiến thường là những thứ sẽ gây nguy hại và đe dọa đến sự tồn tại cho những cái lạc hậu và bảo thủ, khi nó muốn thay thế vị trí và xóa bỏ đi những cái cũ kỹ, cổ hủ và ngày càng tha hóa - những thứ kìm hãm và giết chết sự phát triển của xã hội loài người.

Ai là những người cấp tiến? Đó là những người bị bắt nhốt và cầm tù.

Ai là người bỏ tù những người cấp tiến? Đó là những kẻ ngu dốt và bảo thủ nhưng có quyền lực trong tay.

Nhưng đất nước đổi thay và phát triển, chắc chắn là từ và bởi những con người cấp tiến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét