Thế mà cứ...tưởng!
Nó lo đến độ chỉ sém chút nữa là vỡ …bọng đái!Nó có giấy mời của tân Vụ trưởng Vụ phụ trách, quản lý báo chí.
Nó nhìn con dấu, chữ ký kèm theo trong giấy mời. Choáng!
Chẳng là thế này, hồi ông T… làm Tổng trưởng tổng Đ… Nó là trưởng đại diện của báo… đặt ở địa hạt Tổng này. Ông T… mới lên chức Tổng trưởng, nó yêu cầu các phóng viên của bản báo phải viết bài ca ngợi ông T… Đấy là cái mánh “làm ăn” thấm vào trong máu, khi nó mới chập chọe tập sự. Giờ là trưởng đại diện của báo… ở một Tổng giàu có, phải phát huy. Nhờ những bài báo ca ngợi ông T… tờ báo của nó ăn “đậm”, số lượng phát hành lớn. Lễ hội, cắt băng khánh thành, lãnh đạo trung ương về thăm... các phóng viên của nó đều được mời, ra về phong bì dày cùng tặng phẩm. Riêng nó kiếm được hai lô đất mặt tiền, giá “nội bộ”, bán theo giá thị trường, đủ tiền cho hai con gái đi học nước ngoài.
Đánh đùng một phát, nó được mật báo, sắp tới trung ương sẽ thanh tra đất đai tổng Đ có liên quan đến ông T… Không những thế, thằng bạn thân làm trong cơ quan “ tuyệt mật” ngoài thủ đô cho nó biết, ông Tổng trưởng Tổng Đ… còn vi phạm, ngoài đất đai, có cả chuyện đạo đức. Tin này liên quan đến nó.
Thằng bạn thân cho biết:
- Tổng trưởng tổng Đ… lợi dụng một số báo chí, phóng viên viết những bài ca ngợi, coi ông T… là một lãnh đạo mực thước, tài năng, đức độ hòng đánh lừa dư luận. Một số tờ báo, phóng viên “ăn tiền” của ông T… viết không đúng sự thật, làm cho dư luận hiểu sai vấn đề. Đây là vụ việc nghiêm trọng, các phóng viên của những tờ báo này cần xử lý.
Nghe vậy, mặt nó tím hơn “cà dái dê”, mồ hôi đổ hơn “thác”, cả thân run hơn “ Chó vớt lên từ dưới ao lạnh giữa đông”. Mất chức, thậm chí mất việc là cái chắc! Biết đâu còn đi tù!!!
Không được! Chuyện đâu có thể đơn giản như thế, nó phải chạy trước sự kiện, trước cả thời gian.
Ngay ngày hôm sau, nó yêu cầu tất cả phóng viên cần tìm ra những việc làm khuất tất, sai phạm của ông T…, mà dự luận đang đồn thổi, để viết bài. Sự kiện nào có ông T…các phóng viên đến để theo dõi, viết bài, tuyệt đối không nhận tiền, nhận quà.
Những bài báo viết về khuất tất của một người lãnh đạo, tuy không nêu đích danh ông T… được bạn đọc đón nhận. Niềm vui ấy nhân đôi, khi nó được Tổng biên tập khen…
Nhưng nó cũng hơi ngạc nhiên là ông T… không thấy phản ứng gì.
Lạ thật!
Thì bây giờ nó biết cái “lạ” đó.
Đúng là ông T….có sai phạm khi ở chức to nhất tổng Đ… nhưng không bị “kỷ luật” như thằng bạn thân mật báo mà chỉ bị khiển trách, phải ra ngoài trung ương, chuyển công tác làm lãnh đạo một Vụ. Vụ đó có tên “ Phụ trách, quản lý báo chí”. Nghĩa là ông T… phụ trách trực tiếp tờ báo mà nó là trưởng đại diện ở tổng Đ…
Vừa nhận chức, ông ấy đã viết giấy mời, mời nó đến để gặp trực tiếp…
Cả đêm nó không ngủ, trằn trọc, lăn bên này, bên kia, muỗi đốt cũng mặc, thạch sùng kêu, không để ý, mắt cứ mở chong chong… Chỉ mong trời đừng sáng!
Nó đến chỗ ông T… hẹn với tâm trạng bồn chồn, còn hơn lúc đưa vợ vào phòng đẻ, trong đầu vạch ra rất nhiều phương án. Đáp số cuối cùng: “ Anh tha cho em, ngàn lần xin anh tha, chẳng qua cũng vì miếng cơm manh áo, chứ em đâu muốn thế! Công ơn anh với em, với báo của em, suốt đời em tạc ghi. Từ giờ trở đi, phóng viên báo em mà viết bài phê bình anh, em làm con chó chuyên ăn c…! Em thề đấy.”
Khi thấy nó bước vào phòng, ông T… ngạc nhiên:
- Mặt anh làm sao mà tím tái thế kia! Cả người nữa, sao run thế! Bị đau à?
Nó mất binh tĩnh, răng, lưỡi, môi đều lập bập:
- Thưa … anh… thực… tình…
Ông T… khoác tay:
- Nếu anh đau thì nên về nghỉ, tôi chỉ nói cho anh biết một yêu cầu nhỏ, để anh suy nghĩ. Tôi đã đọc những bài báo mà các anh viết phê bình một lãnh đạo, đọc rất thấm. Lại được biết, những bài báo đó có sự chỉ đạo của anh, tôi hoan nghênh. Tôi muốn anh làm trợ lý cho tôi, được không?
Nghe ông T… nói vậy, chỉ chút nữa, nó ngã lăn xuống đất.
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét