Ám ảnh hàng đêm khi 'lên giường' với chồng Tây
(Gia đình) - Toni nghĩ về sex rất thoáng. Với anh ấy, tình dục và tình yêu không đi liền với nhau. Thích, hợp thì lên giường và ngay sau đó trở thành 2 người xa lạ cũng chẳng sao. Anh ấy ngạc nhiên khi bị tôi từ chối và không tán thành khi tôi giải thích rằng "trinh tiết để dành cho đêm tân hôn".
Ảnh minh họa
Trước đây, tôi cũng từng có suy nghĩ đừng bao giờ lấy đàn ông Việt làm chồng. Tôi đã từng chứng kiến cảnh bố ngược đãi, giở thói gia trưởng, độc đoán hành hạ mẹ lúc tôi còn bé. Ông bà ta nói rất đúng "Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn". Tôi nghĩ, dù là thời đại nào thì gái Việt chỉ hợp với trai Việt. Nếu nhìn với con mắt bớt cực đoan hơn thì họ so với đàn ông Tây vẫn hơn gấp vạn lần.Tôi đã từng chứng kiến cảnh bố ngược đãi, giở thói gia trưởng, độc đoán hành hạ mẹ lúc tôi còn bé. Bởi thế, nên khi lớn lên, học hành đỗ đạt, tôi quyết làm chủ cuộc đời mình, kiên quyết không lấy đàn ông Việt làm chồng. Thế nhưng, 8 tháng sống trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc với chồng Tây, tôi nhận ra rằng mình đã sai và thật sự hối hận vì xem thường đàn ông Việt.
Tôi không phủ nhận đàn ông Việt có vô số thói xấu, vô số những điều khó chấp nhận, tha thứ. Tuy nhiên, nếu nhìn với con mắt bớt cực đoan hơn thì họ so với đàn ông Tây vẫn hơn gấp vạn lần.
Tôi lớn lên mang theo những ám ảnh tuổi thơ và những lời căn dặn của mẹ về đức tính nhẫn nhịn, chịu thương chịu khó, hi sinh tất cả cho chồng con để làm một người phụ nữ đảm của gia đình. Nhưng tôi đã không làm như thế, tôi quyết tâm thay đổi số phận vì tôi không muốn giống cuộc đời mà mẹ đang sống.
Bởi vậy mà, trong chuyện tình cảm tôi luôn đề phòng và không bao giờ cho phép mình được rung động trước các chàng trai Việt. Người chồng tôi mơ ước là một anh Tây chính hiệu. Chỉ có lấy chồng Tây tôi mới thoát khỏi gông cùm của thói độc tài, ích kỉ - tật xấu ăn sâu trong tiềm thức của cánh đàn ông Việt Nam. Tôi nghĩ những người đàn ông Tây phương sẽ tiến bộ, văn minh hơn, biết chiều, quý trọng phụ nữ hơn.
Tốt nghiệp đại học ngoại ngữ, tôi xin vào làm việc tại một công ty của người nước ngoài đóng tại Việt Nam. Đó là môi trường tốt để giúp tôi dễ dàng đạt được mong ước của mình. Thông qua lời giới thiệu của một đồng nghiệp, tôi đã quen và yêu một anh Tây hơn tôi đúng một giáp. Trước đây, Toni - người yêu tôi đã từng trải qua vài ba mối tình. Nhưng với tôi, quá khứ như thế nào không quan trọng, miễn sao hiện tại và tương lai anh ấy chỉ yêu một mình tôi là đủ.
Lúc mới yêu, cũng có đôi lần sự sòng phẳng thái quá của anh ấy khiến tôi hụt hẫng. Mỗi lần cùng nhau đi ăn uống Toni đều đề nghị chia đôi số tiền phải trả. Chuyện đó, lâu dần tôi cũng thành quen.
Trong mọi chuyện, chúng tôi đều khá hợp nhau nhưng chỉ riêng "chuyện ấy" là chúng tôi hay tranh cãi, bất đồng. Toni nghĩ về sex rất thoáng. Với anh ấy, tình dục và tình yêu không đi liền với nhau. Thích, hợp thì lên giường và ngay sau đó trở thành 2 người xa lạ cũng chẳng sao.
Anh ấy ngạc nhiên khi bị tôi từ chối và không tán thành khi tôi giải thích rằng "trinh tiết để dành cho đêm tân hôn". Anh ấy bảo tôi quá lạc hậu, cổ hủ.
Tuy có vài điểm không tương đồng, nhưng rồi duyên số vẫn gắn bó hai chúng tôi thành vợ chồng. Khi về sống một mái nhà, tôi mới vỡ lẽ ra được nhiều điều mà trước đó tôi chưa bao giờ nghĩ tới.
Trong chuyện tiền bạc, anh ta chẳng phóng khoáng mà ngược lại chi li hơn cả đàn ông Việt. Vì chưa có nhà nên chúng tôi thuê căn hộ riêng để ở. Tiền nhà và mọi khoản chi tiêu anh ta đều cộng gộp và chia đôi, mỗi người phải trả một nửa số chi phí đó. Anh ấy chỉ đưa cho tôi 1 khoản nhỏ để mua thực phẩm, ăn uống, còn đâu là anh ấy cất dành để chi tiêu riêng. Anh ấy bảo: "Chúng ta là vợ chồng nhưng phải độc lập về tài chính để nếu có li dị thì không phải chia chác tài sản".
Sống với Toni, tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Anh ta không bao giờ xem tôi là người đàn duy nhất. Thậm chí, anh ấy còn cười ngặt nghẽo khi nghe tôi nói điều đó ra.
Việc nhà cửa, cơm nước thì anh ta khoán trắng cho vợ. Anh ấy bảo không quen vào bếp, chỉ quen đi ăn hàng nên nếu tôi không nấu ăn được thì cả hai đi ăn tiệm. Vì xót tiền nên tôi lại phải lăn vào bếp.
Là con rể nhưng anh ấy chỉ về thăm quê vợ được 2 lần. Anh ấy thấy khó chịu với lối sinh hoạt ở quê và luôn mồm chê mất vệ sinh. Là đàn ông nhưng anh ta chẳng biết gì ngoài việc ôm ti vi hay máy vi tính. Từ treo cái dây móc quần áo đến đồ điện hỏng đều do tôi tự xoay xở.
Trước khi cưới, Toni bảo rằng chưa muốn tôi sinh con. Anh ta bảo, cứ sống thử với nhau một thời gian, nếu thấy gắn bó, hợp thì hẵng sinh con. Chứ nhỡ quan hệ vợ chồng rạn nứt lại vướng con cái rất khó giải quyết. Tôi nghe mà chỉ biết nuốt nước mắt vào trong bởi có phân tích thì anh cũng chẳng thèm nghe.
Mỗi lần, anh ấy bay về nước thăm nhà hoặc cùng bạn bè đi du lịch thì chẳng bao giờ rủ tôi đi cùng. Anh ấy bảo tôi đi sẽ làm vướng chân anh ấy. Tôi biết Toni cố tình nói thế để dễ dàng quan hệ với những cô gái khác mà không sợ bị tôi phát hiện. Biết chồng trăng hoa với các cô gái khác nhưng tôi vẫn phải im lặng, cam chịu.
Điều khiến tôi khổ tâm nhất là quan hệ vợ chồng. Mỗi lần anh ấy đòi hỏi đều khiến tôi kinh hãi. Toni có ham muốn tình dục quá cao nên mỗi lúc ân ái đều khiến tôi kiệt sức. Ngày nào, anh ta cũng bắt tôi chiều chuộng và xem tôi như một nô lệ tình dục chứ không phải là một người vợ.
Tính cho đến thời điểm này, cuộc hôn nhân của chúng tôi đã kéo dài 8 tháng mà với tôi tưởng như nó đã kéo dài 8 năm. Làm một người vợ nhưng nhìn lại tôi chẳng có gì. Tiền của, nhà cửa, tình yêu, con cái.... đối với tôi chỉ là một số không tròn trĩnh. Thậm chí, một ước mơ, mong muốn cũng không dám nghĩ đến vì như anh ấy bảo sống ngày nào biết ngày đó, không tính trước được tương lai.
Tôi thấy vô cùng chán nản và nhận ra rằng sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình là gắn bó cả đời với một người chồng Tây, khác màu da , khác dòng máu, khác về tất cả mọi cái.
Đàn ông Việt tuy ích kỉ, nhỏ nhen, hẹp hòi nhưng suy cho cùng họ vẫn là người Việt, vẫn dễ dàng thấu hiểu đồng cảm với nhau hơn. Đừng dại dột đặt niềm tin mù quáng vào chồng Tây để rồi phải chịu bao thiệt thòi, đau khổ giống như tôi!
http://baodatviet.vn/doi-song/gia-dinh/am-anh-hang-dem-khi-len-giuong-voi-chong-tay-3235601/
- Mong đợi mấy chục năm mới được hưởng nền văn hóa phương tây, nền văn minh tiên tiến, ước mơ đã được thực hiện. Chớ trêu thay, mấy chục năm mong ước bị 8 tháng phỉ nhổ. Mấy chục năm nay chê trai việt ko thèm. Sau 8 tháng, lại chê chồng tây, than khổ. Ê chề thay, tiếp theo 8 tháng đó vẫn là quan điểm chồng việt chả ra gì. Tóm lại câu kết khuyên mọi người chồng Tây thì đừng lấy, chồng việt chả ra gì nhưng méo mó có hơn ko, hạ mình lấy tạm chồng việt cho đỡ khổ. Đọc bài viết xong thấy đáng đời. Loại này may nhờ hồng phúc tổ tiên mà còn lấy được chồng.114 THÍCH CHIA SẺ
- Là con người thì bất kể Nam hay Nữ cũng đều phải đi làm, mà đã đi làm rồi thì tại sao lại phải trông chờ, nhờ cậy sự giúp đỡ từ người khác. Văn hóa phương tây là vậy, đơn giản dễ hiểu và rõ ràng, khác rất xa nền văn hóa phương đông e lệ, rụt rè, ẩn ý, khó hiểu và thích lệ thuộc. Nên chuyện Ly dị do khác biệt văn hóa. tình dục, tất yếu sẽ phải xảy ra.7 THÍCH CHIA SẺ
- Bạn nhận thức lệch lạc về đàn ông Việt do ám ảnh từ bố mình. Sự thật thì những người như bố bạn chỉ là thiểu số!84 THÍCH CHIA SẺ
- Các cô gái Việt Nam cứ nhìn vẻ ngoài của đàn ông Tây phương đều cho rằng họ rất " galand ", lịch thiệp va biết chiều đàn bà nhưng có biết đâu khi về sống nó đánh đập bỏ sừ và chẳng vì thế mà ở các xứ Tây phương đều có lập ra những nhà dành cho những người đàn bà bị đánh đập và hành hung. Còn chưa kể đến lúc làm tình thì họ trông chờ người phụ nữ phải biết tất cả ngệ thuật làm tình như một con điếm. Tốt nhất ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục, ao nhà vẫn hơn.64 THÍCH CHIA SẺ
- do cô gái này sống khép kín, cổ hủ, không tìm hiểu kỹ đã lấy tây. Việc dứt điểm tiền bạc từ đầu làm người ta độc lập,tự do; bao gia đình việt đau khổ gắn vào nhau vì muốn ly hôn mà không chia được của nả, bao nhiêu cặp vợ chồng lấy nhau sinh con rồi bỏ nhau, bỏ con bố mẹ nuôi, hãy sống cho hợp, suy tính cho chín trước khi có con, đừng tặc lưỡi trời sinh voi sinh cỏ. Cuộc đời thật ngắn, cái giấy đăng ký kêt hôn chỉ là tờ giấy, vợ chồng chỉ cao hơn tình bạn một chút chứ không phải là nô lệ suốt đời, không hạnh phúc hãy chia tay, hãy tự do quyêt định. Tây họ được dạy kỹ năng sống từ nhỏ nên biêt phòng xa, còn mình thiếu kỹ năng nên than thân trách phận suốt đời, cô này mà lấy chồng việt thì đau đớn nhiều hơn.16 THÍCH CHIA SẺ
- Đây là cái nhìn hoàn toàn không đúng về người phương Tây, điều đó cho thấy người này chỉ có tin tức khi Đọc báo và nghe đài..........3 THÍCH CHIA SẺ
- "Đàn ông Việt tuy ích kỉ, nhỏ nhen, hẹp hòi nhưng suy cho cùng họ vẫn là người Việt, vẫn dễ dàng thấu hiểu đồng cảm với nhau hơn. Đừng dại dột đặt niềm tin mù quáng vào chồng Tây để rồi phải chịu bao thiệt thòi, đau khổ giống như tôi!" tức là bạn đang chọn cái ít xấu hơn, nếu vẫn giữ tư duy 1 chiều phiến diện như thế, bạn sẽ mãi không hạnh phúc !!!43 THÍCH CHIA SẺ
- Lấy tây. Làm nô lệ tình dục trên chính quê hương mình. Không bằng điếm. Đáng đời
- Nói thẳng thắn thì không phải thằng tây nào cũng vậy, cũng có nhiều người rất tốt, chỉ cái là các cô VN đa phần là lấy mấy thằng già quá nên nó sống có sỏi trong đầu rồi. Có 1 điều chắc chắn là đại đa số trai tây là sòng phẳng về tiền bạc không có chuyện đưa hết lương cho vợ như đa phần trai Việt, trai tây rất sòng phẳng kể cả trong việc nhà như bếp núc, chăm con... Vì họ được giáo dục từ bé về tính tự lập và tư trọng... Họ ăn được thì rửa bát, nấu cơm... Con của họ thì họ có trách nhiêm chăm... Trách nhiệm và lạc thú cá nhân của họ rất rạch ròi và họ cũng yêu cầu đối tác của họ như thế. Nhưng bạn chắc là vớ phải thằng tây có sở thích sưu tầm gái châu Á rồi, dạng này không ít đâu. Còn chuyện trai tây ga lăng, chiều chuộng... Thì đây cũng 1 cách họ làm cho cuộc sống của họ và đối tác thêm thi vị, cũng như chim muông... Trước mùa động dục chúng cũng có những hành động, màn biểu diễn rất ga lăng. Cái này trai Việt phải học lại nhiểu.
- Niềm mơ ước của 1 nền văn minh, sang trọng, giầu có và lịch thiệp nhưng hỡi ôi...! Hối hận thì cũng đã có chồng tây rồi. Đàn ông việt lại là muôn năm...Đàn ông việt không ích kỷ, không như những gì bạn nghĩ đâu. Một xã hội nào cũng có người hay, người chưa chuẩn. Đàn ông việt cũng chịu khó, chăm chỉ và giỏi. Chẳng qua bạn đã bị khái niệm đó làm lu mờ suy nghĩ của mình.
- Khi nền văn hoá khác nhau, thì cảm xúc cũng sẽ khác nhau. Văn hoá tây là mở, còn việt nam là kín, thì làm sao có thể hợp nhau được. tôi thấy nhiều phụ nữ á châu lấy chồng bên tây, chỉ được thời gian rồi đường ai lấy đi. Những đôi sống với nhau tới già chỉ đếm trên đầu ngón tay.
- Túm lại thì em có vấn đề ... người Việt hay Tây thì cũng có người này, người no. Em không may gặp phải tên bựa từ lúc đầu nhưng vì em ham hố sính ngoại cho nên phải trả giá. Còn chuyện tình dục của em thì nói thật đa số các cô bên VN rất chán vì họ không đạt tiêu chuẩn của cái bình thường... Cho nên việc em không thể cùng vui cùng chồng cũng vì em có vấn đề sinh lý, không thể thưởng thức thì nó sẽ trở thành khủng khiếp. Trong trường hợp này thì lỗi ở em, em có vấn đề, nên đi gặp B/S hoặc tệ hại hơn thì em đã lấy nhầm tên thổ phi, chẳng biết chiều em để em phải khổ sở. Bỏ hắn là xong.