Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

Phan Thế Ruệ, ông nói nghe "thối", “thối quá”!

Ông Ruệ khá thân và tốt bụng với mình; tính ông cũng hiền hòa. Tuy bất mãn với lãnh đạo cấp cao, nhất là với ông Nguyễn Tấn Dũng, về công tác lưu thông và phân phối hàng hóa hoặc đàm phán Hiệp định đối tác chiến lược..., nhưng ông chỉ phàn nàn sau lưng chứ không dám thể hiện trước mặt họ. Do đó không lạ gì khi ông phát biểu "ủng hộ" chính phủ tăng thuế để lấy lòng chính phủ. Vì vậy, ông nói nghe "thối", “thối quá”!... là hiển nhiên. 71 tuổi rồi, nghỉ hưu đi thôi ông ơi, ôm cái chức Chủ tịch Hiệp hội làm gì nữa. Hãy học tập ông Lại Quang Thực, nguyên thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư, chủ tịch Hội phát triển hợp tác kinh tế Việt Nam - Lào - Campuchia.
Phan Thế Ruệ, ông nói nghe “thối quá”!
Xin lỗi bạn đọc vì đã dùng từ không được sạch để đặt tiêu đề cho bài viết. Nhưng nghĩ rằng, chỉ có từ đó mới phù hợp cho phát ngôn của ông Phan Thế Ruệ - Chủ tịch Hiệp Hội Xăng Dầu Việt Nam: “Về động tĩnh tăng thuế bảo vệ môi trường lên 8.000 đồng/lít nhưng chưa có lộ trình cụ thể. Chúng tôi rất ủng hộ sớm điều chỉnh thuế nội địa lên, ít nhất là đưa thuế tiêu thụ đặc biệt và bảo vệ môi trường lên làm sao cho chiếm trên 50% cơ cấu giá để đảm bảo thu ngân sách Nhà nước” (theo Dân Trí).

Ông Phan Thế Ruệ - Chủ tịch Hiệp Hội Xăng Dầu Việt Nam
Ông Ruệ còn nhấn mạnh.“Là người công dân phải có nghĩa vụ nộp thuế, nộp ngân sách”. Không biết trình độ của ông chủ tịch Hiệp hội xăng dầu Việt Nam cao cỡ nào mà nói nghe thối quá. Ông ta không chịu hiểu một điều cơ bản rằng, nếu giá xăng tăng thêm 8.000đ/lít thì chi phí vận chuyển tăng, khi đó giá cả hàng hóa tất sẽ tăng theo, người tiêu dùng phải gánh chịu. Trong khi thu nhập không tăng, đồng tiền lại ngày càng mất giá. Và người càng nghèo, càng chịu ảnh hưởng.

Tưởng rằng, thuế nhập khẩu xăng dầu giảm người dân sẽ được hưởng lợi. Nhưng nhà nước lại vẽ ra các khoản thu mới để bù vào khoản hụt thu đó. Như vậy thì giảm thuế nhập khẩu để làm gì? Thay vì thu thế nhập khẩu của doanh nghiệp nước ngoài thì lại đi móc túi dân. Hiện tại, Việt Nam đang có giá xăng rất đắt so với thu nhập bình quân (đắt thứ 3 trên thế giới).

Xin hỏi ông một câu, công dân có nghĩa vụ nộp thuế, nộp ngân sách, vậy họ cũng có quyền được biết những đồng tiền đó chi tiêu như thế nào. Nhưng đã bao giờ nhà nước công khai, minh bạch ngân sách cho dân biết chưa? Khi đầu tư các dự án có khi nào người dân được ý kiến, nhưng khi hoạt động không hiệu quả, thua lỗ thì bắt người dân phải gánh chịu. Còn những kẻ vạch ra các dự án thất bại đó chỉ bị kiểm điểm, rút kinh nghiệm. Nợ công ai trả?

Còn cái gọi là thuế môi trường thì mù mờ quá. Thà cứ nói thẳng như thế này cho người dân dễ hiểu, ngân sách giờ thâm hụt, nhà nước thu thêm thuế để bù.

Thuế là nguồn thu để phát triển đất nước và mọi công dân điều phải có nghĩa vụ nộp thuế là điều không có gì bàn cãi. Nhưng vấn đề là, nhà nước phải quản lý và sử dụng tiền thuế sao cho hiệu quả và tạo ra một hệ thống an sinh và phúc lợi xã hội phục vụ người dân. Chứ không phải là như hiện nay, nhà nước sử dụng vung vãi ngân sách rồi khi thâm hụt lại tùy tiện đặt và tăng các loại thuế để bù. Ở các nước phát triển như Mỹ, Anh, Đức, Đan Mạch, Thụy Điển… tuy người dân đóng thuế rất cao nhưng con em họ đi học không mất tiền, khám chữa bệnh miễn phí, các chế độ phúc lợi xã hội rất tốt. Và đồng thời Chính phủ các nước đó quản lý và sử dụng ngân sách rất tốt nên người dân rất yên tâm.

Trong khi người dân Việt Nam thu nhập thấp, đã phải đóng nhiều thuế, phí lại còn phải chịu nhiều khoản chi phí khác rất tốn kém. Xin hỏi, thời nay còn ở đâu trên thế giới này có cảnh người dân phải khóc trước các khoản thu như ở Can Lộc (Hà Tĩnh). Cán bộ thuế tịch thu cả giường ngủ của dân, bà lão 80 tuổi nằm liệt giường cũng phải đóng quỹ, đứa trẻ mới sinh ra đã đóng tiền nghĩa trang như ở Thanh Hóa. Đã có rất nhiều trẻ em không thể đến trường vì cha mẹ không có tiền đóng học, bệnh nhân xin về nhà chết vì không có đủ tiền chi trả viện phí.

Nói thì nghe hay lắm, nào là tiết kiệm, chắt chiêu từng đồng tiền thuế của dân, không lãng phí tiền thuế của dân… nhưng việc làm thì khác một trời một vực. Cây cầu xây cả chục tỷ xây dựng nửa chừng bỏ, quảng trường ngàn tỷ xây xong bỏ hoang, cổng chào trăm tỷ xây để nhìn chơi, trường học, bệnh viện, cầu đường mới khánh thành hôm trước hôm sau nứt…. Có ở đâu như nước ta, lấy tiền thuế của dân làm đường, làm cầu rồi xây trạm thu phí. Doanh nghiệp làm sân bay kinh doanh thua lỗ lại xin tiền ngân sách bù. Trong khi hàng triệu người dân nghèo mơ ước cả đời được một lần đi máy bay.

Dân đóng thuế không những nuôi bộ máy chính quyền mà còn nuôi Đảng và các tổ chức đoàn, hội. Nên có người nói mỉa mai rằng, người dân Việt Nam khỏe nhất thế giới.

Người Việt không những khỏe mà còn rất cam chịu.

Định An
(Dân Luân)

Phan Thế Ruệ

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phan Thế Ruệ
Chức vụ
Nhiệm kỳ2000 – 2007
Nhiệm kỳ1996 – 2000
Tiền nhiệmkhông có
Thông tin chung
Đảng pháiĐảng Cộng sản Việt Nam
SinhBản mẫu:1946
Thái Bình
Nơi ởHà Nội
Học vấnĐại học
Alma materĐại học Ngoại thương Hà Nội
Dân tộcKinh
Phan Thế Ruệ (sinh năm 1946) là nhà quản lý kinh tế và chính khách Việt Nam, nguyên Thứ trưởng Bộ Thương mại, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Bắc Kạn. Ông quê tại huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.

Quá trình công tác[sửa | sửa mã nguồn]

Ông học ngành kinh tế tại Trường Đại học Ngoại thương Hà Nội. Ông có thời gian công tác 20 năm tại tỉnh Bắc Thái.
Từ năm 1970 đến năm 1976: Công tác tại Bộ Ngoại thương, Giám đốc Công ty Xuất nhập khẩu tỉnh Bắc Thái.
Từ năm 1976 đến năm 1986: Phó Giám đốc Sở Kế hoạch đầu tư tỉnh Bắc Thái, Giám đốc Sở Thương mại tỉnh Bắc Thái, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Bắc Thái.
Từ năm 1986 đến năm 1996: Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy Bắc Thái, Bí thư Thành ủy Thái Nguyên.
Khi thành lập tỉnh Bắc Kạn, từ năm 1996 đến năm 2000: ông giữ chức Phó Bí thư Tỉnh ủy Bắc Kạn, Chủ tịch UBND tỉnh Bắc Kạn.[1]
Năm 2001 ông chuyển công tác về Hà Nội.
Từ năm 2001 đến năm 2007: Thứ trưởng Bộ Thương mại. Ông đã có thời gian dài chỉ đạo công tác lưu thông và phân phối hàng hóa.[2]
Từ năm 2000 đến năm 2009: Trưởng ban đàm phán Hiệp định đối tác chiến lược Việt Nam - Nhật Bản VJEPA, Phó ban kinh tế kiêm nhiệm Ủy ban kiểm tra trung ương
Sau khi nghỉ hưu ông sáng lập và là Chủ tịch đầu tiên của Hiệp hội các nhà bán lẻ Việt Nam, Chủ tịch Hiệp hội Xăng dầu Việt Nam, Ủy viên Hội đồng Quản trị Công ty CP Quốc tế Sơn Hà.[3]

1 nhận xét:

  1. Ông này từng là thứ trưởng BCThương có ông con nghiên lòi mắt,bị thất sủng ở bộ về nhà lập hội,cuối đời nói năng bợ đỡ kiếm ít cho con nó hút,không nghĩ nói sàm ,thông cảm vậy.

    Trả lờiXóa