Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019

Vì sao Lê nin gọi một số trí thức là "cứt"

Bác Mao cần các nhà khoa học chỉ biết làm khoa học (những con Robot có trí tuệ) phục vụ Đảng, còn lớp người biết vạch ra cái sai của tầng lớp thống trị (theo bác Mao đó là TRÍ THỨC), thì nhất định không cần, thậm chí chúng chỉ sánh ngang với chất thải của động vật. Mà không chỉ bác Mao (không bao giờ sai, do bác Hồ nói thế) hầu như quá trình xây dựng CNXH ở mọi quốc gia, cái gọi là đội ngũ TRÍ THỨC không được phép tồn tại, bởi đã có đảng độc quyền lãnh đạo. Bao giờ Chủ nghĩa Mác-Lê còn là kim chỉ nam, còn là duy nhất đúng thì đảng không bao giờ sai nên không cần Trí thức.
Vì sao Lê nin gọi một số trí thức là "cứt"
“Thế nào là trí thức?”
Nguồn: Giang Nam lãng tử Nadivad Cryptocurrency - Xuất xứ “lời vàng ý ngọc” của Lê Nin (trí thức là cứt) đã rõ rồi. Còn về xuất xứ lời nói của Mao chủ tịch (trí thức là cục phân), không có dẫn nguồn trích. Bởi “lời vàng ý ngọc” của lãnh tụ Mao nói trong một cuộc gặp gỡ nào đó, nói miệng, không văn bản, người nghe chỉ truyền tụng, không ai đủ can đảm ghi lại vào văn bản. Tất nhiên những người trí thức cộng sản của TQ xưa không thể ghi nó vào “văn kiện lịch sử của Trung Quốc cộng sản đảng”. Mao Trach Đông chắc hẳn đã đọc “lời vàng” của Lê Nin mặc dù ông Mao chả thèm biết ngoại ngữ nào, đã có phiên dịch kè kè ở bên rồi, học chi cho mệt. Khắp nơi truyền tụng thì hẳn là có cơ sở thực tế. Nhân đây xin giới thiệu bài “Thế nào là trí thức“ của Nguyễn Nghĩa kèm theo bài này.
Lê Nin
Nguyễn Đình Đăng dịch từ nguyên văn tiếng Nga: В.И. Ленин, А.М. Горькому от 15 сентября 1919 годаПолное собрание сочинений, т. 51, стр. 48-49. (Ai không tin thì bấm vào đường link trên xem nguyên bản tiếng Nga)
Lời giới thiệu của người dịch
Trong cuộc nội chiến Nga sau cách mạng tháng 10, chính quyền bolshevik, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Lenin, đã tiến hành cuộc Khủng bố Đỏ (1918 – 1923). Vào mùa thu năm 1919, hàng loạt trí thức tại Petrograd (tên của Saint Petersburg thời đó) đã bị cáo buộc âm mưu phản loạn và đã bị bắt. Nhà văn Maxim Gorki đã viết thư đề nghị Lenin ngừng khủng bố trí thức. Lenin đã viết bức thư trả lời dưới đây, trong đó ông gọi các trí thức thân Hiến Dân là cứt (Xem chú giải [1] về Đảng Hiến Dân).

Vậy những trí thức bị Lenin liệt vào loại “thân Hiến Dân” và bị Lenin gọi là cứt là những ai? Theo nhà văn Alexandr Solzhenitsyn (1918 – 2001) thì đó là 80% giới trí thức Nga. A. Solzhenitsyn từng bị giam 11 năm (1945 – 1956) trong các nhà tù và tại tập trung Xô-Viết. Được trao giải Nobel văn chương năm 1970 nhưng không thể đi nhận, ông nhận giải thưởng này năm 1974 tại Thụy Điển sau khi bị trục xuất khỏi Liên Xô vào năm đó. Ông quay trở lại tổ quốc năm 1994 sau khi Liên Xô sụp đổ.

Trong tác phẩm «Quần đảo GULAG», A. Solzhenitsyn viết: “Thân Hiến Dân có nghĩa là gì? Đó không phải là những người về phe chủ nghĩa quân chủ cũng chẳng phải những người của phe chủ nghĩa xã hội, mà đó là toàn bộ giới khoa học, đại học, văn nghệ sĩ, và tất nhiên là toàn bộ giới kỹ nghệ. Ngoài các nhà văn cực đoan, những nhà thần học và các lý thuyết gia chủ nghĩa xã hội, toàn bộ giới trí thức còn lại, 80% của giới này, là những người thân Hiến Dân,” (Xem A. Solzhennitsyn, Quần đảo GULAG, Tập 1, trang 44, khổ thứ 3, từ dòng thứ 6).

Trong thư, Lenin lấy Korolenko làm mẫu người của trí thức tư sản. Chú giải [4] giải thích Korolenko là ai.

N.Đ.Đ.

Thư V.I. Lenin gửi A.M. Gorky

15/IX [1]

“Alexei Maximưch thân mến,

Tôi đã tiếp Tonkov, và ngay cả trước khi tiếp ông ta và trước khi nhận được thư của Ông chúng tôi trong Trung Ương đã quyết định bổ nhiệm Kamenhev và Bukharin kiểm tra việc bắt các trí thức tư sản loại thân Hiến Dân [2] và để thả những ai có thể thả được. Bởi đối với chúng tôi rõ ràng là đã có những sai lầm trong việc này.

Và cũng rõ ràng rằng, việc bắt đám Hiến Dân (và thân Hiến Dân) là cần thiết và đúng đắn.

Khi tôi đọc quan điểm thẳng thắn của Ông về việc này, tôi đặc biệt nhớ lại câu nói của Ông đã in sâu vào đầu tôi trong những cuộc trò chuyện giữa chúng ta (tại London, ở Caprivà sau đó):

“Giới nghệ sĩ chúng tôi là những người vô trách nhiệm.”

Chính thế đấy! Vì chuyện gì mà Ông lại nói những lời lẽ cực kỳ giận dữ như vậy? Vì chuyện vài chục (hoặc ngay cả vài trăm) ông kễnh Hiến Dân và thân Hiến Dân ngồi tù vài ngày để tránh âm mưu kiểu vụ đầu hàng Đồi Đỏ [3], những âm mưu đe dọa cái chết của hàng chục ngàn công nhân và nông dân.

Thật là thảm hoạ, cứ thử nghĩ mà xem! Thật là bất công! Cho bọn trí thức ngồi tù vài ngày hoặc thậm chí cả vài tuần đi nữa để tránh cho hàng chục ngàn công nhân và nông dân bị giết hại!

“Giới nghệ sĩ là những người vô trách nhiệm.”

Trộn lẫn “các lực lượng trí tuệ” của nhân dân với “lực lượng” trí thức tư sản là sai. Tôi lấy Korolenko [4] làm mẫu người của bọn trí thức tư sản: Gần đây tôi có đọc cuốn sách mỏng hắn viết vào tháng 8 năm 1917 nhan đề “Chiến tranh, Tổ quốc và Nhân loại.” Korolenko trên thực tế là một kẻ thân Hiến Dân nhất, gần như là một tên menshevik. Thật là một kiểu chủ chiến đê tiện, xấu xa, kinh tởm, được che đậy bằng những lời lẽ đường mật! Một con buôn bị cầm tù bởi những thành kiến tư sản. Đối với các ông kễnh này thì 10 triệu người bị giết trong cuộc chiến tranh đế quốc là việc đáng ủng hộ (bằng những việc trong các câu chữ đường mật “chống” chiến tranh), còn sự hy sinh của vài trăm ngàn người trong cuộc nội chiến chân chính chống bọn địa chủ và lũ tư bản thì lại gây nên những “ối”, “oái”, những tiếng hổn hển, và những cơn động kinh.

Không. Chẳng có gì là tội lỗi khi cho những “tài năng” như thế ngồi tù vài tuần, nếu đó là việc phải làm để tránh các âm mưu (kiểu vụ Đồi Đỏ) và cái chết của hàng chục ngàn người. Chính chúng tôi đã lật tẩy các âm mưu này của bọn Hiến Dân và thân Hiến Dân. Và chúng tôi biết bọn giáo sư thân Hiến Dân luôn luôn giúp đỡ bọn âm mưu phản loạn. Đó là sự thật.

Các lực lượng trí tuệ của công nông đang trưởng thành vững mạnh trong cuộc đấu tranh lật đổ tư sản và bọn đồng lõa, lũ trí thức – đầy tớ của tư bản, những kẻ tưởng mình là bộ não của quốc gia. Trên thực tế, bọn chúng không phải là bộ não mà là cứt.

Đối với “các lực lượng trí tuệ” mong muốn đem khoa học cho nhân dân, chứ không phải làm tôi tớ cho tư bản, chúng tôi trả tiền công trên mức trung bình. Đó là sự thật. Chúng tôi giữ gìn họ. Đó là sự thật. Chúng ta có hàng chục ngàn sĩ quan phục vụ Hồng quân và chiến thắng cho dù có hàng trăm tên phản bội. Đó là sự thật.

Còn về tâm trạng của Ông, “hiểu” thì tôi có hiểu (một khi Ông đã bắt đầu nói không biết liệu tôi có hiểu Ông không). Khi ở Capri và sau đó tôi đã nhiều lần nói với Ông: Ông quây quần với các phần tử xấu nhất của giới trí thức tư sản và nghe theo tiếng rên rỉ của chúng.

Ông nghe thấy và nghe theo tiếng kêu la của vài trăm trí thức nhân vụ bắt bớ “khủng khiếp” trong vài tuần lễ, còn tiếng nói của quần chúng, của hàng triệu công nông, đang bị bọn Denikin, Kolchak, Liazonov, Rodzianko, bọn Đồi Đỏ âm mưu phản loạn, (và những tên Dân Hiến khác) đe doạ – tiếng nói đó thì Ông không nghe thấy và không nghe theo. Tôi hiểu lắm chứ, hiểu lắm chứ, rằng có thể sa đà không chỉ tới mức, kiểu như “Hồng quân cũng là kẻ thù của nhân dân chẳng khác gì bọn Bạch Vệ” (các chiến sĩ đấu tranh lật đổ bọn tư bản và địa chủ cũng là kẻ thù của nhân dân chẳng khác gì bọn địa chủ với bọn tư bản), mà còn tới mức tin vào Chúa Trời và bố già Sa Hoàng. Tôi hiểu lắm chứ.

Này, này, Ông sẽ chết đấy (*) nếu không tự rứt ra khỏi bọn trí thức tư sản đó. Tôi chân thành mong Ông thoát ra mau mau.

Gửi Ông những lời chào tốt đẹp nhất!

Lenin của Ông”.

*) Bởi vì đúng là Ông không viết gì! Đối với một nghệ sĩ, phung phí bản thân mình cho tiếng rên rỉ của bọn trí thức thối nát và lại không viết thì thật chẳng phải là cái chết, là một sự nhục nhã hay sao?

Viết ngày 15/9/1919

Gửi đi Petrograd

Công bố lần đầu tiên, theo bản thảo

Chú giải của người dịch:

[1] Vào năm 1919, Lenin 49 tuổi, Gorky 51 tuổi.

[2] Hiến Dân: кадет (đọc là “ka-điet”), tên viết tắt của Đảng Hiến pháp Dân chủ (Конституционно-демократическая партия), còn được gọi là Đảng Tự Do Nhân Dân (Партия Народной Свободы), thành lập năm 1905, chủ trương cải cách triệt để Nhà nước Nga thành nhà nước quân chủ lập hiến. Vào năm 1906, lúc đầu Đảng Hiến Dân chiếm đa số ghế trong Nghị viện Nga (Дума). Sau khi Sa Hoàng thoái vị sau cách mạng tháng 2/1917, Nghị viện Nga và Xô-Viết Petrograd (do Đảng Bolshevik – tức đảng cộng sản do Lenin đứng đầu – lãnh đạo) tranh giành quyền lực. Sau cách mạng tháng 10 Nga, những người bolshevik tuyên bố Đảng Hiến Pháp Dân chủ là “kẻ thù của nhân dân”, Lenin đã ra lệnh bắt và thủ tiêu các lãnh tụ Đảng Hiến Dân.

[3] Ngày 13/6/1919, khi cánh quân Bạch Vệ phía bắc của tướng A.P. Rodzyanko tấn côngPetrograd, đội quân bảo vệ pháo đài Đồi Đỏ (Красная Горка) đã nổi dậy chống lại những người bolshevik. Nhưng 3 ngày sau cuộc nổi dậy đã bị những người bolshevik dập tắt. Quân Bạch Vệ không kịp ứng cứu vì khi được tin về cuộc nổi dậy thì đã quá muộn.

[4] Vladimir Galaktionovich Korolenko (Влaдимир Галактионович Короленко) (1853-1921) – nhà văn, nhà báo, nhà tranh đấu cho nhân quyền, người theo chủ nghĩa nhân đạo. Ông là người phê phán mạnh mẽ chế độ Sa Hoàng và chế độ bolshevik (cộng sản). Ông sinh tạiZhitomir, Ukraina, là con của một quan tòa địa phương. Do tham gia phong trào Dân Tuý, ông bị đuổi học khỏi cả hai trường đại học công nghệSaint Petersburg (1871) và viện nông lâm Petrov tạiMoscow (1874). Năm 1876 ông bị bắt đi đày tại Kronstadt. Ông còn bị chế độ Sa Hoàng đày ải thêm 2 lần nữa (1879, 1881 – 1884). Ông nổi tiếng về các truyện ngắn viết trong những năm 1879, 1885, 1892 – 1900. Từng là viện sĩ viện Hàn Lâm Văn học Nga, nhưng ông đã ly khai năm 1902 sau khi Maxim Gorky bị khai trừ khỏi viện Hàn Lâm vì tham gia cách mạng. Nhà văn Anton Chekhov cũng ly khai vì lý do này. Korolenko lúc đầu hoan nghênh cách mạng tháng 10 Nga năm 1917, nhưng chẳng bao lâu sau khi những người bolshevik lộ rõ bản chất chuyên quyền bạo ngược, Korolenko đã lên tiếng chống lại họ. Trong cuộc nội chiến ông đã phê phán cả Khủng bố Đỏ (do chính quyền bolshevik tiến hành) và Khủng bố Trắng (của phe Bạch Vệ). Ông cổ vũ cho nhân quyền và chống lại những bất công và khủng bố của đấu tranh giai cấp. Ông mất tại Ukraina ngày 25/12/1921.

Nguyễn Đình Đăng dịch

Lời bàn của Nguyễn Nghĩa - “Thế nào là trí thức?”

Ở cái xứ XHCN bây giờ người ta mới phải định nghĩa thế nào là TRÍ THỨC chứ mấy nước Tư bản ai mà tranh cãi chuyện này vì nó chẳng có gì là lạ. Trước khi vào nội dung chính xin phép đi ngoài lề một chút. Thế nào là Phản biện xã hội nhỉ? Tại sao nhiều người cứ nghĩ Phản biện gắn với sự đả phá mà không nghĩ đó là cách bày tỏ suy nghĩ của một con người để bảo vệ điều gì đó mình cho là đúng. Như vậy càng có nhiều ý kiến phản biện thì con người càng dễ tránh được sai lầm, dể gần với chân lý hơn chứ.


Image result for Mao chủ tịch

Quay lại thế nào là TRÍ THỨC, có lẽ mỗi người sẽ có tiêu chí đánh giá khác nhau, nhưng với bác Mao thì “TRÍ THỨC là cục PHÂN”. Tại sao bác Mao gọi như vậy trong khi rõ rằng lúc đó TQ rất cần khoa học để chế tạo tầu Thần châu đi vào vũ trụ, chế tạo bom nguyên tử để răn đe thiên hạ. Tóm lại không thể xây dựng CNXH nếu không có sự góp tay của tri thức. Vậy điều gì khiến bác Mao ghét Trí thức đến như vậy?

Không thể phủ nhận một điều rằng những người có trí tuệ hơn người, có học vấn cao thì sớm nhận ra vấn đề hơn so với một người bình thường. Không những vậy, do thói quen tư duy, trước một vấn đề họ thường đi tìm lời giải, tìm con đường đi ngắn nhất để đạt được kết quả. Nói tóm lại xã hội tiến bộ nhờ sự đóng góp của tầng lớp này rất lớn nếu không muốn nói là quyết định. 


Nhưng cũng chính vì vậy mà không phải cho đến bây giờ, lực lượng này luôn là cái gai trong mắt tầng lớp thống trị, họ là người đầu tiên vạch ra cái sai của tầng lớp thống trị khi nó trở thành rào cản tiến bộ của con người. Giai cấp thống trị càng sai lầm thì lớp người này càng trở nên khó chịu cần phải nhổ bỏ trước khi nó kịp gây ảnh hưởng tới đa số người dân còn đang mê ngủ.

Như vậy là đã rõ, bác Mao cần các nhà khoa học chỉ biết làm khoa học (những con Robot có trí tuệ) còn lớp người mà ta vừa nêu (theo bác Mao đó là TRÍ THỨC), muốn xây dựng thành công CNXH nhất định không cần, thậm chí nó chỉ sánh ngang với chất thải của động vật.

Mà không chỉ bác Mao (không bao giờ sai, do bác Hồ nói thế) hầu như quá trình xây dựng CNXH ở mọi quốc gia, cái gọi là đội ngũ TRÍ THỨC không được phép tồn tại, bởi đã có đảng độc quyền lãnh đạo. Bao giờ Chủ nghĩa Mác-Lê còn là kim chỉ nam, còn là duy nhất đúng thì đảng có bao giờ sai mà cần Trí thức.

Vậy thì không có gì khó hiểu khi làn gió Dân chủ bắt đầu thổi tới VN chúng ta mới có dịp hỏi nhau thế nào mới được gọi là TRÍ THỨC.

NN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét