Nghẹn ngào khi mỗi đọc thấy những dòng như thế này: "Gia đình mình không phải là gia đình duy nhất bị tan nát trong đất nước một thời. Chúng ta cùng chung một số phận em ạ'.". "Tôi nhớ mãi lời năn nỉ của anh trai, 'Hãy nghĩ tới bây giờ để mà cười, mình đã khóc quá nhiều rồi'." Tại đâu mà cả đất nước cùng chung một số phận tan nan, khóc lóc quá nhiều ??? Chăc ai cũng biết câu trả lời nhưng chỉ có rất ít người dám nói.
Diễn viên Kiều Chinh và đời nhiều biến động
"Bố nói rằng, 'Con đi đi, bố sẽ gặp con sau', thế nhưng chúng tôi đã không bao giờ gặp lại nhau nữa." Bà và người anh trai chỉ được gặp lại nhau sau 41 năm, khi bà trở về Việt Nam vào năm 1995. Bà trở về để lần đầu được biết tin rằng sau thời điểm gia đình ly tán 1954, không chỉ bố mà cả người anh trai bà cũng bị tù. "Câu chuyện đau thương của đất nước mình xảy ra cho bao triệu người. Cuộc chiến kéo dài khiến hàng triệu gia đình, bố mẹ, con cái, vợ chồng... bị chia ly." "Khi gặp lại anh, tôi cố hỏi chuyện, với rất nhiều câu hỏi, bố thế nào, gia đình mình thế nào, tại sao anh ra đi... biết bao điều tôi muốn biết." "Nhưng anh tôi nói, 'Em đừng hỏi nữa. Giây phút này chúng ta được cầm tay nhau, 41 năm, đã 41 năm rồi anh em mới được nắm tay nhau. Em đừng hỏi nữa. Gia đình mình không phải là gia đình duy nhất bị tan nát trong đất nước một thời. Chúng ta cùng chung một số phận em ạ'." "Tôi nhớ mãi lời năn nỉ của anh trai, 'Hãy nghĩ tới bây giờ để mà cười, mình đã khóc quá nhiều rồi'."Tài tử Kiều Chinh và cuộc đời đầy chia ly
"Bộ phim cuối cùng trong số năm phim tôi đóng ở châu Á quay xong ở Singapore là ngày 15/4/1975, đó là lúc tôi nghe tin Việt Nam [Cộng hòa] đang hấp hối," nữ diễn viên điện ảnh Kiều Chinh nói với BBC về những ngày đầy biến động của đất nước.
"Tôi vội vàng bay về Sài Gòn với gia đình."
Dùng dằng giữa việc ở lại cùng gia đình hay ra đi để lo chăm sóc cho các con khi đó đang theo học tại Canada, bà đã "lên chuyến bay Pan American cuối cùng ra khỏi Sài Gòn", với điểm đáp xuống là Singapore.
"Tới Singapore, họ tống cổ tôi vào tù bởi tấm passport của tôi đã thuộc về một đất nước không có chính phủ, họ cho là không còn hợp lệ."
"Nhờ sự giúp đỡ của Tòa Đại sứ VNCH, tôi được ra tù nhưng với điều kiện trong vòng 24 giờ phải rời khỏi Singapore."
"Mọi người thu góp tiền bạc mua cho tôi vé máy bay đi vòng quanh thế giới, mục đích là để mua thời giờ bởi lúc đó không một nước nào cho tôi chiếu khán nhập cảnh."
Cuối cùng, sau một hành trình tạm dừng chân tại các phi trường ở Pháp, ở Anh mà không được phép ở lại, bà nói bà đã tới được Toronto, Canada, vào 6 giờ chiều ngày 30/4/1075 [tức ngày 1/5/1975 giờ Việt Nam] và "trở thành người tị nạn Việt Nam đầu tiên tới Toronto".
Đó không phải là lần đầu tiên bà phải chia lìa gia đình mà không biết ngày nào gặp lại.
'Từ Bắc vô Nam' vòng tay không nối liền
Diễn viên Kiều Chinh sinh năm 1937 tại Hà Nội, có cha là viên chức làm việc trong chính quyền bảo hộ Pháp. Năm 1954, gia đình bà quyết định vào Nam.
Trước đó, trong thời gian Nhật và quân đồng minh giao tranh thời Chiến tranh thế giới thứ hai, mẹ bà đã qua đời cùng đứa con sơ sinh do bom đạn.
"Một trái bom rớt xuống nhà thương nơi mẹ tôi đi sinh em bé, cả hai mẹ con đều chết. Gia đình tôi còn lại ba anh em, bố tôi ở vậy nuôi ba con," diễn viên Kiều Chinh kể với BBC.
Tuy nhiên, cuộc ra đi 1954 lại khiến người thân tiếp tục xa nhau.
"Đêm trước khi gia đình ra đi, anh trai tôi theo phong trào sinh viên, đi ra bưng [chiến khu]."
"Ở phi trường [Gia Lâm] đông kẹt người, mọi người tranh nhau lên máy bay."
"Đến lượt chúng tôi, bố đẩy tôi lên máy bay và nói, 'Con đi đi, bố ở lại tìm anh, rồi bố và anh sẽ gặp con sau'."
"Lúc tôi trèo lên máy bay cũng là lần cuối cùng tôi nhìn thấy bố, nghe thấy tiếng nói của bố."
"Bố nói rằng, 'Con đi đi, bố sẽ gặp con sau', thế nhưng chúng tôi đã không bao giờ gặp lại nhau nữa."
Bà và người anh trai chỉ được gặp lại nhau sau 41 năm, khi bà trở về Việt Nam vào năm 1995.
Bà trở về để lần đầu được biết tin rằng sau thời điểm gia đình ly tán 1954, không chỉ bố mà cả người anh trai bà cũng bị tù.
"Câu chuyện đau thương của đất nước mình xảy ra cho bao triệu người. Cuộc chiến kéo dài khiến hàng triệu gia đình, bố mẹ, con cái, vợ chồng... bị chia ly."
"Trong gia đình tôi, tôi mất bố từ năm mới 15 tuổi. Tôi có ba anh em, thì ba anh em tản mát sống ba quốc gia. Anh tôi kẹt ở Hà Nội, chị tôi sống ở Pháp, còn tôi vào Sài Gòn. Ba anh em mỗi người mỗi ngả."
"Khi gặp lại anh, tôi cố hỏi chuyện, với rất nhiều câu hỏi, bố thế nào, gia đình mình thế nào, tại sao anh ra đi... biết bao điều tôi muốn biết."
"Nhưng anh tôi nói, 'Em đừng hỏi nữa. Giây phút này chúng ta được cầm tay nhau, 41 năm, đã 41 năm rồi anh em mới được nắm tay nhau. Em đừng hỏi nữa. Gia đình mình không phải là gia đình duy nhất bị tan nát trong đất nước một thời. Chúng ta cùng chung một số phận em ạ'."
"Tôi nhớ mãi lời năn nỉ của anh trai, 'Hãy nghĩ tới bây giờ để mà cười, mình đã khóc quá nhiều rồi'."
Bắt đầu sự nghiệp điện ảnh từ khi mới ở tuổi đôi mươi, Kiều Chinh nhanh chóng nổi danh không chỉ tại Việt Nam mà còn trên màn bạc quốc tế.
Sau khi rời Việt Nam, bà tiếp tục đóng phim tại Hollywood và hiện làm từ thiện trong dự án xây trường tiểu học ở các vùng của Việt Nam.
BBC Tiếng Việt sẽ giới thiệu về chủ đề này trong một phần khác, mời các bạn đón theo dõi.
Cuộc phỏng vấn được thực hiện tại trụ sở BBC ở London, tháng 10/2018.
Xem thêm về các văn nghệ sỹ Việt Nam:
https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-45942946
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét