Chiến thuật bịt miệng dư luận của các nhà độc tài trong tình hình mới
Tại Việt Nam, nhiều người suốt ngày lên Internet, việc gì cũng được lan tin rất nhanh, từ nỗi bức xúc hàng ngày đến oan ức chính trị. Công việc của đám an ninh tư tưởng và an ninh mạng chỉ là làm cầm hơi, làm cho có lệ. Đấy là nguyên nhân chính dẫn đến quân đội phải lập ra một đơn vị, tạm gọi là tác chiến điện tử, trong khi đó chức năng này đáng ra thuộc chủ yếu vào tay công an. Trước đà dân chủ quá lớn, đám an ninh mạng của quân đội cũng thừa nhận quá tải, mà xin bổ sung nhân lực thì không đủ ngân sách để nuôi lính. Do đó, trong công việc hàng ngày lặp đi lặp lại, các chiến sĩ, kỹ sư tin học khắp nơi nơi thỉnh thoảng có được một vài chiến công: hôm nay report khóa được tài khoản Facebook của nhà báo Chu Vĩnh Hải, ngày mai làm giả được Facebook của nhà báo Đường Văn Thái... Còn thất bại thật sự thì họ không dám báo cáo, vì không thể vá nổi. Nếu một thuyết thiếu sự cân đối thì chính quyền lấy thuyết đó làm triết lý khởi nguyên đi ngúc ngắc mãi tự căn cơ, làm sao mà vá được? Mất Facebook này thì người ta lập Facebook khác, chỉ trích có khi còn mạnh hơn, nếu không công nhận giới trí thức đối lập và cứ mãi coi người ta như một loại tội phạm.
Tại sao các thể chế độc tài gần đây điên đầu với các mạng xã hội lưu hành trên Internet? Đó là vì những biện pháp kiểm duyệt từng hiệu quả trong một khoảng thời gian dài trước đây đã không còn hiệu nghiệm, khi trình độ người dùng thông thường ngày càng được nâng cao. Đến nỗi, gần đây hai quốc gia độc tài là Việt Nam và Nga phải ban hành các bộ luật Internet, tương tự là tình hình ở Trung Quốc.