TẠI SAO CÁC NƯỚC PHÁT TRIỂN KHÔNG CÓ DÂN OAN ?
Cách người Nhật Bản giải tỏa đất đai đền bù
FB Nguyễn Công Chính - Tôi đến thăm Koshigaya Lake Town, một thị trấn cách trung tâm Tokyo 18km với 25 ngàn dân. Đẹp kinh khủng. 20 năm trước đây là một làng làm nông. Nông dân là chủ đất. Họ sinh sống và canh tác trên mảnh đất của mình từ nhiều đời.Khi chính quyền Tokyo muốn xây dựng một thị trấn vệ tinh, thì một cơ quan nhà nước, kiểu như Sở quy hoạch, sẽ tìm địa điểm phù hợp và lập quy hoạch tổng thể. Nhà nước sẽ xây dựng hạ tầng giao thông, đường tàu, xa lộ, nhà ga, lưới điện, trường học, hệ thống thoát nước nối vào mạng thuỷ lợi quốc gia.
Các nhà phát triển Bất động sản sẽ thành lập một Công ty cổ phần và đề nghị các nông dân - chủ đất góp vốn bằng chính đất của họ. Ví dụ một nông dân có 1000m2 đất. Anh ta có thể chọn lấy 1 biệt thự trên mảnh đất 200m2 và góp 800m2 còn lại thành cổ phần.
Các nhà phát triển Bất động sản sẽ thành lập một Công ty cổ phần và đề nghị các nông dân - chủ đất góp vốn bằng chính đất của họ. Ví dụ một nông dân có 1000m2 đất. Anh ta có thể chọn lấy 1 biệt thự trên mảnh đất 200m2 và góp 800m2 còn lại thành cổ phần.
Các nhà đầu tư góp tiền. Mọi thỏa thuận đều phải được các chủ đất thông qua, và chính các chủ đất nắm tỷ lệ cổ phần khá lớn, đủ sức phủ quyết mọi quyết định của Công ty.
Người ta quy hoạch riêng một khu trên chính mảnh đất này để xây các biệt thự cho các chủ đất. Chủ đất chuyển sang đó sống. Số đất dôi ra thì Công ty Bất động sản bán cho các nhà đầu tư thứ cấp làm siêu thị, bệnh viện, khách sạn. Nhà nước xây trường học. Phần còn lại thì Công ty xây nhà, chung cư, bãi đỗ xe... để bán.
Một biệt thự xinh xắn nằm trên 200m2 đất giá khoảng 500 ngàn usd. Một căn hộ 75m2 với đủ nội thất, giá khoảng 150 ngàn usd. Rẻ hơn giá Vinhome Long Biên. Lợi tức của Công ty sẽ được chia cho các cổ đông - chủ đất cũ theo tỷ lệ cổ phần.
Các công ty phát triển bất động sản như vậy bị nhà nước giám sát chặt chẽ, hàng năm đều phải kiểm toán nhưng quan trọng nhất là chính những người nông dân - chủ đất cũ trở thành cổ đông của công ty và họ đủ khôn ngoan để bảo vệ quyền lợi của mình.
Trong lúc chúng tôi tham quan thì có một đàn sâm cầm chừng 50 con lững thững đi từ khu biệt thự ra hồ.
Tôi hỏi anh bạn người Nhật:
- Bọn vịt giời này mùa đông thường bay từ phương bắc về phương nam, về Hồ Tây ở Hà Nội để tránh rét. Sao bây giờ đang mùa đông mà chúng nó ở lại đây?
- Người dân làm chỗ tránh rét, cho ăn nên chúng nó không di trú nữa.
- Con này thịt ăn ngon lắm. Về VN thì mấy ông bạn tôi sẽ bắn chết sạch.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét