Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

Vì sao con người lại... hôn nhau?

"Vì sao con người lại... hôn nhau?"
Tình yêu đôi lứa bao giờ cũng gắn với nụ hôn. Khi chúng ta hôn, đôi môi hòa quyện vào nhau sẽ tạo ra một cảm giác hưng phấn lạ thường và bạn tự hỏi: “Tại sao chúng ta lại có cảm giác như vậy?”. Với sự phát triển của khoa học ngày nay, hầu hết con người đều chấp nhận ý kiến rằng con người hôn nhau vì nó giúp chúng ta tìm hiểu bạn tình. Khi mặt đối mặt, hormone của chúng ta bắt đầu lên tiếng. Chúng trao đổi thông tin sinh học cho nhau. Thâm tâm bên trong người phụ nữ có xu hướng thích mùi hương của những người đàn ông có gene mạnh hơn gene của họ.
Hôn nhau là hành động hiển nhiên của hầu hết các cặp đôi yêu nhau trên trái đất này, các nhà khoa học cho rằng, hôn là sự thỏa mãn khao khát cảm xúc. Trong tình yêu, việc “khóa môi” sẽ giúp cả hai cảm nhận được tình yêu trọn vẹn. Chúng làm thăng hoa cảm xúc và tạo nên khoảnh khắc rất khó phai.

Tuy nhiên, tại sao lại có cảm giác hưng phấn khi hôn nhau như vậy?

Các bộ phận nhạy cảm nhất của cơ thể sẽ kích thích các bộ phận lớn hơn trong não bộ khi được chạm vào. Khi bạn sử dụng đôi môi và lưỡi, những bộ phận cực kỳ nhạy cảm, não bộ sẽ phản ứng lại với chúng một cách rõ rệt, mặc dù những phần cơ thể này là không lớn. Somatosensory, hay xúc giác, một phần của não bộ, dành ra nhiều tế bào thần kinh hơn để nhận tín hiệu từ đôi môi so với những tín hiệu từ các bộ phận buồn tẻ khác, ví dụ như chân hoặc lưng.

Vì vậy, hôn sẽ kích thích nhiều tế bào thần kinh cho cả hai người tại cùng một thời điểm nhất định. Chúng ta có thể dễ dàng tìm ra bởi đó là một trải nghiệm cảm giác sâu – và cũng bởi vì chúng ta có thể chia sẻ trải nghiệm đó với một người khác.

Dù học thuyết này không giải thích tại sao mọi nguời lại bắt đầu hôn, thế nhưng, nó sẽ lý giải nguyên nhân tại sao chúng ta lại vẫn cứ làm điều đó.

Khi hôn, não của chúng ta tự động tiết ra một số loại hormone, như là Oxytocin – vốn làm chúng ta cảm thấy dễ chịu. Oxytocin cũng chịu trách nhiệm một phần cho những cảm giác thân mật, mà chúng ta luôn gọi nó là "tình yêu". Dopamine cũng là một loại hormone khác được tiết ra khi chúng ta hôn một ai đó mà mình quan tâm. Hôn cũng sẽ làm giảm số lượng Cortisol – một hormone gây căng thẳng.

Theo lẽ tự nhiên, chúng ta thèm khát những hormone này và luôn mong muốn tìm kiếm chúng ở những nơi có thể. Hôn được coi như là cách nhanh chóng để chúng được tiết ra. Do đó, chúng ta thường có động lực để duy trì điều này.

Bắt nguồn từ những người nguyên thuỷ

Một giả thuyết khác lại cho rằng nụ hôn hiện đại "tiến hóa" từ thói quen cho trẻ sơ sinh ăn bằng miệng, hoặc truyền thức ăn đã được nhai sang.

Những người phản bác này đã nghiên cứu về lịch sử tiến hóa của nụ hôn và phát hiện ra rằng, sinh lý của chúng ta bị tác động mạnh bởi những cái khóa môi say mê từ thời xa xưa.

Một câu hỏi lớn được đặt ra ở đây là hành động hôn là do bản năng hay sự bắt chước thiên bẩm của con người. Một số nói đó là sự bắt chước hành vi dựa trên những gì tổ tiên loài người đã làm. Ngày xưa, những bà mẹ thường dùng miệng để nhai và mớm đồ ăn cho con của họ. Hành động đó thể hiện sự yêu thương và con người đã duy trì thói quen đó đến ngày hôm nay.

Họ tin rằng hôn nhau là một hành vi bản năng, với dẫn chứng là các loài động vật tự động hôn nhau mà không cần ai dạy dỗ. Mặc dù hầu hết chúng chỉ cọ mũi với nhau để thể hiện sự thân thiết của đôi bạn tình thì một số khác cũng "khóa môi" như con người, chẳng hạn như loài tinh tinh. Chúng thường hôn nhau sau những trận chiến, để thư giãn cho nhau, để tăng tính gắn kết và đôi khi không vì lý do gì cả. Đơn giản là chúng chỉ biết làm như vậy.

Với sự phát triển của khoa học ngày nay, hầu hết con người đều chấp nhận ý kiến rằng con người hôn nhau vì nó giúp chúng ta tìm hiểu bạn tình. Khi mặt đối mặt, hormone của chúng ta bắt đầu lên tiếng. Chúng trao đổi thông tin sinh học cho nhau. Thâm tâm bên trong người phụ nữ có xu hướng thích mùi hương của những người đàn ông có gene mạnh hơn gene của họ.

Phải chăng là tất cả mọi người đều hôn?

Mặc dù tất cả những giả thuyết về nụ hôn thật sự thú vị, thế nhưng, có một sự thật là: không phải tất cả mọi người đều thực sự hôn.

Thực tế, một số nghiên cứu chứng minh rằng chưa đến một nửa số nền văn hoá có một nụ hôn thật sự lãng mạn. Vì vậy, có 2 hướng để chúng ta suy nghĩ: hoặc là mỗi chúng ta đều là người hôn tự nhiên và một số nền văn hoá đã kìm nén sự ham muốn này; hoặc là chúng ta không phải như vậy và nhiều nền văn hoá đã phát triển nụ hôn theo một cách nào đó.

Chúng ta có thể không bao giờ biết chính xác tại sao nụ hôn phát triển, nhưng khoa học chắc chắn đã phát hiện ra một số động lực mạnh mẽ để tiếp tục thực hiện điều đó. Vì vậy, đừng lo lắng về việc nụ hôn có thể phát tán hàng triệu những vi khuẩn (gần như không có hại). Ít nhất là bạn vẫn sẽ có được những hormone mang lại phấn chấn cùng nhiều thông tin sinh học có giá trị với sự lãng mạn này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét