Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Nhà báo Trần Đăng Tuấn viết thư gửi Bộ trưởng Bộ Nội vụ về 'Cơm có thịt'

Rất sẻ chia với anh Trần Đăng Tuấn trong câu chuyện xin cấp phép chậm trễ và những quy định đến kỳ lạ ở Bộ Nội vụ này. Cuối bài này có bình luận của tôi viết trên trang Hiệu Minh và trang Phạm Ngọc Tiến.

Nhà báo Trần Đăng Tuấn viết thư gửi Bộ trưởng Bộ Nội vụ về 'Cơm có thịt'

(Petrotimes - http://www.petrotimes.vn/news/vn/xa-hoi/nha-bao-tran-dang-tuan-viet-thu-gui-bo-truong-bo-noi-vu-ve-com-co-thit.html)
Mới đây, ông Trần Đăng Tuấn (nguyên Phó tổng GĐ Đài Truyền hình Việt Nam) đã gửi thư tới Bộ trưởng Bộ Nội vụ về việc dự án từ thiện "Cơm có thịt" hiện chưa được cấp phép để hoạt động.
Bức thư đã làm dấy lên nỗi băn khoăn: Không lẽ lòng từ thiện cũng cần cấp phép!


Dự án "Cơm có thịt" được nhiều cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước ủng hộ
Petrotimes xin đăng nguyên văn bức thư của ông Trần Đăng Tuấn:
Năm ngoái, chứng kiến bữa ăn chỉ có cơm trắng và canh loãng của các cháu học sinh trong khu nội trú dân nuôi tại một trường ở xã vùng cao Suối Giàng, Văn Chấn, Yên Bái, tôi và vài người bạn rủ nhau góp tiền gửi lên hằng tháng để mua thêm thức ăn, mong sao mỗi bữa ăn mỗi cháu có thêm một, hai miếng thịt.
Chúng tôi có viết về chuyện đó trên các blog cá nhân của mình, khi đó không phải là kêu gọi ủng hộ mà chỉ là những dòng tâm sự. Nhưng rồi hàng trăm người đã qua mạng thúc giục lập ra một địa chỉ để cùng chung tay “gắp thịt” vào bát cơm cho các bé học sinh vùng cao, và rồi chúng tôi tạm lập một tài khoản để nhận và chuyển những đóng góp đó lên các trường thuộc các khu vực khó khăn nhất ở Tây Bắc.
Sau một thời gian, rất nhiều bạn chưa từng quen biết đã đăng ký ủng hộ thường xuyên hằng tháng. Và chúng tôi cũng quyết tâm sẽ theo đuổi dự án “Cơm có thịt cho học sinh vùng cao” dài hơi hơn. Do đó đã lập hồ sơ xin thành lập quỹ từ thiện “Cơm có thịt” gửi Bộ Nội vụ vào cuối tháng 5/2012. Trong những ngày đầu, người đại diện cho tôi và nhóm sáng lập viên được chuyên viên của bộ hướng dẫn bổ sung vào hồ sơ. Sau đó mỗi khi liên lạc hỏi kết quả, chuyên viên đó đều nói rằng sẽ trình khi lãnh đạo đi công tác về.

Cuối tháng 10/2012, tức là tròn năm tháng sau khi nộp hồ sơ, sốt ruột quá, qua điện thoại tôi đã đề nghị chuyên viên thụ lý hồ sơ giải thích tại sao hồ sơ chưa được xem xét và không có một thông báo văn bản nào về kết quả xem xét. Theo chuyên viên này thì chẳng có vướng mắc gì, chẳng qua lãnh đạo đi công tác suốt nên chưa trình được. Cũng có một điều nữa là chuyên viên có vẻ không thích cái tên quỹ “Cơm có thịt”.
Có vậy thôi mà năm tháng trôi qua không có một hồi âm, dù chúng tôi hàng chục lần hỏi. Nghị định 30/2012/NĐ-CP ngày 12/4/2012 ghi rõ thời gian tối đa để trả lời chấp nhận hay không chấp nhận hồ sơ xin phép lập quỹ xã hội - từ thiện là 45 ngày.
Tôi sẽ không nói gì về chuyện có hay không có việc lãnh đạo vụ và bộ bận đến mức suốt năm tháng chỉ có đi hết chuyến công tác này đến chuyến khác, đến mức chuyên viên chẳng thể trình được hồ sơ. Chuyện đó ông bộ trưởng biết hơn tôi.
Còn về chuyện thứ hai là cái tên quỹ “Cơm có thịt”, dù chưa nhận được đề nghị bằng văn bản nào từ quý bộ đề nghị giải trình, tôi cũng xin giải thích: Nhóm tham gia từ đầu của hoạt động này chủ yếu là những nhà văn, nhà báo. Họ chắc không thiếu chữ nghĩa để đưa ra những cái tên sang trọng. Nhưng rồi chúng tôi đã quyết định để nguyên cái tên ban đầu đó, vì hai lẽ: Một là, nó đúng là mục tiêu, nguyện vọng mà chúng tôi muốn góp phần nhỏ bé để hiện thực hóa nó trong cuộc sống học sinh nội trú vùng cao. Hai là: nhiều ngàn người góp tiền cho hoạt động này đã chẳng thấy cái tên ấy có gì không hay, không tốt.
Hiện nay không chỉ trong nước mà sinh viên Việt Nam ở nhiều nước, bắt đầu từ Úc, cho đến Mỹ, Phần Lan, Thụy Điển, Nhật Bản, Singapore... đang gọi nhau đến với “Cơm có thịt”, và chưa thấy ai không hài lòng với cái tên đó. Khi cái tên (dẫu hay, dẫu chưa hay) nhiều người ủng hộ đã biết, việc thay đổi sẽ không tốt cho hiệu quả hoạt động.
Tôi viết thư ngỏ này không nhằm mục đích đề nghị ông bộ trưởng đôn đốc việc cấp phép cho quỹ “Cơm có thịt”. Bộ trưởng dẫu có đích thân làm thay nhân viên thì cũng chỉ được một vài lần. Chúng tôi sẽ có cách làm phù hợp luật pháp để tiếp tục giúp các em vùng cao mà không cần thành lập quỹ như nhiều, rất nhiều người Việt Nam đang làm. Tôi viết thư này là mong bộ trưởng bỏ thời gian để xem xét hai việc.
Thứ nhất, mong bộ trưởng cho rà soát lại có bao nhiêu hồ sơ đề nghị thành lập quỹ xã hội - từ thiện còn đang nằm tắc đâu đó ở bộ. Nguyên do ở đâu, có phải là sự chậm trễ quan liêu đơn thuần, hay có sự e ngại nào với việc quản lý hoạt động thiện nguyện?
Thứ hai: trước khi làm hồ sơ xin cấp phép thành lập quỹ, chúng tôi đã vất vả để tìm cách có nguồn tiền ở mức 2 tỉ đồng để sau này được Bộ Nội vụ công nhận có đủ điều kiện hoạt động. Nhưng sau khi chúng tôi nộp hồ sơ, theo quy định mới mức tiền mà quỹ nhất định phải có từ ban đầu đã cao hơn gấp vài lần (theo nghị định 30/2012-NĐ/CP đã nói ở trên là 5 tỉ đồng trở lên). Quy định này tất nhiên xuất phát từ những điều hợp lý, nhưng không phải cho mọi trường hợp.
Thành lập quỹ không phải lúc nào cũng là người hay đơn vị nhiều tiền. Quan trọng là quỹ có vận động được nhiều người ủng hộ không. Nếu cứ phải có nhiều tiền mới lập được quỹ thì mới chỉ là “Lá lành đùm lá rách”. Thậm chí không phải lá lành, mà lá rất lớn mới được quyền đùm lá rách. Nhưng chúng ta chẳng vẫn thường hay nói tiếp nữa là: “Lá rách ít đùm lá rách nhiều” đó sao.
Đây là quy định của Chính phủ, nhưng ta đều biết các nghị định dẫu do Thủ tướng hay Phó thủ tướng ký đều được soạn thảo và đề xuất từ các bộ, ngành. Hi vọng ông bộ trưởng nghiên cứu và nếu thấy điều kiện mức tiền góp để được lập quỹ từ thiện có cái chưa hợp lý, ông hãy tham mưu, đề xuất sửa đổi cho hợp lý hơn.
Chúc ông bộ trưởng sức khỏe.
Trân trọng!
Dự án “Cơm có thịt” được khởi động từ tháng 9/2011, dự án “Cơm có thịt” đã được lập ra để giúp trẻ em các trường mầm non vùng cao không phải triền miên ăn những bữa cơm chỉ với muối và canh loãng. Đến nay đã có 5.841 học sinh ở 46 trường thuộc các tỉnh Yên Bái, Lai Châu, Điện Biên, Hà Giang, Lào Cai được hỗ trợ với tổng số tiền hơn 5,4 tỉ đồng.

Thư gửi Bộ trưởng Bộ Nội vụ về “Cơm có thịt”

http://hieuminh.org/2012/11/22/thu-gui-bo-truong-bo-noi-vu-ve-com-co-thit/
Lai Tran Mai says:
Hôm trước trên Blog của tôi, tôi cũng đã đăng lại thư của anh Tuấn và viết một đoạn bình luận sẻ chia với anh chuyện xin cấp phép dự án “Cơm có thịt”. Là người đã trực tiếp làm việc nhiều lần với Bộ Nội vụ để xin phép thành lập 1 Hội lớn ở Trung ương (với hơn 700 tập đoàn kinh tế, tổng công ty, ngân hàng, doanh nghiệp và hàng nghìn cá nhân là thành viên) nên tôi cũng hiểu những khó khăn của cả hai phía, người xin và người cấp phép, do những quy định về việc thành lập những tổ chức như vậy chưa được quy định thành luật mà mới ở cấp Nghị định với nhiều điều kiện chưa thật rõ ràng, đồng thời Bộ Nội vụ cũng cần có ý kiến đồng ý của nhiều cơ quan khác của Chính phủ, của Đảng…. Những khó khăn này cũng có nguyên nhân từ quan điểm xây dựng một xã hội dân sự ở VN như thế nào cho phù hợp với định hướng XHCN.
Nhưng tôi cũng tin rằng chỉ trừ một số trường hợp hãn hữu khi xin phép thành lập một số Hội, Hiệp Hội, tổ chức từ thiện, còn lại đa số đơn xin khác có thể và cần được giải quyết rất nhanh chóng nếu những người cấp phép dám làm và dám vì lợi ích chung của cộng đồng. Riêng trường hợp dự án Quỹ “Cơm có thịt” của anh Tuấn, có yếu tố nhạy cảm là liên quan tới thu hút tiền từ nước ngoài, tới hoạt động ở biên giới, hải đảo, vùng sâu, vùng xa (quốc phòng an ninh)… thì có thể phải cân nhắc hơn và dự thảo điều lệ Quỹ cần tính đến yếu tố này, song cũng không đến mức phải chậm trễ đến vậy. Do vậy, tôi rất sẻ chia với anh Trần Đăng Tuấn trong câu chuyện xin cấp phép chậm trễ và những quy định đến kỳ lạ này.
4
2

Đánh giá comment
Lai Tran Mai says:
Vừa vote xong, dĩ nhiên là ủng hộ anh Tuấn hết lòng vì cũng đã từng gặp anh và được anh rủ đi Tây Bắc với “Cơm có Thịt”. Tự nhiên thấy đã có tới 20% votes trong Blog của bác HM cho rằng dự án của anh Tuấn là “Không cần thiết, đã có đảng và nhà nước lo. Nghĩ tội nghiệp các cháu nhỏ vùng cao quá. Trước khi anh Tuấn lên Suối Giàng thì Đảng và Nhà nước đã lo đấy, và trông các cháu tội nghiệp thế nào thì ai đã từng lên Tây Bắc (không cần vào vùng sâu, vùng xa, chỉ cần du lịch qua Sapa, Bắc Hà…) đều chứng kiến.
5
2

Đánh giá comment
  • Tôm says:
    Bác đừng buồn, có khi người ta vote thế như là 1 cách mỉa mai thôi. Thực tâm ai chả hiểu điều đó.
    4
    2

    Đánh giá comment
Hà Linh says:
Em chứng kiến hoạt động của chương trình Cơm có thịt từ ngày đầu khi anh Tuấn nhân một chuyến đi chơi, ghé thăm trường học nào đó và về viết entry kể lại tâm tư của anh, và mọi người cảm giác là chỉ cần cố một chút thôi cũng đã giúp được cho các em bé chỉ cần đủ cơm và bát cơm có miếng thịt, mọi người làm phép tính chỉ có mấy nghìn đồng thôi cũng đã giúp được thực tế cho các cháu rồi, và thế là mọi người đề nghị được đóng góp, kể cả người ở nước ngoài. Ví dụ em tính một ngày em đi chợ, chỉ cần bỏ ra 100 Yên Nhật thôi là cũng đã có thể mua thịt cho mấy suất cơm của các cháu rồi. Vì chương trình quá thiết thực, giản dị nên ai cũng có thể tham gia, kể cả có những người lao động nghèo góp 50 ngàn đồng một tháng cũng được và không thành quá bé nhỏ. Từ chuyện lo cơm có thịt rồi sang áo ấm cho các cháu mặc, dép cho các cháu đi, đệm nằm ấm mùa đông, rồi cái bếp, soong nồi..toàn là những thứ cần thiết cho con người để duy trì đời sống.Từ đó tới nay chương trình lan rộng khắp và có biết bao em bé đã được bát cơm có thịt, rét có tấm áo ấm, nằm ngủ đã có thể ấm áp hơn.Có lẽ từ chương trình của anh Tuấn mà đã khơi gợi thêm bao tấm lòng hướng về miền núi, về trẻ em dân tộc ít người và người dân còn nhiều khốn khó thiệt thòi.
Cho dù không được cấp giấy phép về tư cách pháp nhân thì với tư cách những con người nhân ái hơn năm qua Anh Tuấn và các bạn cũng đã thay mặt những người tham gia đóng góp mang đến những bữa ăn ngon, đủ chất dinh dưỡng cho các cháu vùng cao, áo ấm..Quan trọng hơn là đã mang đến cho các cháu tình yêu thương con người, cho cha mẹ các cháu niềm tin là họ không một mình để họ cho con em đến trường, học chữ, học điều hay lẽ phải..Miền núi xa xôi chịu nhiều thiệt thòi..nếu chuyện giáo dục vẫn cứ muôn thuở nằm ngoài vùng quan tâm chính của Nhà nước thì bao giờ miền núi mới tiến lên được.
Bởi vì anh Tuấn và mọi người tôn trọng pháp luật, muốn hoạt động chính danh, có tư cách pháp nhân mà khi có tư cách pháp nhân thì chịu sự quản lý chặt chẽ của pháp luật rồi. và như vậy hành động đó phải được trân trọng và khích lệ mới đúng chứ.
Em còn nhớ anh Tuần đã từng nói” đối với anh, nhận được 1000 đồng cho các cháu cũng quý”, là một người đã ở trọng trách cao, đã có những khi huy động hàng bao nhiêu tỷ đông cho những chương trình lớn lao, nhưng có lẽ khi được đứng ra làm một chương trình thực tế thế này, tận mặt nhìn những cháu bé ” béo lên” một chút, tận mắt nhìn những đôi mắt trẻ thơ sáng lên vì được manh áo ấm, bát cơm có thịt thì mới thực sự tận hưởng niềm hạnh phúc từ sâu thẳm trái tim. Em cũng tham gia chương trình này, em biết là những người khác đóng góp tiền, vật chất..thì do nhiều cản trở nhưu thời gian và không gian nên chỉ gửi tiền hay vật chất tới và đọc tin tưc, vui mừng, khuyến khích… nhưng các anh chị, các bạn trực tiếp thay mặt mọi người để mang được đên cho các cháu bát cơm, manh áo thì lại dành lượng thời gian,s ức lực không thể tính ra bằng tiền được. Như vạy chương trình là sự tham gia góp sức của muôn người .
Em nghĩ cái tên của Quỹ chỉ nói lên rằng: để sống, con người ta chưa cần gì nhiều những gì cao sang, xa xôi mà bát cơm ăn đủ 3 bữa, có chút thịt dinh dưỡng; rằng: chẳng cần hô hào khẩu hiệu to tát, dùng những mỹ từ gì cả cứ hãy bắt đầu từ những việc nhỏ bé; rằng khi đã có tấm lòng với người khác ta có rất nhiều cách để giúp đỡ..Và chuyện không cấp phép cho chương trình như vậy em nghĩ thật là phi nhân bản.
15
2

Đánh giá comment

Lai Tran Mai says:
Đọc nhận xét của Hà Linh mà đồng cảm quá. Thực ra anh Tuấn và những người bạn cùng “Cơm Thịt” có thể huy động được rất nhiều tiền cho các cháu từ các đại gia, nhưng các anh đã không làm thế vì không muốn để các đại gia khuếch đại thương hiệu của mình trên sự nghèo khổ của các cháu; và quan trọng hơn, các anh ấy muốn huy động càng đông người, kể cả người rất nghèo (lá rách), tham gia càng tốt, dù chỉ là 1000 đồng, để qua đó tăng thêm nhận thức của cả cộng đồng người Việt chúng ta về những khó khăn cùng cực của trẻ em nghèo, trước hết là trẻ em nghèo miền núi phía Bắc.
Tiếc rằng khi vô tình đọc được những thông tin về tình trạng quá thê thảm của các trường học ở vùng Tây Bắc được các anh Cơm Thịt kể lại sau mỗi chuyến đi, một số người có trách nhiệm đã không hài lòng, vì thông tin đó đi ngược với các tuyên truyền thường trực trên báo chí chính thống nước ta và trên toàn thế giới về những thành tựu vô tiền khoáng hậu trong lịch sử xóa đói giảm nghèo và phát triển giáo dục ở ta cũng như trên thế giới. Ngay cả WB của bác HM bây giờ cũng chẳng biết khen VN cái gì (nhìn đâu cũng thất vọng), chỉ còn mỗi bài ca thành tựu xóa đói giảm nghèo, đến đâu cũng hát đi hát lại.
Cám ơn bạn HL đã viết bình luận này ủng hộ lời kêu gọi của bác HM mà ít người chú ý khi vote: Mong mỗi bạn đọc vào đây hãy tham gia thăm dò và ủng hộ anh Tuấn với dự án từ thiện dành cho trẻ nghèo này. Cảm ơn bạn đọc yêu quí.
Mình cũng yêu quí bác HM vì đã đưa bài này lên và kêu gọi mọi người ủng hộ anh Tuấn.
15
2

Đánh giá comment



Văn hóa nhận lỗi (Góc phiễu phão)

http://www.phamngoctien.com/2012/11/22/van-hoa-nhan-loi-goc-phieu-phao/#more-1643
Truyện ngắn thứ năm ? Viết cái này để hạ hỏa chuyện Quỹ Cơm Thịt ? Em cũng đang buồn về chuyện Quỹ Cơm Thịt của các anh chưa được cấp phép đây. Giá mà em đang làm trong nước, với kinh nghiệm đã có về thành lập Hội, với vị thế, quan hệ của em mà anh đã biết, em cũng có thể tham gia giúp các anh được; nhưng đang ở đây thì chịu. Vả lại, anh Tuấn đã có thư công khai chuyện này thì càng làm cho cơ quan cấp phép khó chịu nên chắc càng khó đây.
Em không hiểu họ đòi hỏi gì ở các anh nên không rõ sao lại chậm như vậy, đến mức anh Tuấn phải viết thư ngỏ ? Hồi em thành lập Hội, họ cũng bảo cứ chờ ý kiến người nọ, người kia, bộ nọ, ngành kia. Em sao mà chờ được, một mình em đến gặp trực tiếp các vị, làm việc trực tiếp với Ban Tổ chức TW, Ban Đối ngoại TW, Bộ Ngoại giao, Bộ Công Thương, Bộ Kế hoạch và Đầu tư…, lấy luôn văn bản Bộ Nội vụ đòi, hoặc nhờ lãnh đạo ở đó gọi điện thẳng cho Bộ Nội vụ giải thích. Hồi đó mọi văn bản, giấy tờ, hồ sơ, kể cả điều lệ Hội cũng một tay em dự thảo, đến trao đổi trực tiếp với các cán bộ liên quan của Bộ Nội vụ, cùng sửa chữa văn bản với họ và em ký văn bản mới luôn tại chỗ (anh Tuấn có chấp nhận đến trực tiếp làm với họ như em không ?). Thế là chưa đầy 2 tháng là thành lập xong 1 Hội với trên 700 tập đoàn kinh tế, Tổng công ty, Ngân hàng thương mại, doanh nghiệp và hàng nghìn cá nhân là hội viên, có nhiều chi Hội tại các địa phương, các vùng, các ngành… Đây là một tốc độ cực nhanh. Do đó không phải vô cớ mà dù em không có mặt trong nước, không làm cho Hội từ 4 năm nay nhưng ban lãnh đạo Hội hiện thời vẫn hỏi ý kiến em các vấn đề lớn, vẫn quyết định giữ nguyên chức vụ Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký Hội cho em dù em đã nhiều lần đề nghị chính thức bổ nhiệm người khác thay thế…
Nói đến Cơm Thịt, em hơi buồn về anh bạn mà anh gọi là lính xung kích của Cơm Thịt, người mà em đã đề cử để nếu làm tốt thì sẽ làm Tổng biên tập tờ báo của Hội bọn em… Lúc nào rảnh em sẽ viết email cho anh.

  • Nó chỉ là một mục phiễu phão thi thoảng gặp cái gì đó thì viết thôi chứ thêm truyện thứ năm thì e không có thời gian và sức lực. Cũng không phải để hạ hỏa bất cứ cái gì. Nếu bức xúc thì ở nước mình chả ngày nào hết, ôm nỗi niềm chắc hóa thần kinh mất.
    Đã đọc một số trao đổi của Lại Trần Mai ở trang Hiệu Minh. Cảm ơn lắm lắm về sự quan tâm này. Còn cái chuyện buồn kia thì anh Tiến rất hiểu. Cứ cười một phát khekhe cho nó nhẹ lòng. Khekhe….
    • Nếu anh đã rất hiểu thì em không email kể lể dài dòng về anh bạn ấy nữa. Liên quan tới Cơm Thịt, có điều đến giờ này anh ấy vẫn không chuyển hộ em số tiền em đưa nhờ anh ấy góp vào Cơm Thịt, đến email em gửi cũng không trả lời, em giục mãi thì bảo đang không có sóng, bao giờ có sóng sẽ trả lời. Chẳng nhẽ lúc nào anh ấy cũng ở biên giới à ? Mà anh ấy vẫn post bài đều đặn lên trang mạng cực kỳ nổi tiếng của anh ấy đấy…. Anh Tiến có cách nào giúp em giục anh ấy được không ? Anh đã bảo đối với anh em CT, đồng tiền cho các cháu luôn luôn được trân trọng. Trong trường hợp này thì chán quá. Có lẽ anh này giờ không còn tham gia CT của các anh ?
      Thế mới biết em tin người, khi anh cảnh báo em trên trang này, em đã cười… Nhưng anh cũng nhầm khi gọi anh ấy là lính xung kích của Cơm Thịt.
      Nhân đây cũng báo cáo anh cuối năm rồi nên em đã bảo người nhà góp vào CT một số tiền mới bằng số đã nhờ anh ấy. Lần này thì gửi thẳng vào tài khoản bác Tuấn luôn, nên chắc chắn sẽ đến. Người nhà em đã gửi rồi đấy.
      Noel này em không về nước nên cũng hơi buồn vì nhớ bình rượu hạt chuối, cái ao và cánh đồng nhà bác.
      Chúc bác, anh Tuấn và các thành viên Cơm Thịt dù hoàn cảnh nào vẫn vui và vẫn quyết tâm với sự nghiệp của mình nhé.
      • Anh Tiến không nhầm đâu nhưng vì LTM lần đầu găp mình thẳng thắn quá thì chính LTM lại vì tin mà hiểu sai anh Tiến. Việc này nên để tự giác. Còn giục thì dễ thôi, công khai lên trang này là xong ngay tắp lự. Nhưng thôi chẳng cần làm thế. Chả trước thì sau việc đó cũng phải được thực hiện.
        Chuối hột đang ở cữ ngon lắm. Mỗi tội khách uống xong hay đòi tặng. Giờ dán ở cái chum dòng chữ: “Miễn mang chuối hột khỏi nhà. Cấm kỵ”. Có ông bạn lính thấy thế bực mình nên nốc nhiều rồi phun ra sau nhà. Hôm sau bảo mày hài lòng chưa tao thực hiện nghiêm chỉnh nhé. Bắt bẻ câu chữ kinh không. Khekhe…
        • Anh đừng công khai làm gì, em vẫn rất trân trọng anh ấy. Ý em là nếu có cơ hội thích hợp thì anh có cách nào đấy nhắc khéo anh ấy hộ em thôi. Em nêu việc này lên đây để biết đâu anh ấy cũng vào đọc và sẽ thấy cần phải làm gì; có lẽ thế cũng đủ anh Tiến nhỉ.
          • Nhất trí. Mong rằng bạn đó biết phải làm gì. Không dám hoặc không muốn nhắc tên. Chẳng ngờ hội chứng đồng chí X ở đất nước này giờ lại có ở mọi lĩnh vực. Khekhe….
          • Hôm nay lại được Nhất trí… Hóa ra cãi nhau lung tung rồi cuối cùng cũng đều là phe ta cả. Hihihi…
          • Roẹt roẹt…nhất trí, nhất trí. Khekhe….
          • Mình đã tưởng lần này đến lượt cô Hà Linh chán, tẩy chay không còm nữa. Hóa ra vẫn tích cực ghê. Thật đúng là một bà lão nhân hậu, rộng lượng. Khâm phục.





Sáng nay thấy bác Tuấn đã cập nhật thông tin của em trong Cơm Thịt rồi đấy. Đợt hè đúng là dở hơi. Cũng tại bạn ấy bảo tới đây sẽ họp ban điều hành Cơm Thịt nên em tưởng bạn ấy là thành viên ban lãnh đạo của Cơm Thịt.
Hôm trước mải chuyện này mà quên nhận xét về Văn hóa xin lỗi của bác. Thời này chờ người ta xin lỗi thì lâu lắm, nhất là xin lỗi đó lại phải kèm theo tiền bồi thường. Do đó mình có nghèo cũng phải thấm nhuần Nghị định thành lập quỹ thiện nguyện của Chính phủ:
Điều 1: Họ cũng là dân lao động nghèo như ta, họ mất tiền đền ta thì cũng xót xa như ta mất tiền đền họ.
Điều 2: Của đi thay người là hạnh phúc nhất.
Điều 3: Nếu vẫn vân vi thì xem lại 2 điều trên 1000 lần.
Điều 4: Nếu vẫn chưa hết vân vi thì viết còm hỏi bạn Hà Linh.
Thôi không viết nữa, để dành ý để mai chủ nhật chọc tức bác.

  • Đúng thật hôm đó mình không cứng vía và nắm được luật thì cu kia còn lâu mới nhận. Nhưng đúng là thằng đó may gặp người khác chắc là ốm liệt. Xe đưa vào xưởng rồi. Mai lại như mới. Khekhe…




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét