Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2025

Về hòa giải, hòa hợp và tính chất cuộc chiến tranh Việt Nam

Đọc để ngẫm: 
Về hòa giải, hòa hợp và tính chất cuộc chiến tranh Việt Nam
FB Vũ Hoàng Linh - 2-5-2025 Có vẻ như, sau bài phát biểu gần đây của TBT Tô Lâm nhấn mạnh sự hòa giải – hòa hợp và cùng xây dựng một Việt Nam hùng cường thì càng có nhiều cuộc tranh luận trên mạng về hòa giải hòa hợp. Gần đây nhất, BBC có tổ chức một loạt bài về vấn đề này, từ một nghiên cứu độc lập với 100 người Việt Nam của TS. Nguyễn Phương Mai (ĐH Amsterdam, Hà Lan). 

Đáng tiếc là BBC tiếng Việt (và cả tiếng Anh) vẫn bị chặn ở Việt Nam nên bạn đọc muốn đọc loạt bài này sẽ phải vượt tường lửa. Có lẽ một trong những việc Việt Nam nên làm trong quá trình hòa giải này là mở tường lửa này, để người Việt Nam có thể dễ dàng truy cập trang tin chính thức của chính phủ Anh quốc, một đối tác chiến lược của Việt Nam.

Nếu bàn về chủ đề này thì có lẽ sẽ không có hồi kết với những tranh cãi bất tận dễ trở thành sự thóa mạ lẫn nhau. Do vậy, mình mong những người tham gia comment nên kiềm chế và tránh quy kết đối phương.

Ở đây, mình xin đi vào vài ý. Hãy nói về hòa giải trước, vì nếu không có hòa giải thì không thể có hòa hợp.

Thứ nhất, là hòa giải – hòa hợp có cần không? Trừ một số rất ít, còn mình thấy đa số mọi người đều đồng ý hòa giải và hòa hợp là cần thiết và góp phần tạo nên sức mạnh dân tộc. Sự khác biệt chủ yếu là ở những câu sau: hòa giải -hòa hợp với ai, dựa trên điều kiện gì…

Thứ hai, hòa giải – hòa hợp với ai. Rõ ràng khi nói hòa giải-hòa hợp, chúng ta nói tới sự hòa giải giữa những người Việt Nam với nhau. Vì với các cựu thù ngày xưa thì quá trình đó đã được cởi mở từ lâu rồi.

Nhưng ở đây, các ý kiến bắt đầu khác biệt, mà thường là nhiều người bên thắng cuộc sẽ chỉ chấp nhận hòa giải, hòa hợp nếu bên thua cuộc nhận họ là phe xấu, tay sai cho đế quốc và phải bày tỏ sự ăn năn, hối lỗi… Ngược lại, bên thua cuộc sẽ chỉ chấp nhận hòa giải nếu bên thắng cuộc thừa nhận về việc đã đối xử tệ với họ (bên thua cuộc) trong quá khứ, cũng như tỏ ra thiện chí trong việc công nhận phần nào tính hợp lệ và hợp pháp của chính quyền Việt Nam Cộng hoà (VNCH), hay thừa nhận quyền lên tiếng của họ.

Nhưng đến đây thì vấn đề sẽ trở nên không thể giải quyết được, vì nó được coi là đụng tới danh dự của các bên và tới ý nghĩa của cuộc chiến. Tức là bên thắng cuộc không thể thừa nhận điều đó vì nó sẽ đi ngược lại tất cả các sách giáo khoa cũng như giáo dục chính trị, lịch sử, tuyên truyền… trong 80 năm qua.

Thứ ba, và câu hỏi này quan trọng hơn, có thể hòa giải – hòa hợp nếu chúng ta không nhất quyết rằng cuộc chiến tranh đó chỉ có một tính chất không. Cách hiểu phổ quát của bên thắng cuộc là đây là chiến tranh giải phóng dân tộc, chống Mỹ cứu nước và bên thua cuộc là “bè lũ tay sai ngoại bang”. Còn cách hiểu của bên thua cuộc thì cuộc chiến có hai tính chất: nội chiến giữa hai phe cộng sản và chống cộng sản cùng ở Việt Nam và chiến tranh ủy nhiệm giữa hai phe cộng sản và chống cộng sản trên quy mô toàn cầu.

Và đến đây thì vấn đề hoàn toàn bế tắc, không thể giải quyết. Bên thắng cuộc không thể bắt tay với “bọn tay sai ngoại bang” còn bên thua cuộc không thể chấp nhận việc những mất mát và cả danh dự của mình đều không được thừa nhận.

Một điều đáng ngạc nhiên là ở các quốc gia khác trên thế giới, quá trình hòa giải dân tộc không đến nỗi khó khăn như thế. Ví dụ ở những nước như Rwanda hay Campuchia, nơi diễn ra nạn diệt chủng giữa sắc tộc này hay sắc tộc kia hay giữa các giai cấp, các lực lượng chính trị thì quá trình hòa giải đều khá êm thấm. Hay ở Nam Phi sau giai đoạn apartheid cũng vậy, hoặc ở các nước Nam Mỹ sau giai đoạn độc tài quân sự… 

Thường ở các nước này, sau giai đoạn xung đột đẫm máu, người ta sẽ thành lập các Hội đồng hay Ủy ban Hòa giải dân tộc với sự tham gia của nhiều bên, nhiều tiếng nói, nơi không chỉ nạn nhân mà cả thủ phạm cũng có cơ hội phát biểu… Vai trò của những vị lãnh tụ chính trị hay tôn giáo cũng rất quan trọng trong tiến trình này (như ở Nam Phi). 

Cũng có những án xử với những tên tội phạm ghê tởm nhất (chỉ với một số rất ít), nhưng mọi người đều hiểu đó là hình phạt của công lý và đó là một thứ công lý toàn dân chứ không phải sự trả thù hay thứ công lý của kẻ thắng. Và chỉ vài năm sau, hầu như không ai nhắc đến những thảm kịch từng đã xảy ra giữa họ. Còn ở Việt Nam, 50 năm và tiếp tục đếm…

Ở Việt Nam, sự vướng víu trong quá trình hòa giải là ở chỗ, mặc dù đây là cuộc chiến có số người chết của hai phe mỗi bên lên tới cả triệu người (chưa kể cả triệu dân thường), nhưng diễn ngôn phổ biến vẫn là kháng Mỹ cứu nước (dù số người Mỹ chết chỉ hơn năm vạn người). Mình hoàn toàn không phản đối diễn ngôn này khi số lượng người Mỹ có mặt tham chiến ở Việt Nam có lúc lên tới 50 vạn người (mặc dù sự có mặt của họ là do lời mời của chính quyền VNCH). 

Nhưng bên cạnh diễn ngôn đó thì tại sao lại không thể tồn tại các diễn ngôn khác như nội chiến hay chiến tranh ủy nhiệm? Tại sao chúng ta cứ nhất quyết chỉ có một diễn ngôn, một cách kể chuyện cho một cuộc chiến tranh quá phức tạp và nhiều sắc thái, nơi có sự tham gia của quân đội hay cố vấn quân sự từ ít nhất 10 quốc gia?

Với việc chấp nhận có nhiều diễn ngôn cùng tồn tại, chúng ta sẽ cởi mở hơn và chấp nhận việc có nhiều “sự thật” khác nhau, nhiều thứ “lịch sử”. Và đó mới thực sự là cơ hội để có thể mở lòng hơn, để có thể thực sự nói và thực sự lắng nghe, chia sẻ ý kiến và cảm xúc mà không sợ hãi hay hằn học. Và điều đó là cần thiết, với người đã chết và cả người còn sống. Bởi lẽ một dân tộc mà chia rẽ là một dân tộc yếu. Trong quá khứ, chúng ta đã phải trả giá quá đắt cho sự chia rẽ này rồi – bởi lý do nào mà chúng ta lại có một cuộc chiến 20 năm nếu như không thực sự là có một sự chia rẽ rất lớn trong lòng dân tộc?

Và hòa giải ở đây không chỉ là việc chính quyền hòa giải với người “Cali”, hay những Việt kiều đang sống ở nước ngoài và con cháu họ; giữa “bò đỏ” với “bò vàng”; mà còn là giữa những phần tâm thức còn bị phân mảnh của tâm thức dân tộc Việt Nam dù những người Việt Nam đang sống ở đâu. Chừng nào tâm thức đó còn chia cắt thì hội chứng “chiến tranh chống Mỹ” sẽ còn mưng mủ, mà bao nhiêu diễn văn hay màn trình diễn hoành tráng cũng không thể nào giúp các vết thương đó lành được.

Bình luận trên FB:
https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.bbc.com%2Fvietnamese%2Farticles%2Fceqre0519llo%3Ffbclid%3DIwZXh0bgNhZW0CMTAAYnJpZBExakF3MGRLMVVlbnFOQWFrWQEerbqySlzP2C29RQ2lIt2CV371lo12wYySGEkD7yW_c6NVK4Z_TR30bFEv1DA_aem_O7MHMB0Wt96TP6l3sNYOtw&h=AT005V8pB0yCrzjrQW48lVRbjNg6ikFIKEaugEFpD8wKhDoVb0BOjChL8BsBXKdffgS-ptQtsnvvgo_bi9IMQrH9zAwf9XYFw5B8ktri3W0_EjJG9E008THwBFBwYuwqYa7lPpLB3GiWu-Bd&__tn__=R]-R&c[0]=AT06rAzJh-3_X5Wi7DqrMoIFZ80aujPGvVxraI3P57dtCEAky5YK_aapPaEriOD_UpB2N-pyZscmZH5ds4VOYhI3YVxhivSCbOFMILl-2uttoU-t_HsSITojdkQGmfqIFcan48-yaQdrnQHw2r5fXwIGKf5fOe4l76eTbGmwoI_9oR0PsfBM7JI

Hi Yami
Mình hoàn toàn trân trọng những hy sinh to lớn của hàng triệu chiến sỹ đã ngã xuống của "bên thắng cuộc" và nỗi đau hàng trăm ngàn bà mẹ VN mất con trong chiến tranh, nhưng cần nhìn nhận rằng nỗi đau ấy thuộc về cả dân tộc, nó là nỗi đau mất mát từ cả 2 bên, không phân biệt Bắc hay Nam, dù ở phía nào, máu xương đổ xuống đều để lại thương tích sâu sắc cho biết bao gia đình, bao thế hệ, họ là đồng bào, cùng 1 mẹ VN. Nếu chỉ tôn vinh sự hy sinh của một bên và phủ nhận mất mát, nỗi đau của bên còn lại, thậm chí quy kết họ là “giặc”, thì đó chính là tự tạo thêm chia rẽ, thù hận, lặp đi lặp lại quá nhiều lần rồi, thì 50 năm hay 100 năm nữa cũng chỉ là thù hận, đừng mong gì hòa giải rồi đến hòa hợp!!! Miền Nam hay miền Bắc, ai cũng có người thân ra trận vì nghĩa vụ, theo lời kêu gọi bảo vệ quê hương mình, cũng xứng đáng được cảm thông như nhau. Hòa giải, hòa hợp không thể đến nếu trong lòng vẫn còn tư tưởng chụp mũ, còn đóng khung vào quá khứ, bị tuyên truyền ăn sâu vào tâm não, để rồi định kiến đến mức ko còn biết lắng nghe, ko có sự thấu hiểu, ko cần tôn trọng những mất mát từng có của nhiều phía thì vô phương cứu chữa rồi... lịch sử cần được khép lại bằng tình người, bằng sự bao dung, đoàn kết, chỉ có như vậy mới mong tạo nền tảng cho một tương lai VN thực sự vươn mình, lớn mạnh trong kỹ nguyên mới, như ông TBT đã nói nhiều lần, và mới nói lại chủ đề này cách đây chỉ 1 ngày thôi!

Luu Hung
Mình lại cảm giác (vì thiếu thông tin nghiên cứu tổng quát), mâu thuẫn này đang được thổi phồng thái quá từ bên thắng cuộc. Thứ nhất, 50 năm đã đủ dài để xoa dịu những nỗi đau mất mát - những người có thể nhớ giai đoạn đó (6 tuổi trở lên) giờ đã gần tuổi tri thiên mệnh, trở nên ôn hòa, bao dung, nhiều người đã khuất núi. Cơ hội đòi lại những gì đã mất sau từng ấy năm hầu như không còn. Đa phần đã có cuộc sống tốt hơn, và chả vui vẻ gì với việc khơi lại quá khứ. Bên thắng cuộc cũng vậy, có chăng một số ít người bên thắng có thể vẫn thích lôi quá khứ ra khoe 😉
Thứ 2 - điểm này tôi không đồng tình với nhận định của Linh Hoang Vu - về bên khơi mào tranh cãi, tôi thấy thường là bên dư luận viên! Bất kể ý kiến phản biện xã hội nào, không thèm biết người nói là ai, lập tức có một đám người hung hãn (đa phần trẻ, chả thấy liên quan gì tới cuộc chiến) xông vào chụp mũ "ba que", "cali", "nail tộc"....hoặc xác định rõ xuất thân gia đình "truyền thống" (kách mệnh), rồi thì họ lập tức cấp visa sang Cali luôn.
Xét lợi ích/động cơ cũng như biểu hiện những cuộc cãi vã có tính "xung đột hậu chiến", khả năng cao những mâu thuẫn bề mặt (chủ yếu trên các mxh) chỉ là chiến thuật của cơ quan nào đó nhằm xử lý những "đối tượng thù địch", và đánh lạc hướng dư luận khỏi những vấn đề của họ!
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
15
Xem tất cả 10 phản hồi
Thái Hà
Hoà hợp hoà giải gì, khi bên Cali luôn xúc phạm , bêu riếu chính quyền Việt nam hiện nay.
Thôi cứ để thêm ít năm nữa, những người ấy đã 90-100 tuổi, vậy là khỏi cay cú, xúc phạm Việt nam nữa.
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
14
Xem tất cả 3 phản hồi
Bich Tran
Thực ra mình ở ngay trong lòng VN thì mình thấy hết các vấn đề của VN chứ còn mình có ở Campuchia hay Rwanda đâu mà biết hoà giải của họ êm thấm hay dễ dàng. Nhiều khi nhìn bề ngoài có vẻ êm thấm nhưng chưa chắc bên trong đã êm thấm và có khi họ nhìn vào lại thấy mình hoà giải khá êm thấm 🙂
12
Hoàng Cương
Chấp nhận hòa giải thì còn gì là ngạo nghễ, còn gì là chính danh. Chỉ là một bên thắng cuộc trong trận nồi da nấu thịt mà thôi.
14
Le Thanh Hoa
Hoàng Cương bác có vẻ bị bất mãn đấy ạ :))
Singuyen Tranpham
Hoàng Cương ở một diễn biến khác: hòa giải, hòa hợp thì lấy gì kêu gọi người ta donate chả giò, gỏi cuốn, coke, ghế nhựa etc nữa 😂
Tim Thóc
Em thì thấy ngược lại. Phe tạm gọi là thua trận thường khởi đầu với những comm hằn học trước, phe tạm gọi bò đỏ mới có cớ kích động phun châu nhả ngọc. Cơ bản cả 2 phe này đều ko muốn hòa giải. Phe còn lại thuộc cả bên thắng vs thua thì im lặng, hành động sẽ thay cho mọi lời nói/comm, phe này mới thật sự coi mọi sự là lịch sử, lịch sử đã qua thì cho qua.
12
Le Thanh Hoa
Tim Thóc chuẩn ạ.
Trần Văn Vũ
Bởi vì bản chất là che giấu sự thật thì có nói thế nào người ta cũng đều không nghe
9
Dung Anh
HHHG được thì tốt. Nhưng không phải bằng mọi giá, còn nhiều ưu tiên khác lớn hơn.
Ngay trong xã hội của "bên thắng cuộc" hoặc của bất cứ quốc gia nào, thì hàng ngày hàng giờ vẫn lừa đảo, đánh nhau, chém giết lẫn nhau đầy ra. Thực tế đó còn đau đớn hơn mấy câu miệt thị, chửi bới "đến hẹn lại lên".
Cho nên, chẳng cần quá đau đầu cố chấp với chuyện HHHG. Thiết nghĩ, chính sự vận động kinh tế, thương mại giữa trong và ngoài nước, giữa các quốc gia mới là thuốc chữa lành nhanh và tốt nhất. Vì ai cũng cần tiền, quốc gia nào cũng cần tiền, cho nên đồng tiền sẽ có tiếng nói quyết định. Vật chất sẽ quyết định ý thức.
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
8
Xem tất cả 4 phản hồi
Nguyen Khoai Lang
Chính ra FB của a Linh như 1 trang tin tức tổng hợp chính luận, thời sự, kinh tế xã hội...Thi thoảng đưa tin, thi thoảng phân tích. Mỗi ngày em vào FB a Linh đọc hết là cũng đủ biết được đông tây kim cổ vũ trụ vần xoay thế nào 😆
9
Hachau Diep
Mình chỉ thắc mắc là dựa vào đâu mà a Linh nói dân Cam hoà giải dễ dàng? Là người VN a Linh cảm nhận được sự khó khăn của tiến trình hoà giải trong nước như thế nào? Như những người CCB của cả hai phía mình từng tiếp xúc khá nhiều năm thì mình chẳng thấy họ hận thù gì cả. Tuy nhiên cỡ mẫu của mình bé nên không có tính đại diện.
3
Nguyen Ngoc Han
Hachau Diep quả thực mình cũng thấy CCB 2 bên mình biết chả còn hận thù gì. Nhưng có lẽ mẫu của mình cũng ko thể đại diện được. Chủ yếu mình quan sát thấy là mớ dư luận viên ko hiểu đâu ra trên mạng quá hung hăng 1 cách kỳ lạ như lên đồng và thêm 1 số người trẻ khác không có tiếp xúc hiểu biết đa chiều với cả 2 bên nên chỉ biết và suy nghĩ một chiều.
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
2
Singuyen Tranpham
Nếu nội chiến thì tại sao Mỹ lại đi điều đình trực tiếp với phía VNDCCH về khả năng và cách thức chấm dứt chiến tranh và chính họ cũng là một bên ngồi bàn tròn ký HĐ Paris với 3 bên Việt Nam khác, còn nếu là chiến tranh ủy nhiệm thì tại sao những người "phía bên kia" lại đòi phải thừa nhận tính chính danh của họ khi họ thực sự chỉ được ai đó "ủy nhiệm" mà thôi? 🤔
2
Xem tất cả 20 phản hồi
Võ Quốc Vương
VNCH có mời Mỹ đâu anh. Năm 1965, nhân lúc hỗn loạn phe phái trong quân đội thì Mỹ đổ bộ vào với mục đích của họ. Ông Diệm không đồng ý cũng bị Mỹ bật đèn xanh cho tướng lĩnh đảo chính phục vụ ý định của Mỹ. Ông Dương Quốc Chính cho xin ý kiến về sự kiện Mỹ đổ bộ thế nào với.
2
Linh Hoang Vu đã trả lời
 
8 phản hồi
Hoàng Comment Dạo
Cũng như tôn giáo ấy. Ngay bản thân nội tại giáo lý giữa các bên luôn chứa đầy sự mâu thuẫn đức tin. Nhưng họ vẫn nói “hoà hợp tôn giáo, hướng tới điều tốt đẹp”. Nhưng khi lắng nghe đức tin lẫn nhau thì mới bắt đầu lòi ra sự mâu thuẫn, và 2 bên vẫn khô… 
Xem thêm
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
Vivian Tran
Nếu lãnh đạo VN viếng nghĩa trang TS rồi sau đó qua nghĩa trang BH thắp hương, viếng Lăng Ho chủ tịch rồi cho tôn tạo mộ TT NDD và NDN thì mới gọi là HHHGDT. Trong nước làm trước rồi hãy nói chuyện sang Cali.
Xem 1 phản hồi
Thuy Nguyen
Chừng nào phạt những người (cả 2 bên) lên fb sĩ nhục nhau 7.5 tr và công nhận nhau thì HHHG😀
Bụt Bụt
Bởi quyền và lợi của người chiến thắng quá lớn, cũng giống với ngân sách chi cho công chức cuộc sáp nhập lần này so với mặt bằng lao động chung của nhân dân.
Lucy Doan
ông Võ Văn Kiệt ngày trước nói thực tâm, ông nói hàng triệu người vui hàng triệu người buồn vì ổng từ Miền Tây ông thấu hiểu, rất tiếc nhiều lãnh đạo chỉ nói suông, khg có hành động cụ thể.
Xem tất cả 4 phản hồi
Kim Ngân
Cám ơn những bài viết phân tích vấn đề và đưa ra giải pháp rõ ràng như thế này❤️
Van Tien Pham
Bài viết hữu ích 👍
Van Tien Pham
Theo tôi là do cả hai thiếu động lực và mục đích 🤔
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
Huy Mac
Thời gian sẽ tự hoà giải thôi. Các thế hệ già sẽ chết đi và măng non mọc lên cũng chả quan tâm ý thức hệ mấy đâu. Nhìn cali tổ chức ngày quốc hận loe ngoe vài mống ngừoi sót lại. Việt kiều về nước ầm ầm làm ăn nếu có cơ hội tốt, họ chả quan tâm CS gì sứt. Về mặt chính quyền họ cũng đã làm nhiều thứ mặc dù kỳ vọng của 1 số ng là chưa đủ. Uỷ ban ng Việt Nam ở nc ngoài nhiều năm đã thuyết phục và thay đổi tư duy của nhiều việt kiều chống cộng cực đoan. Tướng cao kỳ cũng về Việt Nam sống và có những phát biểu kêu gọi hết sức quý. Chính quyền đã từ lâu mở cửa các nghĩa trang lính vnch thành dân sự và thậm chí có ngân sách tu bổ một cách âm thầm, tinh tế. Chính sách sử dụng nhân tài và tuyển dụng đối với tư nhân thì chắc chắn ko xét lý lịch gì cả. Có thể vs cơ quan nhà nc thì vẫn còn xem xét ở góc độ nào đó nhưng bây h TBT cắt giảm mạnh số công chức nhà nước; đẩy mạnh vai trò kinh tế tư nhân. Các chính sách tạo dk cho việt kiều về lấy lại quốc tịch Việt Nam hết sức thông thoáng. Nói chung hãy nhìn vào hành động. Tôi nghĩ chả cần phải tổ chức hội nghị hoà giải gì sứt; cứ bình đẳng hoá mọi cơ hội cho tất cả ng dân Việt Nam ko kể background và việt kiều; theo thời gian 20 năm nữa khi các cựu binh chết hết thì ko ai cần hoà giải gì nữa đâu.
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
17
Xem 1 phản hồi
Hiệp Phạm
Anh Linh và anh Quang Tuyến hoà giải nhau chưa
Linh Hoang Vu đã trả lời
 
2 phản hồi
Duc Prussak
Đàng và nhà nước tuyên chuyên hòa giải dân tộc kiêu gì 😅
Mà lên mạng ….
50 năm sau bên thắng cuộc vận. Rất căm thù ..hậm hực với bên thua cuộc 🧐 chửi khinh người bỏ nước ra đi .. là phản động . .. ba que …khi họ nói tiêu cực về vn ..… 
Xem thêm
  • Thích
  • Phản hồi
  • Đã chỉnh sửa
4
Xem tất cả 2 phản hồi
Tuan Do
Còn môt ý nữa là trên không gian mạng, các bạn Tàu giả danh Việt rất đông, nhiều page “yêu dân tộc Việt Nam, cách mạng…” thực chất là China 100%, chuyên giật dây cho hai bên lao vào chửi bới nhau.
Xem 1 phản hồi
Mỏ Vịt Nhiều Chuyện
Ngoài 1 vài thành phần điên loạn, chả ai còn chống phâ gì cả. Thế hệ F1 cũng vậy
Xem tất cả 7 phản hồi
Trần Kiên
Ý tưởng của ông TBT Tô Lâm rất nhân văn, giống ý của Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt cách đây 20 năm là “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”.
Tôi sinh năm 75, đúng năm đất nước thống nhất, đã 50 tuổi, có khi sắp ngỏm tới nơi rồi mà thấy dân Việt Nam ta vẫn chia phe Cờ Đỏ - Cờ Vàng chửi nhau như ngóe trên mạng, mà càng ngày càng thấy chửi nhau, chụp mũ nhau hăng hơn, nhất là đám trẻ trâu. Chỉ cần khác ý thôi là không cần tìm hiểu là có thể chụp ngay cho mũ "Cali, Khát nước, Đu càng...". Chính tôi còn bị bọn trẻ trâu đó chụp mũ nhiều lần rồi.
Để tinh thần hòa giải "thực sự" ngấm sâu vào xã hội chứ không chỉ là quan điểm của các lãnh đạo cấp cao thì bản thân bộ máy tuyên truyền của nhà nước cần yêu cầu các fanpage lớn hạn chế, thậm chí cấm tiệt dùng những từ mang tính "miệt thị" như ở trên. Tớ thấy rất nhiều Fanpage lớn liên tục sử dụng những cụm từ như vậy thì bảo sao giới trẻ không bị nhiễm. Dùng những từ đó để miệt thị người ta thì những người bên kia cũng lại chửi lại và thế là sẽ càng thù ghét nhau hơn.
Hòa giải, Hòa hợp dân tộc là những ý tưởng rất nhân văn nhưng nói mãi 50 năm rồi vẫn chưa hoàn thành dù đã trở thành Đối tác Chiến lược toàn diện của Mỹ (dân Việt Nam ta thường dễ tha thứ, bao dung cho người nước ngoài đã từng xâm lược Việt Nam hơn là bản thân người trong nước. Dân tộc tính rồi) chính là vì những điều nhỏ nhỏ đó không xử lý được mà càng ngày càng tích tụ lại.
20
Dan Tran
Hòa giải đơn giản thôi, bên thắng cuộc đừng ăn mừng chiến thắng 30/4 nữa, được không?
Hoặc nếu không thì bên nào thích ăn mừng cứ ăn mừng, bên kia không thích treo cờ, hoặc thích treo cờ rũ thì cứ treo, được không? Tôi dám chắc là cũng không nốt.
Đã h.iếp dâm còn bắt người ta phải rên lên em sướng quá thì mới chiệu! Mỗi năm tao lại kỷ niệm ngày đã hi.ếp được mày, sao mày không vui mà lại buồn?
Mỗi ngày mày phải cày tiền nộp cho tao, sao tao muốn hòa giải mà mày lại không vui?
6
Le Thanh Hoa
Dan Tran bên mình hoà giải với bác này ý ạ :))) chịu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét