Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

Thơ vui: Ngày xưa và ngày nay

Thơ vui: Ngày xưa và ngày nay


Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu tóc mượt mà
Bây giờ lởm chởm như là đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã xịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
Sau này về với ông bà
Núp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân
Ấy là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là… ngày xưa !!!!!!

******


Ngày xưa sớm tối cù cưa;
Bây giờ năm chẵn mây mưa nhị kỳ.
Ngày xưa lên xuống lầm lỳ;
Bây giờ thở dốc phì phì mang tai.
Ngày xưa ba, bảy, lai rai;
Bây giờ chỉ muốn nằm dài lơ mơ.
Ngày xưa hùng dũng chào cờ;
Bây giờ cờ rũ xuội lơ, chán phèo.
Ngày xưa vồ vập, mè nheo;
Bây giờ ngán ngẩm, eo xèo cho qua.
Ngày xưa bóng bảy, mượt mà;
Bây giờ nhăn nhúm như cà muối thâm.
Ngày xưa cứ khoẻ như vâm;
Bây giờ yếu ớt lặng thầm như sên.
Ngày xưa lâm trận là lên;
Bây giờ ẻo lả, trùm mền ngủ thôi.
Ngày xưa chan chứa nước nôi;
Bây giờ nhỏ giọt lần hồi rồi ngưng.
Ngày xưa máu bốc bừng bừng;
Bây giờ ủ rũ lưng chừng cơn mê.
Ngày xưa quấn quít rủ rê;
Bây giờ chỉ muốn rề rề lảng ra.
Ngày xưa hăm hở vào ra;
Bây giờ quá lắm chà chà cũng xong.
Ngày xưa mê mẩn đường cong;
Bây giờ ngán ngẩm ba vòng giống nhau;
Ngày xưa lên chậm, xuống mau;
Bây giờ đóng cửa bảo nhau ngủ khì.
Ngày xưa rủ rỉ rù rì;
Bây giờ lặng lẽ, nói gì nữa đây?
Ngày xưa đủ kiểu phô bày;
Bây giờ chân duỗi ngủ ngay một lèo.
Ngày xưa dấm dứ, trả treo;
Bây giờ hấm hứ, kỳ kèo cũng thôi.
Ngày xưa xoa, bóp, nắn, nhồi;
Bây giờ xương mỏi, khớp lồi, đau tay;
Ngày xưa hết giã rồi xay;
Bây giờ bỏ xó cối chày chỏng trơ.
Ngày xưa thích chạm, thích rờ;
Bây giờ chỉ thấy ơ thờ, chán chưa.
Mười hai giờ đúng ngày xưa;
Nay còn sáu rưỡi – ngày xưa mất rồi!

...
Thôi đành thôi! Thế thì thôi!
Ngày xưa đã bỏ thằng tôi bây giờ.

********
Ngày xưa mái tóc buông lơi ,
Bây giờ sợi rụng sợi rơi đầy nhà .
Ngày xưa da trắng nõn nà ,
Bây giờ da đã trổ hoa …. đồi mồi .
Ngày xưa miệng cười thật tươi ,
Bây giờ móm xọm rụng mười cái răng .
Ngày xưa mặt sáng như trăng ,
Bây giờ xám xịt như vầng mây đen,
Ngay xưa yểu điệu như tiên
Bây giờ lẹt đẹt như con vịt bầu .
Ngày xưa chum chúm núm cau ,
Bây giờ lỏng thỏng như bầu trên cây .
Ngày xưa nhựa sống căng đầy ,
Bây giờ vắt mãi bẩy ngày cũng không .
Ngày xưa thắt đáy lưng ong ,
Bây giờ to bụng còn mông phẳng lờ .
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ ,
Bây giờ thưa cứng tưa hồ rễ tre .
Ngày xưa ăn nói dễ nghe ,
Bây giờ cẳn nhẳn chua lè khó ưa ..
Ngày xưa thích được mây mưa ,
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa thường sánh vai đi ,
Bây giờ chỉ thích năm ì …xem phim ..
Ngày xưa nhớ nhau đi tìm,
Bây giờ mặc kệ ..con chim mất rồi.


*****
60 chưa phải đã già
60 là tuổi mới qua dậy thì
65 hết tuổi thiếu nhi 
70 là tuổi mới đi vào đời
75 là tuổi ăn chơi
80 là tuổi yêu người yêu hoa
90 mới bắt đầu già 
Đêm đêm vẫn cứ mặn mà yêu đương
100 có lệnh Diêm Vương
Cứ ở trên ấy yêu đương thỏa lòng
Bao giờ đạn hết lên nòng
Từ từ nằm xuống là xong một đời.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét