THƯ DẶN CON
Đỗ Ngọc Thống, FB Đỗ Ngọc Thống - Hà Nội 27-09-2018 - Hôm nay ba ngồi xem truyền hình trực tiếp đám tang tiễn đưa chủ tịch nước về nơi an nghỉ cuối cùng tại quê ông. Xem xong thấy buồn quá và viết thư cho con.Ba có người bạn là Bộ trưởng, lúc chiều ba nói với ông ấy: “anh đã chuẩn bị để sau này nếu ra đi thì về chỗ nào chưa?”. Ông ấy cười và bảo “lo gì”. Ba nói: “không lo sao được, hôm nay anh không thấy trong đám tang chủ tịch nước, vị lãnh đạo nào chẳng “trông người mà ngẫm đến ta”. Tôi chắc vị nào cũng đã nghĩ: sau này tang lễ của mình sẽ được tổ chức thế nào? Nằm ở đâu? Trong khuôn viên bao nhiêu mét vuông? Nghi lễ thế nào, có được tổ chức cấp quốc gia? Liệu có mấy ngàn người bỏ hết công việc đến dự không? Nếu về quê thì sẽ có bao nhiêu xe pháo, bao nhiêu quan chức lãnh đạo từ TW đến các địa phương cũng bỏ hết mọi công việc để đến dự tang lễ của mình? Liệu có hàng ngàn người dân đổ ra đứng hai bên đường khi xe đi qua, rồi lại có người không biết thật hay không còn đỏ hoe cả mắt? Và nếu họ đến dự đông thế thì lấy chỗ nào mà chứa hết? Cho nên dứt khoát phải chọn cho được mảnh đất như sân vận động quốc gia, đường xá phải khang trang rộng rãi, xe cộ vào ra phải thông thoáng thì mới ổn… Nghe thế, ông bạn ba không nói gì nhưng thấy không cười nữa.
Hiện nay ba vẫn mạnh khỏe, nhưng nếu sau này ba mất thì thế nào nhỉ? Tất nhiên ba chỉ là người dân bình thường; làm sao so sánh được với các công thần, những người đứng đầu đất nước. Cho nên nếu ba ra đi thì dứt khoát là điện táng nhé. Làm thế sẽ rất vệ sinh, nhanh gọn, đỡ vất vả cho con cháu, ít phiền hà đến mọi người và lại được tiếng là làm theo lời dặn của Bác Hồ. Ba cứ nghĩ dù là ai thì cũng chỉ là công dân, phải công bằng trước pháp luật; là đảng viên, làm cán bộ lãnh đạo càng to, càng phải gương mẫu hơn.
Ba cũng đã chuẩn bị cho mình mấy mét vuông đất ở vùng đồi tại quê nhà. Trên mảnh đất ấy có ông nội mà các con phải gọi là cố và bố mẹ của ba, tức ông bà của các con. Ba chỉ cần 3 mét vuông thôi, cần hàng ngàn mét để làm gì, mà có muốn cũng không được. Đất ba chọn cũng chỉ là đất đồi sỏi đá, không phải đất cấy trồng được lúa ngô gì, nên cũng chẳng lãng phí hay phát sinh tranh chấp.
Cuối cùng ba rất băn khoăn, không biết nguyên thủ các quốc gia phát triển như nước Đức mà con đang sống, khi họ mất thì sẽ được tổ chức thế nào? Nước họ giàu thế nhưng liệu họ tổ chức tang lễ quốc gia có tốn kém thế không hay họ còn làm to hơn nước mình? Vì như người ta hay nói “phú quý sinh lễ nghĩa”. Nhưng ba đoán họ chẳng làm thế đâu, vì họ sống rất lí trí, luôn nghĩ: chết là hết thôi, tốn kém thế làm gì và làm thế lại tạo nên một tiền lệ xấu. Không biết thế có đúng không, nhưng ba đã nghĩ thế.
Tạm biệt nhé và nhớ lời ba dặn đấy.
Ba T.
P/S: không phải 3 x đâu nhé.😉
Tạm biệt nhé và nhớ lời ba dặn đấy.
Ba T.
P/S: không phải 3 x đâu nhé.😉
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét