9 ngày sinh tử của một bệnh nhân nhiễm Covid-19
Thầy thuốc Đông y Nguyễn Đồng từng có trải nghiệm sinh tử khi bị nhiễm Covid-19. Ông đã kể lại câu chuyện thoát nạn thần kỳ trong những thời khắc nguy nan nhất. Thầy thuốc Đông y Nguyễn Đồng, 66 tuổi, nguyên là Chủ tịch hội Diện chẩn Việt Nam tại Mỹ (Face Therapy). Ông đã tốt nghiệp chuyên ngành Đông y trường Đại học Quốc tế Y học mở rộng Colombia năm 2003. Hiện ông đang sinh sống cùng gia đình tại Houston bang Texas, Hoa Kỳ.
Thầy thuốc Đông y Nguyễn Đồng từng trải qua
9 ngày sinh tử khi bị nhiễm Covid-19 tại Mỹ.
Thầy thuốc Nguyễn Đồng tại Geneva -
Switzerland năm 2001. (Ảnh: tác giả cung cấp)
Câu chuyện của Thầy thuốc Nguyễn Đồng
Tôi năm nay 66 tuổi. Tôi sinh ra tại làng An Xá, Lệ Thuỷ, Quảng Bình, Việt Nam. Những người con xa xứ như tôi thường có một nỗi niềm day dứt trong tâm. Đó là nỗi nhớ quê hương, nơi con sông Kiến Giang đổ ra biển Nhật Lệ. Làng tôi xưa đẹp lắm, êm đềm bên luỹ tre xanh và cánh cò trắng dập dờn, phía Tây dựa núi Đầu Mâu - Trường Sơn, phía Đông giáp Đông Hải.
Ngày 03/08/2020
Khi nước Mỹ đang bị dịch viêm phổi Vũ Hán hoành hành, mọi người được khuyến cáo không đi ra ngoài. Nhưng ngày hôm đó tôi đã đi ra ngoài để mua vé số.
Khi vào khu vực mua vé số, một phụ nữ Mỹ đã đụng phải tôi và làm tôi ngã xuống đất. Tôi xin lỗi bà ấy rồi mua 5$ vé số và trở về nhà.
Ngay chiều hôm đó tôi đã bị sốt, ho, trong người rất khó chịu. Tôi nhớ kỹ rằng mình đã đeo khẩu trang cẩn thận, chẳng lẽ chỉ vì một cú va chạm mà tôi đã bị nhiễm Covid-19?
Đêm hôm đó tôi không ngủ được, bị sốt và ho suốt đêm. Sáng hôm sau dậy thấy trong người rất khác lạ, tôi nghĩ mình có thể đã bị virus Vũ Hán tấn công.
Ngày 04/08/2020
Tôi nhờ vợ và con trai đưa vào phòng cấp cứu bệnh viện Memorial Hermann. Sau khi làm thủ tục và được bác sĩ khám qua mũi và họng. Ít phút sau bác sĩ cho biết tôi đã bị lây nhiễm Covid-19.
Tôi năm nay 66 tuổi. Tôi sinh ra tại làng An Xá, Lệ Thuỷ, Quảng Bình, Việt Nam. Những người con xa xứ như tôi thường có một nỗi niềm day dứt trong tâm. Đó là nỗi nhớ quê hương, nơi con sông Kiến Giang đổ ra biển Nhật Lệ. Làng tôi xưa đẹp lắm, êm đềm bên luỹ tre xanh và cánh cò trắng dập dờn, phía Tây dựa núi Đầu Mâu - Trường Sơn, phía Đông giáp Đông Hải.
Ngày 03/08/2020
Khi nước Mỹ đang bị dịch viêm phổi Vũ Hán hoành hành, mọi người được khuyến cáo không đi ra ngoài. Nhưng ngày hôm đó tôi đã đi ra ngoài để mua vé số.
Khi vào khu vực mua vé số, một phụ nữ Mỹ đã đụng phải tôi và làm tôi ngã xuống đất. Tôi xin lỗi bà ấy rồi mua 5$ vé số và trở về nhà.
Ngay chiều hôm đó tôi đã bị sốt, ho, trong người rất khó chịu. Tôi nhớ kỹ rằng mình đã đeo khẩu trang cẩn thận, chẳng lẽ chỉ vì một cú va chạm mà tôi đã bị nhiễm Covid-19?
Đêm hôm đó tôi không ngủ được, bị sốt và ho suốt đêm. Sáng hôm sau dậy thấy trong người rất khác lạ, tôi nghĩ mình có thể đã bị virus Vũ Hán tấn công.
Ngày 04/08/2020
Tôi nhờ vợ và con trai đưa vào phòng cấp cứu bệnh viện Memorial Hermann. Sau khi làm thủ tục và được bác sĩ khám qua mũi và họng. Ít phút sau bác sĩ cho biết tôi đã bị lây nhiễm Covid-19.
ảnh Thầy thuốc Nguyễn Đồng đang nằm điều trị COVID 19 tại bệnh viện Memorial Hermann.
Bác sĩ quyết định cho tôi cách ly tại bệnh viện điều trị. Khi đó là 2 giờ chiều ngày 04/08/2020, bác sĩ truyền vào tĩnh mạch cho tôi một bịch nước trụ sinh 1000mg, cùng uống thêm 3, 4 thứ thuốc gì đó. Đo đường huyết lên đến 400 mặc dù trước đây tôi không bị tiểu đường. Chiều tối đến rạng sáng hôm sau tôi như bị hôn mê, hơi thở như ngắn lại, ho liên tục, cơ thể như mất hết năng lượng.
Ngày 05/08/2020
Bác sĩ - y tá truyền cho tôi một bịch trụ sinh như chiều hôm trước và tiếp tục cho uống thêm nhiều thứ thuốc tây nữa. Khi đó đo đường huyết của tôi lên đến 420 và huyết áp 160/120. Tôi thấy mệt hơn, khó thở hơn, hơi thở như còn khoảng 8%, ho liên hồi, cảm giác hai buồng phổi như bị bể ra, ăn uống không được. Tôi đã được đặt máy trợ thở oxy Invacare 24/24, tiểu tiện trên giường.
Ngày 06/08/2020
Hai ngày nằm trong bệnh viện tôi không ăn không ngủ được, đường huyết lên quá cao trên 400, huyết áp cũng tăng theo. Bấy giờ tôi bi quan, người rất mệt, hơi thở ngắn không kéo dài được, cũng không ăn được. Đầu tôi choáng váng như bị ai cắt đi một nửa.
Ngày 07/08/2020
Sức khỏe của tôi càng suy sụp, tôi nghĩ nếu tiếp tục nằm viện nữa không biết hơi thở tôi sẽ đi về đâu... Tôi đề nghị bác sĩ cho về nhà cách ly để nhường chỗ cho bệnh nhân khác nặng hơn. May quá, bác sĩ đồng ý! Hai giờ chiều vợ tôi đến đón về nhà, tôi không đi nổi, phải ngồi xe lăn ra xe. Về tới chỗ đậu xe, vợ con tôi phải dìu vào nhà, được 100 mét tôi cũng không vịn được nữa.
Sau 4 ngày 3 đêm tại bệnh viện Memorial Hermann, bác sĩ bệnh viện cho bốn thứ thuốc gồm: huyết áp, tiểu đường... Mà trước đây tôi chưa từng bị bệnh này, thuốc nặng nhất là tiểu đường Januvia 100mg, dụng cụ chích Insulin, 2 máy trợ thở Rhena Air. Về lại nhà hơi thở tôi chỉ còn 10%, ho liên tục, hai buồng phổi như bị rách toang, phần do COVID-19 tấn công, phần do thuốc hành hạ, phần do mất ngủ, cả tuần ăn uống không được, tôi sợ sệt, lo lắng và bi quan.
Vợ tôi tiếp tục đưa ba thứ thuốc ở bệnh viện cho tôi uống. Con trai tôi thử đường vẫn 400 như những ngày trước, sau đó cháu lại tiêm Insulin cho tôi. Hôm đó tôi cố gắng húp nửa chén cháo cảm. Từ cửa sổ nhìn ra ngoài trời nắng nóng tháng 8 của thành phố Houston, không có một ngọn gió, không bóng người qua lại, cũng chẳng có con chim nào bay lượn mặc dù trước nhà tôi có nhiều cây xanh, bóng mát như một công viên thu nhỏ. Nhìn cảnh tượng này tôi càng thấy bi quan hơn, cảm giác như có điều gì đó đen đủi sắp tới…
Đầu tôi nhức như búa bổ, ê ẩm toàn thân bởi virus Vũ Hán đang hoành hành khắp cơ thể... Tôi cầm giấy bút viết vài dòng cần viết để lại cho vợ con nếu lỡ có xảy ra bất trắc.
Đang nằm trị bệnh thì có điện thoại của bác sĩ Kim Anh, cho biết anh Vĩnh Thừa, người cùng quê Quảng Bình, bác sĩ Giám đốc bệnh viện Nhi, Trung tâm y tế Nhân Hòa tại Nam Cali cũng đang bị COVID19 tấn công, bị hôn mê nặng hơn tôi. (Về sau tôi được tin bác sĩ Vĩnh Thừa đã về cõi vĩnh hằng).
Khi tôi đang bi quan, thân xác kiệt quệ, khổ nhất là thở không nổi, hơi thở làm tôi không còn năng lượng nữa. Như có một chút may mắn, tâm trí tôi hồi nhớ lại bà bác sĩ Quỳnh Giao. Bà đã từng tư vấn cho tôi biết về môn học Pháp Luân Đại Pháp (hay còn gọi là Pháp Luân Công). Khi tôi gọi điện thoại cho bác sĩ Giao, thật may bà đã nhấc máy. Tôi gắng kể hết tình trạng bệnh lý... Bác sĩ Quỳnh Giao khuyên tôi không uống Januvia - thuốc hạ đường nữa, vì thuốc này tuy hạ đường nhưng làm cơ thể rất căng thẳng, khó chịu, mệt lả người.
Lúc đó là 11 giờ trưa ngày 08/08, tôi quyết định làm theo y học cổ truyền Việt Nam và tập Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi nhờ vợ nấu một nồi gồm: gừng, tỏi, chanh, giấm và mật ong rồi đun sôi hỗn hợp này lên. Đây là toa thuốc chuyên trị ngừa cảm cúm, thêm ăn cháo cảm nhiều hành, tiêu, tỏi, gừng. Uống thuốc nam xong, tôi ngồi trên giường tập 5 bài công pháp của Pháp Luân Công. Như có phép lạ, mới bài thứ 3 thì tôi khỏe ra, hơi thở tăng lên 50%, giọng nói rõ hơn, không còn ho liên tục nữa, đo lại tiểu đường chỉ còn 135, HA 130/190, người không còn sốt nữa và không còn dùng máy trợ thở nữa.
Ngày 10/08/2020
Tôi uống: gừng, tỏi, chanh, giấm táo, mật ong, ăn cháo cảm và không uống thuốc tây nữa. Tôi cảm thấy khỏe hơn và có thể đứng dậy tập 5 bài công pháp của Pháp Luân Công. Phép lạ như đến với tôi, cơn ho lui dần, hơi thở tăng lên 85%, huyết áp và đường ổn định.
Ngày 11/08/2020
Sau hơn một tuần ăn ngủ không được, tôi đã có một giấc ngủ để đời từ 10 giờ tối hôm trước đến 6 giờ sáng hôm sau. Nhìn ra cửa sổ phòng, tôi thấy hân hoan trong lòng, điều mà trước đây tôi chưa hề cảm thấy.
Bác sĩ quyết định cho tôi cách ly tại bệnh viện điều trị. Khi đó là 2 giờ chiều ngày 04/08/2020, bác sĩ truyền vào tĩnh mạch cho tôi một bịch nước trụ sinh 1000mg, cùng uống thêm 3, 4 thứ thuốc gì đó. Đo đường huyết lên đến 400 mặc dù trước đây tôi không bị tiểu đường. Chiều tối đến rạng sáng hôm sau tôi như bị hôn mê, hơi thở như ngắn lại, ho liên tục, cơ thể như mất hết năng lượng.
Ngày 05/08/2020
Bác sĩ - y tá truyền cho tôi một bịch trụ sinh như chiều hôm trước và tiếp tục cho uống thêm nhiều thứ thuốc tây nữa. Khi đó đo đường huyết của tôi lên đến 420 và huyết áp 160/120. Tôi thấy mệt hơn, khó thở hơn, hơi thở như còn khoảng 8%, ho liên hồi, cảm giác hai buồng phổi như bị bể ra, ăn uống không được. Tôi đã được đặt máy trợ thở oxy Invacare 24/24, tiểu tiện trên giường.
Ngày 06/08/2020
Hai ngày nằm trong bệnh viện tôi không ăn không ngủ được, đường huyết lên quá cao trên 400, huyết áp cũng tăng theo. Bấy giờ tôi bi quan, người rất mệt, hơi thở ngắn không kéo dài được, cũng không ăn được. Đầu tôi choáng váng như bị ai cắt đi một nửa.
Ngày 07/08/2020
Sức khỏe của tôi càng suy sụp, tôi nghĩ nếu tiếp tục nằm viện nữa không biết hơi thở tôi sẽ đi về đâu... Tôi đề nghị bác sĩ cho về nhà cách ly để nhường chỗ cho bệnh nhân khác nặng hơn. May quá, bác sĩ đồng ý! Hai giờ chiều vợ tôi đến đón về nhà, tôi không đi nổi, phải ngồi xe lăn ra xe. Về tới chỗ đậu xe, vợ con tôi phải dìu vào nhà, được 100 mét tôi cũng không vịn được nữa.
Sau 4 ngày 3 đêm tại bệnh viện Memorial Hermann, bác sĩ bệnh viện cho bốn thứ thuốc gồm: huyết áp, tiểu đường... Mà trước đây tôi chưa từng bị bệnh này, thuốc nặng nhất là tiểu đường Januvia 100mg, dụng cụ chích Insulin, 2 máy trợ thở Rhena Air. Về lại nhà hơi thở tôi chỉ còn 10%, ho liên tục, hai buồng phổi như bị rách toang, phần do COVID-19 tấn công, phần do thuốc hành hạ, phần do mất ngủ, cả tuần ăn uống không được, tôi sợ sệt, lo lắng và bi quan.
Vợ tôi tiếp tục đưa ba thứ thuốc ở bệnh viện cho tôi uống. Con trai tôi thử đường vẫn 400 như những ngày trước, sau đó cháu lại tiêm Insulin cho tôi. Hôm đó tôi cố gắng húp nửa chén cháo cảm. Từ cửa sổ nhìn ra ngoài trời nắng nóng tháng 8 của thành phố Houston, không có một ngọn gió, không bóng người qua lại, cũng chẳng có con chim nào bay lượn mặc dù trước nhà tôi có nhiều cây xanh, bóng mát như một công viên thu nhỏ. Nhìn cảnh tượng này tôi càng thấy bi quan hơn, cảm giác như có điều gì đó đen đủi sắp tới…
Đầu tôi nhức như búa bổ, ê ẩm toàn thân bởi virus Vũ Hán đang hoành hành khắp cơ thể... Tôi cầm giấy bút viết vài dòng cần viết để lại cho vợ con nếu lỡ có xảy ra bất trắc.
Đang nằm trị bệnh thì có điện thoại của bác sĩ Kim Anh, cho biết anh Vĩnh Thừa, người cùng quê Quảng Bình, bác sĩ Giám đốc bệnh viện Nhi, Trung tâm y tế Nhân Hòa tại Nam Cali cũng đang bị COVID19 tấn công, bị hôn mê nặng hơn tôi. (Về sau tôi được tin bác sĩ Vĩnh Thừa đã về cõi vĩnh hằng).
Khi tôi đang bi quan, thân xác kiệt quệ, khổ nhất là thở không nổi, hơi thở làm tôi không còn năng lượng nữa. Như có một chút may mắn, tâm trí tôi hồi nhớ lại bà bác sĩ Quỳnh Giao. Bà đã từng tư vấn cho tôi biết về môn học Pháp Luân Đại Pháp (hay còn gọi là Pháp Luân Công). Khi tôi gọi điện thoại cho bác sĩ Giao, thật may bà đã nhấc máy. Tôi gắng kể hết tình trạng bệnh lý... Bác sĩ Quỳnh Giao khuyên tôi không uống Januvia - thuốc hạ đường nữa, vì thuốc này tuy hạ đường nhưng làm cơ thể rất căng thẳng, khó chịu, mệt lả người.
Lúc đó là 11 giờ trưa ngày 08/08, tôi quyết định làm theo y học cổ truyền Việt Nam và tập Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi nhờ vợ nấu một nồi gồm: gừng, tỏi, chanh, giấm và mật ong rồi đun sôi hỗn hợp này lên. Đây là toa thuốc chuyên trị ngừa cảm cúm, thêm ăn cháo cảm nhiều hành, tiêu, tỏi, gừng. Uống thuốc nam xong, tôi ngồi trên giường tập 5 bài công pháp của Pháp Luân Công. Như có phép lạ, mới bài thứ 3 thì tôi khỏe ra, hơi thở tăng lên 50%, giọng nói rõ hơn, không còn ho liên tục nữa, đo lại tiểu đường chỉ còn 135, HA 130/190, người không còn sốt nữa và không còn dùng máy trợ thở nữa.
Ngày 10/08/2020
Tôi uống: gừng, tỏi, chanh, giấm táo, mật ong, ăn cháo cảm và không uống thuốc tây nữa. Tôi cảm thấy khỏe hơn và có thể đứng dậy tập 5 bài công pháp của Pháp Luân Công. Phép lạ như đến với tôi, cơn ho lui dần, hơi thở tăng lên 85%, huyết áp và đường ổn định.
Ngày 11/08/2020
Sau hơn một tuần ăn ngủ không được, tôi đã có một giấc ngủ để đời từ 10 giờ tối hôm trước đến 6 giờ sáng hôm sau. Nhìn ra cửa sổ phòng, tôi thấy hân hoan trong lòng, điều mà trước đây tôi chưa hề cảm thấy.
Nhờ có Pháp Luân Đại Pháp ông đã trở lại với cuộc sống.
Tôi mở cửa bước ra trước nhà nhìn ánh thái dương, cảm nhận sự sống quanh mình. Tôi hít thở làn không khí trong lành của một ngày mới, gió thu ban mai lay động lao xao… Có thứ gì đó ngan ngát thoảng qua trong gió khiến tôi cay sống mũi.
Mấy ngày sau tôi thấy trong người trở lại như bình thường. Tôi gọi cho bác sĩ gia đình để xin xét nghiệm lại COVID-19. Trung tâm xét nghiệm chỉ cách nhà tôi 1,5 km. Ba ngày sau, điện thoại reo lên, email cũng được trả lời: Tôi không còn bị nhiễm COVID-19 nữa!
Trong những tháng ngày lịch sử này, khi đại dịch bùng phát, tôi muốn viết ra câu truyện của bản thân đã trải qua. Tôi hy vọng bài viết sẽ giúp nhiều người vượt qua được đại nạn như tôi. Pháp Luân Công thực sự vi diệu. Tôi xin tặng các bạn một cơ hội có thể đối kháng với COVID-19.
Tôi xin để lại đường link hướng dẫn các bài tập của Pháp Luân Công và các sách Đại Pháp để mọi người dễ dàng tìm hiểu.
Tôi mở cửa bước ra trước nhà nhìn ánh thái dương, cảm nhận sự sống quanh mình. Tôi hít thở làn không khí trong lành của một ngày mới, gió thu ban mai lay động lao xao… Có thứ gì đó ngan ngát thoảng qua trong gió khiến tôi cay sống mũi.
Mấy ngày sau tôi thấy trong người trở lại như bình thường. Tôi gọi cho bác sĩ gia đình để xin xét nghiệm lại COVID-19. Trung tâm xét nghiệm chỉ cách nhà tôi 1,5 km. Ba ngày sau, điện thoại reo lên, email cũng được trả lời: Tôi không còn bị nhiễm COVID-19 nữa!
Trong những tháng ngày lịch sử này, khi đại dịch bùng phát, tôi muốn viết ra câu truyện của bản thân đã trải qua. Tôi hy vọng bài viết sẽ giúp nhiều người vượt qua được đại nạn như tôi. Pháp Luân Công thực sự vi diệu. Tôi xin tặng các bạn một cơ hội có thể đối kháng với COVID-19.
Tôi xin để lại đường link hướng dẫn các bài tập của Pháp Luân Công và các sách Đại Pháp để mọi người dễ dàng tìm hiểu.
Trang web đa ngôn ngữ: https://www.falundafa.org
Trang web tiếng Việt: https://vi.falundafa.org
Chúng ta đều xứng đáng có cơ hội đón nhận sự may mắn như nhau, hãy chuyển bài viết này cho những người chúng ta biết, trao cho nhau thêm cơ hội tự cứu mình trong giai đoạn khó khăn khi đại dịch đang lây lan khó kiểm soát hiện nay.
Houston - 26/01/2021
Thầy thuốc: Nguyễn Đồng
Pháp Luân Công là gì?
Pháp Luân Công được biết đến là một môn khí công của Phật gia, với hơn 100 triệu người theo tập từ gần 100 quốc gia trên thế giới.
Pháp Luân Công giúp người tập rèn luyện thân thể qua 5 bài công pháp gồm 4 bài tập đứng và một bài thiền định. Người tập có thể tập vào bất cứ thời gian nào và số lượng bài tập phụ thuộc vào hoàn cảnh của mỗi cá nhân.
Khác với những môn khí công thông thường chỉ nhấn mạnh vào động tác và kỹ năng, Pháp Luân Công còn nhấn mạnh vào việc đề cao tâm tính, tu dưỡng đạo đức trong đời sống hàng ngày, theo các nguyên lý Chân - Thiện - Nhẫn.
Tại Việt Nam, ông đã truyền rộng phương pháp đông y bấm huyệt, diện chẩn... ở nhiều nhà thờ và các chùa cho hàng ngàn tu sĩ Công giáo, Cao Đài, Tăng ni Phật tử, các đạo viện tôn giáo, và hội Chữ Thập Đỏ.
Ông đã tốt nghiệp chuyên ngành Đông y trường Đại học Quốc tế Y học mở rộng Colombia năm 2003. Năm 1984 ông được đào tạo và trở thành thầy thuốc đông y tại Viện Y học Dân tộc TP. HCM, tốt nghiệp bằng Khí công Trường sinh học tại Bangkok, Thái Lan năm 1996. Hiện ông đang sinh sống cùng gia đình tại Houston bang Texas, Hoa Kỳ.
Từ năm 1995 đến nay, ông đã đi nhiều nơi để thuyết giảng và hướng dẫn phương pháp trị bệnh bằng diện chẩn, bấm huyệt, nhân điện, thuốc nam, phong thủy ở nhiều bang tại Hoa Kỳ và các quốc gia khác như Canada, Brasil, Argentina, Bolivia, Paraguay, Mexico, Philippines, Indonesia, Thái Lan, Campuchia.
Từ năm 1995 đến nay, ông đã đi nhiều nơi để thuyết giảng và hướng dẫn phương pháp trị bệnh bằng diện chẩn, bấm huyệt, nhân điện, thuốc nam, phong thủy ở nhiều bang tại Hoa Kỳ và các quốc gia khác như Canada, Brasil, Argentina, Bolivia, Paraguay, Mexico, Philippines, Indonesia, Thái Lan, Campuchia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét