Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Bình luận về phát biểu của Phùng Quang Thanh tại Shangri-La

Bình luận về phát biểu của Phùng Quang Thanh tại Shangri-La
Bốn năm trước, ngày 8/6/2010, mặc cho ngư dân Việt Nam bị Trung Quốc bắt người khảo của, mặc cho tàu thuyền đánh cá của ta bị tàu Trung Quốc (bấy giờ báo chí còn buộc phải e dè nói là “tàu lạ”) đâm chìm, bên lề cuộc họp Quốc hội, Quốc phòng Bộ trưởng Phùng Đại tướng vẫn tuyên bố: “Trên Biển Đông là yên tĩnh, tôi chỉ huy quân đội hằng ngày, hằng giờ, tôi nắm tình hình hoạt động của chúng ta hết sức bình thường. Vẫn làm, vẫn hoạt động kinh tế bình thường, hàng hải bình thường, du lịch bình thường, làm ăn bình thường và không có vấn đề gì trở ngại cả.”
Không những thế, ngài ca ngợi tinh thần “thân tình, hữu nghị, đúng là tinh thần láng giềng, đồng chí, anh em và là những người bạn tốt của nhau” giữa Trung Quốc và Việt Nam. Và cuối cùng, ngài nghiêm khắc cảnh cáo: “[C]ác nhà báo cũng phải chú ý không để cho các nước khác kích động vấn đề này, người ta sử dụng vấn đề biển Đông để kích động, chia rẽ quan hệ Việt Nam -Trung Quốc, chia rẽ quan hệ giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân chúng ta”. (Xem ở đây).

Nay với vụ Trung Quốc ngang nhiên đem giàn khoan Hải Dương 981 hạ đặt vào vùng biển Việt Nam, thì những kẻ ngu như chúng tôi cứ tưởng Quốc phòng Bộ trưởng Phùng Đại tướng phải thay đổi quan điểm, và quyết liệt lên án bọn bành trướng. Nhưng không, ngài nói năng rất nhẹ nhàng. Rằng: “Trên thực tế, ngay ở trong quốc gia, hay mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ, hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi”. Và rằng: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông, nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng như sự việc ngày 1/5/2014, Trung Quốc đã đơn phương hạ đặt giàn khoan nước sâu Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, đã gây bức xúc cho nhân dân Việt Nam, gây lo ngại cho các quốc gia trong khu vực và cộng đồng quốc tế”. (Xem ở đây).

Than ôi! Nước Nhật lo cho Việt Nam làm gì! Nước Mỹ lên án Trung Quốc làm gì! Hành động hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981, chà đạp lên luật pháp quốc tế và chủ quyền Việt Nam, không phải là chuyện xâm lược trên thực tế và về pháp lý, mà chẳng qua là chuyện “mâu thuẫn”, “bất đồng” trong gia đình (cộng sản) với nhau! Gì chứ cái bí quyết “đóng cửa dạy nhau” thì Việt Nam và Trung Quốc nói chung rất thành thạo! Cái “mật ước” Thành Đô năm 1990 gần một phần tư thế kỷ trói Việt Nam rất chặt vào Trung Quốc mà đố người dân Việt Nam nào được biết một cách chính thức nội dung của nó mô tê ra làm sao, chẳng phải là bằng chứng hùng hồn đó sao! Nhưng “nói chung” thôi, chứ đôi khi, cái ông anh tham lam vẫn không dằn được dã tâm của mình, làm một cú trời giáng như trận tấn công toàn tuyến biên giới năm 1979, như vụ chiếm đảo Gạc Ma năm 1988, và như vụ hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 đang xảy ra. Quả thực cái sách lược “đóng cửa dạy nhau” đó chỉ là chiêu bài của ông anh mớm cho thằng em dại dột, chứ chính hắn lại vứt ngay khi cần thiết và có lợi.

Phùng Đại tướng là Quốc phòng Bộ trưởng, nghĩa là một chính khách, nên biết nhìn toàn cục, chứ không phải chỉ xem xét thuần túy khía cạnh quân sự: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông […]”. Đánh giá của Phùng Đại tướng quả thật đặc sắc, vì đi ngược lại tất cả những thông tin do báo chí nhà nước đăng tải. 

Chỉ riêng về kinh tế thôi, thì Việt Nam đã bị Trung Quốc không chế: Bộ Công thương cho biết năm 2001 nhập siêu từ Trung Quốc chỉ có 210 triệu USD thì năm 2013 đã lên tới 23,7 tỉ USD, tức đã tăng hơn 110 lần sau 12 năm (xem ở đây); Ủy ban Tài chính và Ngân sách Quốc hội công bố tính đến năm 2010, có đến 90% các dự án tổng thầu EPC của Việt Nam do nhà thầu Trung Quốc đảm nhiệm, trong đó chủ yếu là dầu khí, hóa chất, điện, dệt kim; điều đáng chú ý là ở công trình EPC này, “tất cả công việc đều do người Trung Quốc đảm nhận, từ những việc lao động phổ thông nhất như nấu ăn, vệ sinh, bảo vệ… đến kỹ sư, công nhân xây dựng và lắp máy. Kể cả những vật tư, vật liệu có sẵn tại thị trường họ cũng nhập khẩu về từ bên kia biên giới” (xem ở đây). Như thế, quan hệ kinh tế Việt Nam – Trung Quốc “đang phát triển tốt đẹp” là đứng về phía nào, Việt Nam hay Trung Quốc, thưa Quốc phòng Bộ trưởng Phùng Đại tướng?

Chưa hết, Phùng Đại tướng còn yêu cầu truyền thông không nên “gây áp lực cho lãnh đạo trong quá trình xem xét đưa ra quyết định giải quyết các vấn đề tranh chấp”. Có một quốc gia dân chủ nào mà chính phủ không bị dân chúng “gây áp lực”? Có thể nói, việc nhà cầm quyền bị nhân dân “gây áp lực” và phải tính toán để giải quyết đúng đắn áp lực đó chính là tiêu chí nhận diện của một quốc gia dân chủ. Nay Quốc phòng Bộ trưởng Phùng Đại tướng công khai yêu cầu truyền thông không gây áp lực cho lãnh đạo, nghĩa là ngang nhiên tước bỏ của nhân dân quyền tự do ngôn luận, quyền được tham gia vào những vấn đề đại sự của đất nước, theo tư duy “Đã có Đảng và chính phủ lo”! Đó là một bước lùi lớn so với lời xác quyết của Thủ tướng trong Thông điệp đầu năm nay: “Nhà nước phải bảo đảm và phát huy được quyền làm chủ thực sự của người dân, nhất là quyền tham gia xây dựng chính sách” (xem ở đây). Bốn năm trôi qua, đủ để học xong một khóa đại học, mà quan điểm của Phùng Đại tướng vẫn gần như không thay đổi gì.

Cú hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 xé toạc bức màn “4 tốt 16 chữ vàng”, mở mắt cho nhiều cán bộ, kể cả cán bộ lãnh đạo. Có vị đã công khai lên án Trung Quốc, khẳng định Việt Nam không đánh đổi chủ quyền để “nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó”. Nhưng có người hình như vẫn chưa chịu tỉnh cơn mê. Tàu ngầm, máy bay hiện đại có ích gì nếu nếu nhà cầm quân còn kiên quyết say thứ cháo lú “made in China”, nếu họ không trở về với thực tại hiểm nghèo của đất nước, nếu trong huyết quản họ không rần rật dòng máu quật cường ngàn năm của cha ông quyết khiến cho bọn xâm lược “tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ” (Chiếu xuất quân – Quang Trung)?

Bauxite Việt Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét