Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2022

VinFast VF8 chưa sẵn sàng cho thị trường Mỹ (Phần cuối)

VinFast VF8 đơn giản là chưa sẵn sàng cho thị trường Mỹ (Phần cuối)
Trang Jalopnik, Tác giả: Kevin Williams, Dương Lệ Chi, dịch
Cho dù trải qua những chuyện kỳ quặc, nhưng tôi đã rất ấn tượng. Có vẻ như công ty đang đi đúng hướng để bắt đầu sản xuất hàng loạt xe điện. Những tấm thân xe đang được đóng dấu, VF8 và VF9 đang được lắp ráp. Cơ sở được bao quanh bởi các bãi đậu xe đầy những chiếc xe hoàn toàn mới và một đại diện của VinFast trong chuyến tham quan đã bảo đảm với chúng tôi rằng, VF8 chỉ còn một vài rào cản pháp lý trước khi được chấp thuận cho bán ở Mỹ.
Sau bữa trưa là lúc thảo luận bàn tròn với Tổng Giám đốc Toàn cầu của VinFast, bà Lê Thị Thu Thủy. Cuối cùng, tôi cũng được tiếp xúc với người nữ phụ trách. Tôi không chắc mình có thể hiểu được điều gì nhiều từ bản PowerPoint [mà công ty trình chiếu] vào giờ ăn tối và chuyến tham quan nhà máy; mà ở đây tôi chỉ có thể hỏi một số câu hỏi về kế hoạch cho thuê pin của VinFast.

Bà Lệ khẳng định, dù VinFast vẫn cam kết với kế hoạch thuê pin nhưng hãng đã quyết định bổ sung thêm phương án mua. Đó là một thông tin mới đối với tôi; ngay cả sau khi tôi đã xác nhận vé máy bay của mình, lúc đó pin vẫn chỉ ở dạng thuê. Tôi kiểm tra trang web của VinFast trên điện thoại của mình. Chắc chắn, công ty đã lặng lẽ thêm vào tùy chọn mua pin và tăng giá xe. Khi viết bài này, một chiếc VF8 cơ bản có giá khởi điểm là 42.200 đô la hoặc 57.000 đô la nếu bạn quyết định mua pin; VF9 bắt đầu với giá 57.500 đô la khi thuê pin, tăng lên 76.000 đô la nếu bạn mua pin. Rất tiếc.

Sau chuyến tham quan nhà máy, đại diện công ty đưa chúng tôi đến Ocean Park, một trong những dự án phát triển nhà ở của Vingroup. Ngay bên ngoài Hà Nội, Ocean Park và các công trình chị em của nó là Ocean Park 2 (The Empire) và Ocean Park 3 (The Crown) giống như các thành phố nhỏ về quy mô. Ocean Park rộng lớn; một khu đất ở phía bên kia đồng bằng sông Hồng từ Hà Nội, đầy những khu chung cư cao tầng, những ngôi nhà hai và ba tầng, và một công viên nước với một trong những bể tạo sóng lớn nhất mà tôi chưa từng thấy.

Quy mô của nó rất ấn tượng, nhưng tôi không thể không nhận ra rằng, giống như nhà máy [sản xuất xe ô tô], các bộ phận đã hoàn thiện của Ocean Park trống rỗng. Các cửa hàng đã mở cửa, một số ngôi nhà đã có người ở, nhưng so với sự hối hả và nhộn nhịp của Hà Nội, Ocean Park thật sự hoang vắng. Hầu hết việc giao thông đi lại dường như đến từ các công nhân xây dựng đang đổ bê tông, lát đường và xây dựng các tòa nhà cao tầng của Ocean Park. Những ngôi nhà hai, ba tầng dường như đa số đều trống rỗng.

Cảm giác hoang vắng, hơi kỳ lạ vẫn không biến mất khi chúng tôi tham quan Đại học VinUni, nằm trong Ocean Park. Khuôn viên hoàn toàn mới, đầy những cây cột bằng đá cẩm thạch được trang trí công phu và những bức tượng theo phong cách tân phục hưng nằm rải rác trong khuôn viên không tì vết. Vingroup hợp tác với Đại học Cornell để xây dựng một ngôi trường “đẳng cấp quốc tế”, và trong khi sinh viên VinUni không bắt buộc phải làm việc cho Vingroup sau khi tốt nghiệp, các khóa học được cung cấp dường như được thiết kế để tạo nguồn cung nhân sự cho tập đoàn này.

Trang web của VinUni nói rõ điều đó: ‘VinUni tự hào là một phần của Vingroup, mang đến cho sinh viên cơ hội kết nối với nhiều viện nghiên cứu danh tiếng (như VinAI, VinBrain, Vin BigData), các doanh nghiệp công nghiệp tiên phong (như VinSmart, VinFast) và các công ty hàng đầu Việt Nam, (chẳng hạn như Vinpearl, Vincom Retail, Vinmec và Vinhomes)’.

Khi cảm thấy mọi thứ kỳ lạ như thế, tôi hiểu thương hiệu đang cố gắng làm gì. Là một quốc gia đang phát triển, Việt Nam đang tăng tốc. Tầng lớp trung lưu đang phát triển cần nhà ở, trường học và cơ sở hạ tầng. Và dĩ nhiên là xe ô tô.

Nhưng quan điểm cởi mở của tôi bắt đầu chùn bước. Tôi đến Việt Nam để tìm hiểu về VinFast và những chiếc xe mà họ hy vọng sẽ tung ra thị trường Mỹ. Nhưng cho đến giờ, tôi chưa thật sự biết được điều gì ngoại trừ việc Vingroup là một thực thể hùng mạnh, một thực thể muốn cạnh tranh trên trường quốc tế. Rõ ràng là không những công ty muốn chúng tôi thấy khả năng làm những điều tuyệt vời của họ, mà còn muốn kiểm soát câu chuyện xung quanh lợi ích của Vingroup và toàn bộ Việt Nam.

Không có ví dụ nào tốt hơn về điều này bằng những gì đã xảy ra sáng hôm sau. Trước khi lái thử xe buổi chiều, chúng tôi đã có một số thời gian chẳng làm gì. Ở trên một hòn đảo tư nhân, không có cách nào thật sự để rời đi mà không được phép. Tuy nhiên, những người tiếp đón chúng tôi đã cung cấp một chuyến tham quan tùy chọn đến một bảo tàng nhỏ, nằm cách xa hòn đảo tư nhân của Vingroup tại khu đô thị nghỉ dưỡng mới thành lập ở Nha Trang. Chúng tôi đi thuyền từ đảo đến thành phố chính, sau đó đi xe buýt đến bảo tàng.

Chuyến đi dự kiến kéo dài ba giờ, nhưng bảo tàng khá nhỏ. Sau khoảng 25 phút, không còn nhiều thứ để xem. Vì vậy, tôi và một vài nhà báo chuyên viết về xe ô tô khác quyết định đi bộ một quãng đường ngắn. Rốt cuộc, chiếc xe buýt phải đợi ít nhất hai tiếng nữa mới khởi hành, và tất cả chúng tôi đã quá mệt mỏi với những bài hát, điệu nhảy và những trải nghiệm được tuyển chọn kỹ càng mà VinFast cung cấp. Chúng tôi muốn có một chút không khí trong lành, không bị kiểm soát, và thật sự có một cơ hội để chụp ảnh những chiếc xe hơi mà chúng tôi không có ở quê nhà.

Sau khoảng 15 phút, cả ba chúng tôi đều cảm thấy có những ánh mắt đang nhìn vào sau gáy mình. Chúng tôi quay lại và nhận thấy một đại diện của VinFast phía sau chúng tôi, nhìn từ xa và trò chuyện trên điện thoại của anh ta. Anh ta nhìn thấy chúng tôi chú ý đến anh ta và anh ta quay lại, giả vờ như thể anh ta là một khách bộ hành ngẫu nhiên chứ không phải là người đại diện của công ty đang đi theo ba người phương Tây đang chụp ảnh thành phố.

“Này, mọi thứ vẫn ổn chứ?” một người trong nhóm chúng tôi hỏi anh ta. Cảm thấy bị lộ, người giám sát bước tới và thúc giục chúng tôi quay trở lại nhóm.

“Chúng tôi chỉ muốn chụp ảnh những chiếc xe mà chúng tôi không có ở quê nhà. Chúng tôi sẽ quay lại sau vài phút nữa, chúng tôi hứa”, tôi nhấn mạnh. Tôi thậm chí còn mời anh ta đi cùng nếu anh ta lo lắng cho sự an toàn của chúng tôi. Chúng tôi tiếp tục chuyến khám phá nhỏ xung quanh Nha Trang.

Chưa đầy 10 phút sau, một nhân viên khác của VinFast cũng tham gia với chúng tôi, người này trong bộ trang phục trông giống như an ninh chính thức. “Làm ơn, chúng ta hãy quay lại và tận hưởng buổi trưng bày”, nhân viên đầu tiên nói với chúng tôi.

Cách nói không giống như anh ấy đang mời [chúng tôi quay trở lại].

Tôi chắc là Vingroup sẽ nói rằng điều này đơn giản là vì sự an toàn của chúng tôi. Xét cho cùng, việc các nhà báo nước ngoài bị lạc, bị thương hoặc bị làm phiền ở Việt Nam sẽ là một vết đen khủng khiếp đối với VinFast. Nhưng việc công ty khăng khăng gọi chúng tôi về vòng tay yêu thương của họ còn phức tạp hơn thế. Với tôi, có vẻ như Vingroup chỉ muốn chúng tôi được giải trí bằng những gì họ có thể kiểm soát. Công ty muốn chúng tôi trải nghiệm những dự án kỳ lạ, huyênh hoang, khoác lác của họ. Họ đã tổ chức cho chúng tôi những bữa tiệc lớn trên những hòn đảo tư nhân, hoàn chỉnh với sự giải trí của các ngôi sao nhạc pop có tên tuổi của Việt Nam, và muốn chúng tôi ấn tượng với Đại học VinUni tuy hoang vắng nhưng hoành tráng của họ. Tôi không quên chuyện ông Trần Văn Hoàng, một YouTuber chuyên về ô tô của Việt Nam, là người đã bị công an mời và bị VinFast kiện sau khi phàn nàn về chiếc xe sedan Lux A2.0 của anh ấy.

Mọi thương hiệu đều cố gắng kiểm soát câu chuyện xung quanh sản phẩm của mình. Đó là lý do mà các nhà sản xuất ô tô lớn đều tham gia cùng một hoạt động cơ bản: Đưa các nhà báo đến một địa điểm đẹp để uống rượu và dùng bữa với họ, rồi để họ lái những chiếc xe hoàn toàn mới trên một tuyến đường đã được kiểm tra, để viết về trải nghiệm. Nhưng cách mà VinFast, và sau đó là Vingroup, làm chuyện đó có vẻ như [làm cho người ta] cảm thấy hơi bị đe dọa. Tôi không bay nửa vòng trái đất để tham quan trường đại học. VinFast đã dành hàng giờ để tiếp đãi chúng tôi —gồm cả màn trình diễn kịch câm vào bữa ăn tối trong một đêm, một tòa lâu đài được vẽ trên bản đồ chiếu bằng projection (projection-mapped castle) được tuyên bố có giá hàng triệu đô la, nhưng nó giống hệt như công nghệ được sử dụng trong các dự án nghệ thuật của sinh viên tại các trường cao đẳng ở khắp mọi nơi — và chúng tôi vẫn chưa lái thử được chiếc xe nào. Không phải tôi không đánh giá cao sự hiếu khách. Tôi chỉ muốn tìm hiểu xem những chiếc xe đó có tốt không.

Nếu việc lái thử một chiếc xe VinFast VF8 giai đoạn tiền sản xuất vào ngày hôm sau của tôi là điều có thể xảy ra, thì câu trả lời là: Không, những chiếc xe này không tốt chút nào.

Buổi lái thử xe của các nhà báo chúng tôi diễn ra trên một hòn đảo tư nhân khác thuộc sở hữu của Vingroup: VinPearl Nha Trang. Đây là tài sản hàng đầu của Vingroup, nơi có công viên giải trí VinWonder giống như Disney của công ty. VinFast đã đóng cửa một phần nhỏ của hòn đảo cho một tuyến đường lái thử có kiểm soát mà tôi đo được là khoảng 2 km — hoặc ít hơn 1,3 dặm.

Trước trung tâm hội nghị lộng lẫy của VinPearl là tám chiếc VinFast VF8 thuộc hai phiên bản Eco và Plus. Bất kể tất cả những màn trình diễn kỳ quặc ở thung lũng, đây, chúng tôi chuẩn bị lái những chiếc xe mà trên lý thuyết là gần như sẵn sàng sản xuất. Các đại sứ thương hiệu một lần nữa nhắc lại kế hoạch của công ty là đưa xe sang Mỹ trong vòng vài tuần tới. Mặc dù những chiếc xe chúng tôi đang lái là thông số kỹ thuật của Việt Nam, nhưng chúng tôi được thông báo rằng “chỉ cần chỉnh sửa một vài phần mềm” là sẵn sàng cho thị trường Mỹ.

Tôi hy vọng họ làm nhiều hơn là chỉnh sửa phần mềm. Ở trạng thái hiện tại, VF8 chưa sẵn sàng.

VinFast VF8 là mẫu crossover xe điện cỡ trung nhỏ gọn, có công suất 350 mã lực cho phiên bản Eco và 402 mã lực cho phiên bản Plus. Ngay cả với trọng lượng lề đường thường cao hơn vốn có của một chiếc xe điện, 350 mã lực vẫn đủ để VF8 di chuyển xung quanh. Tuy nhiên, trong suốt thời gian tôi ngồi sau tay lái, có cảm giác như VF8 chỉ đạt được một nửa công suất đó. Tôi đã lái mọi chiếc xe [giai đoạn] tiền sản xuất mà VinFast mang đến sự kiện; cảm thấy tất cả chúng đều chậm chạp và hiệu suất của chúng không nhất quán.

Việc đi xe và xử lý thậm chí còn tồi tệ hơn. Khi VinFast đưa chúng tôi từ nơi này đến nơi khác, tôi nhận thấy rằng các đại diện của công ty luôn theo sát chúng tôi ở vài chiếc VF8. Phần lớn hệ thống đường cao tốc của Việt Nam hoàn toàn mới và rất trơn tru, nhưng những chiếc VF8 liên tục nhảy lên nhảy xuống, với khả năng kiểm soát hệ thống treo (suspension control) kém, có thể nhìn thấy từ xe buýt. Tôi gạt nó đi, cho rằng nhóm VinFast đang lái những con la phát triển, không đại diện cho những chiếc xe gần như hoàn thiện mà tôi có ấn tượng rằng chúng tôi sẽ lái.

Không. Lái thử hết chiếc VF8 này đến chiếc VF8 khác xung quanh hòn đảo tư nhân của VinFast, trải nghiệm của tôi giống hệt như những gì tôi đã thấy khi những người của VinFast bám đuôi chúng tôi khi đi loanh quanh miền Bắc Việt Nam. Ngay cả trên những con đường phẳng lì như kính ở khu nghỉ mát trên đảo, chiếc VF8 vẫn lắc lư và nhảy tưng lên như thể chiếc xe đang chạy trên lò xo. Hệ cơ cấu lái (steering) đã chết và phi tuyến tính (nonlinear), kết hợp với lốp xe mất độ bám khi ôm cua dù chỉ một chút, mặc dù tôi không chắc người ta có thể có ấn tượng năng động đến mức nào khi tham gia một con đường khép kín trên một hòn đảo nghỉ dưỡng tư nhân.

Bực mình nhưng vẫn cố tỏ ra cởi mở, tôi đã tiếp cận một đại diện kỹ thuật của VinFast. Người phát ngôn của công ty tuyên bố, những chiếc VF8 mà chúng tôi lái có thông số kỹ thuật sản xuất của Việt Nam; tôi muốn biết những thay đổi nào sắp xảy ra đối với thị trường Hoa Kỳ. Tuy nhiên, một lần nữa, người phát ngôn nhắc lại rằng VF8 chỉ cần một vài chỉnh sửa phần mềm trước khi ra mắt thị trường Hoa Kỳ – ngụ ý rằng, quá trình hiệu chỉnh khung gầm đã được hoàn tất.

Nếu nói rằng tôi thất vọng sẽ là cách đánh giá thấp nhất về nửa phần trái đất. Thương hiệu đã thực hiện một màn trình diễn hoành tráng như vậy – thuê một chuyến bay kéo dài 20 giờ, khoe khoang với chúng tôi bằng màn trình diễn gần như kiêu kỳ về công ty khởi nghiệp ô tô này và công ty mẹ của nó đã tiếp cận gần như mọi khía cạnh của đời sống ở Việt Nam. Các đại diện của VinFast đã khoe khoang về việc vượt qua các mốc thời gian của chính họ để chuẩn bị đưa những chiếc xe này vào sản xuất hàng loạt, và đánh giá qua nụ cười trên khuôn mặt của họ, có vẻ như tất cả bọn họ đều thật sự muốn giới thiệu một sản phẩm mà họ tin rằng đã sẵn sàng đối đầu với các nhà sản xuất ô tô lâu đời. Thay vào đó, tôi đã bay 8.000 dặm để đi loanh quanh với một chiếc xe mà rõ ràng là chưa hoàn thành. Tôi tức giận vì công ty đã lãng phí thời gian của tôi.

Tôi quyết định lái mẫu xe VF8 khác, mẫu Plus, được cho là có công suất 402 mã lực. Nó cũng chậm như chó với chất lượng xe tệ hại. Không hài lòng với câu trả lời ban đầu của mình, tôi tiến đến chỗ nhóm nhân viên của VinFast, cố gắng tìm hiểu tận cùng về hiệu suất kém của chiếc xe. Cuối cùng, tôi được dẫn đến một kỹ sư chính, là người có thể trả lời các câu hỏi kỹ thuật quan trọng về chiếc xe.

“Vậy, chiếc xe này có công suất từ 350 đến 402 mã lực phải không?” Tôi hỏi viên kỹ sư VinFast. “Tại sao nó lại chậm như vậy?”

“Ý anh là công suất cực đại”, anh ta sửa tôi.

“Cái gì?”

“Mã lực cực đại. VF8 chỉ đạt tới 350 đến 402 mã lực khi pin được sạc trên 80%”, kỹ sư này cho biết.

“Các anh có nhận ra rằng các anh sẽ là nhà sản xuất duy nhất giới hạn công suất khốc liệt như vậy không?” Tôi đáp trả. Không có chiếc xe nào trong số những chiếc xe chúng tôi lái thử được sạc đầy, một số xe mà chúng tôi lái chỉ sạc ở mức 50%. Ngay cả như vậy, đó không phải là một cái cớ. Tôi chưa bao giờ lái một chiếc xe điện bị giảm công suất đáng kể như vậy ở trạng thái sạc thông thường. Nó có vẻ không đúng.

Các kỹ sư của VinFast khăng khăng rằng, tôi đã lái một chiếc nguyên mẫu đặc biệt mà họ cho là có bản cập nhật phần mềm và hệ thống treo “mới nhất và tốt nhất”. Nó cũng khá tệ. Cũng bị tưng tưng (bouncy), không hoàn hảo, hệ cơ cấu lái (steering) thì chết, và nó chỉ nhanh hơn những chiếc khác một chút. Cũng có những vấn đề nghiêm trọng về cung cấp điện.

Tôi cảm thấy mệt mỏi với màn trình diễn chó và ngựa, cùng sự xa hoa quá mức và việc công ty không thể trả lời được một câu hỏi nào. Tuy nhiên, tôi vẫn cố tỏ ra ngoại giao. Tôi kéo đại diện quan hệ công chúng của VinFast qua một bên. Tôi nói: “Em à, em phải nói với họ, rằng chiếc xe này chưa sẵn sàng”. Cậu ta nhắc lại câu nói mà tôi đã nghe rất nhiều lần trước đây: Rằng những chiếc VF8 mà chúng tôi đang lái là mẫu xe tiền sản xuất và tôi nên nhớ điều đó khi xem xét kỹ lưỡng hiệu suất của chúng.

Tôi không ngây thơ. Tôi hiểu công việc của đại diện PR là nói với các nhà báo những gì công ty muốn họ nghe. Nhưng điều đó không đủ. Ở tình trạng hiện tại, với mức giá mà VinFast muốn đưa ra, VF8 là một thương vụ khủng khiếp. Nó giống như một sản phẩm kém phát triển, chưa hoàn thiện, thẳng thắn mà nói, sẽ là một sự xấu hổ ở bất kỳ thị trường nào.

Trong suốt chuyến đi, các đại diện của VinFast vô cùng hào hứng, chắc chắn rằng công ty sẽ đạt được mục tiêu, bắt đầu giao hàng ở Mỹ vào mùa thu. Bên ngoài nhà máy, những chiếc VF8 và VF9 hoàn thiện nằm trong bãi đậu xe, dường như đã sẵn sàng xuất xưởng và giao cho khách hàng. Thương hiệu muốn vận chuyển những chiếc xe sẵn sàng hoạt động đến Mỹ chỉ vài tuần, nếu không muốn nói là vài ngày, sau chuyến đi của chúng tôi. Nếu những chiếc xe tiền sản xuất mà tôi đã lái, quá xa so với những gì chúng tôi sẽ nhận được ở Mỹ, tại sao lại đưa tôi đến đây? Tại sao các nhà báo lại lái chúng?

Buổi lái thử của chúng tôi đã nhường chỗ cho bữa ăn tối kết thúc vào đêm cuối cùng. Giữa màn trình diễn đỉnh cao (nhưng tài năng đáng kinh ngạc) của một số ngôi sao nhạc pop lớn nhất của Việt Nam và những người có ảnh hưởng trong nhóm của chúng tôi ca ngợi đâu là một chiếc xe cực kỳ tồi tệ, quan điểm cởi mở của tôi đã giáng một phát súng ngắn vào ngực. Tôi nhìn quanh những màn phô trương công khai về sự giàu có, xem xét chi phí thuê các chuyến bay đưa chúng tôi đến đây, và cố gắng lập bảng tất cả các chi phí khổng lồ khác liên quan đến buổi biểu diễn mà VinFast đã tổ chức cho chúng tôi, và cho ba nhóm trước đó đã nhận được các tour du lịch giống hệt nhau. Nếu VinFast chi số tiền đó để phát triển xe, liệu chúng ta có thể có được một chiếc VF8 tốt hơn không? Có thể.

Tuy nhiên, với tình trạng còn non kém như hiện tại của VF8, tôi tự hỏi, liệu VinFast có khả năng thất bại ở đây hay không. Chiếc VF9 lớn hơn trông ấn tượng hơn từ trong ra ngoài, mặc dù nhà sản xuất ô tô không cho phép chúng tôi lái hoặc thậm chí ngồi trong chiếc xe đó. Công ty có một nhà máy hoàn toàn mới và hoạt động tích hợp theo chiều dọc; các bộ phận và pin đều đến từ cùng một cơ sở sản xuất tại Hải Phòng.

Về lý thuyết, các vấn đề về nhà cung cấp từng gây khó khăn cho cả những nhà sản xuất ô tô lâu đời nhất, có thể không ảnh hưởng đến VinFast. Nhà sản xuất ô tô mới này là một nhánh của tập đoàn khổng lồ do người giàu nhất Việt Nam điều hành; thương hiệu này có hầu bao rủng rỉnh, một tình huống khác so với rất nhiều công ty khởi nghiệp về xe điện đã thất bại ngay ở vạch cuối do thiếu vốn. VinFast dường như có khả năng sản xuất để đưa xe đến tay khách hàng, điều mà ngay cả Ford và Hyundai cũng phải vật lộn để làm được trong năm nay. Ngay cả khi VinFast không sửa bất cứ thứ gì trên VF8, thì vẫn có một cái mông cho mỗi chỗ ngồi, phải không?

Có lẽ. Tesla, Rivian và Lucid đã gặp khó khăn trong việc sản xuất ô tô, nhưng xét cho cùng thì sản phẩm của họ rất tốt. Để so sánh, những nỗ lực của VinFast gần giống như Hyundai và Kia thời kỳ đầu; giá rẻ, chưa tinh chế, kém phát triển và không có tính cạnh tranh. Phải mất nhiều thập niên để các nhà sản xuất ô tô Nam Hàn rũ bỏ tai tiếng đó; tôi không biết liệu VinFast, hay bất kỳ thương hiệu nào hy vọng lọt vào dòng chính, có đủ khả năng ra khỏi cổng vào năm 2022 mà không cần chạy trên sân nhà hay không.

Khi viết bài này, VinFast cho biết 999 chiếc VF8 đầu tiên dành cho thị trường Mỹ đang trên chuyến tàu rời Việt Nam vào ngày 25 tháng 11, trên đường đến Hoa Kỳ. Nhưng theo đại diện của VinFast, những chiếc xe này vẫn chưa nhận được chứng nhận của CARB EO, chứng nhận bắt buộc trước khi xe có thể được giao cho khách hàng ở California hoặc bất kỳ tiểu bang nào tuân theo quy định về xe của California. Hiện tại, VinFast có 6 cửa hàng tại Mỹ, tất cả đều ở California. Đại diện của VinFast cũng nhắc lại mục tiêu của thương hiệu là bắt đầu giao những chiếc VF8 cho khách hàng Mỹ vào “cuối năm nay” và xác nhận rằng VF9 vẫn đang trải qua các cuộc thử nghiệm và phê duyệt liên bang cần thiết tại thị trường Mỹ.

Dù sao đi nữa, tất cả những gì tôi biết là tôi đã bay hơn 8.000 dặm mà không học được gì, và lái một chiếc xe chưa sẵn sàng cho thị trường Mỹ. Chúc VinFast may mắn, tôi đoán vậy.
--------------------

Một số hình ảnh trong bài của tác giả:

Xe nguyên mẫu VinFast VF9 được trưng bày. Các nhà báo không được phép lái xe này, thậm chí không được ngồi trong những chiếc xe này. Nguồn: Kevin Williams 

Hình quảng cáo của VinFast VF8. Nguồn: VinFast 

Bên trong chiếc VinFast VF8. Photo: Kevin Williams 

Những chiếc VF8 trưng bày tại buổi lái thử. Nguồn: Kevin Williams





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét