Thứ Tư, 29 tháng 12, 2021

Một đứa trẻ bị đánh

Chuyện đánh đập, bạo hành trẻ em đang diễn ra khắp nơi. Truyền thống dậy dỗ trẻ em của ta là “yêu cho roi cho vọt”. Các cụ đồ ngày xưa ai cũng có cái thước, cái roi để vụt. Các giáo viên ngày nay thì bạo lực tinh thần, dùng ngôn ngữ miệt thị, trù dập… và cũng không thiếu cảnh đánh đập học sinh. Thế nhưng 18 cơ quan trung ương có liên quan đến bảo vệ trẻ em, thêm Tổng đài Bảo vệ trẻ em 111, các số điện thoại, đường dây nóng, và hàng trăm người hàng xóm xung quanh biết chuyện…, mỗi nơi, mỗi người làm được gì mỗi khi trẻ em bị bạo hành liên hệ cầu cứu ? Tôi tin là họ chỉ giả vờ làm chứ thực chất hầu như chẳng làm gì cả. Chỉ khi những đứa trẻ bị bạo hành đến chết thì họ mới giả giọng thương tiếc, rồi lên án, bắt giam những kẻ bạo hành. Thế là hếtDo đó, đừng trách trẻ em không liện hệ cầu cứu. Tôi đã có một vài lần can thiệp vào việc này, hoặc tham gia ngăn chặn kẻ xấu đang gây tội ác rồi bận việc khác nên quên luôn. Nhưng có vài lần tôi đăng câu chuyện lên Blog hay FB thì mọi người xúm vào bình luận, đa số cho rằng nguy hiểm quá, anh (bác) tham gia làm gì, kệ chúng nó… Rất là buồn cho tình người ở VN. Nói nhiều, làm chẳng được bao nhiêu là bản chất của chế độ.
Một đứa trẻ bị đánh
Luậ t sưNgô Tú Ngân - Khi một đứa trẻ bị đánh, người ta thường coi đó là chuyện riêng của gia đình, nên "đóng cửa bảo nhau". Tôi không dám đọc hết thông tin về cô bé 8 tuổi mới bị người tình của cha đánh tới qua đời, trong chung cư cao cấp, giữa Sài Gòn.

Trang chỉ nơi hành hạ nạn nhân. Ảnh: Nhật Vy
Tổng đài Bảo vệ trẻ em 111 cho biết, họ tiếp nhận trung bình 30.000 cuộc gọi mỗi tháng. Nhưng trong năm 2021, năm mà nhiều địa phương phải giãn cách xã hội, trẻ hầu hết ở trong nhà với người thân, số cuộc gọi tăng tới 40.000 - 50.000 mỗi tháng.

Số liệu mới nhất của Bộ Công an cho biết, năm 2020 có gần 2.000 vụ việc bạo hành trẻ bị phát hiện, xâm hại 2.008 trẻ em. Trong đó, 1.506 em bị xâm hại về tình dục. Đáng nói, 97% số vụ bị phát hiện, kẻ gây hại đều thân, quen với nạn nhân.

Ở xóm tôi tại Bạc Liêu, Tài, 14 tuổi, hay được nhắc đến với cụm từ "khổ từ trong bụng mẹ". Khi mang bầu nó, mẹ bị ba nó đánh đến nỗi phải sinh non. Cha nó chỉ lông bông cờ bạc, rượu chè. Mẹ Tài làm mướn bằng nghề vác thức ăn nuôi tôm cho bà con xóm vuông tôm. Những đợt mẹ nó không có việc, chòm xóm mỗi người xúc cho vài lon gạo để anh em nó có cơm chan với nước mắm. Tài lớn lên trong tiếng chửi và đánh đập của cha.

12 tuổi, người bố bắt Tài nghỉ học đi lựa ve chai. Không đem tiền về, có ngày nó ăn đòn nhừ tử. Năm ngoái, thấy Tài đi bộ giữa trưa nắng chang chang, tôi cho nó quá giang xe máy. Thằng bé nhỏ thó, lọt thỏm trong bộ đồ thùng thình ai cho, chân mang đôi dép tổ ong đã rách. Quai dép được vá bằng mấy sợi dây nylon, nước da và móng tay đều đen.

Ngồi sau xe, Tài kể, chiếc xe đạp duy nhất của gia đình đã bị ba nó bán và nướng vào trận đá gà. Hàng ngày, em đi bộ 4-5 km để tới vựa ve chai, ngồi trong đống giấy báo, chai hộp cả ngày để lựa ra và phân loại. Tiền công được vài chục ngàn. Tôi hỏi "lớn lên Tài muốn làm gì?". Nó bảo chỉ muốn có đủ tiền "dắt mẹ và em bỏ trốn". Nó mong ba đi đâu đó và không về nữa, với lại muốn đứa em 10 tuổi được đi học.

Chuyện thằng Tài bị đánh xóm tôi quen như cơm bữa, nó hay chạy trốn trong vườn chuối của ngoại tôi. Những lúc ấy, người trong xóm chặc lưỡi, lắc đầu. "Chiện nhà ta, xen vô ăn chửi rồi sao?", có người bảo; người khác nói "bênh nó hôm nay mai mốt sao trời?".

Ở quê tôi còn có những đứa trẻ khác bị bạo hành. Chúng không ít lần bị cho roi vọt, cho nghỉ học, bị sỉ nhục, thậm chí nghỉ ăn đơn giản với lý do "giáo dục con". Thằng Tí ở đầu xóm, nửa ngày đi học, nửa ngày ngồi coi sạp thịt heo cho má nó đi đánh bài. Hễ nó bị điểm kém sẽ quỳ gối đội tập vở trên đầu ngoài sân. Bé Thùy có ba mẹ ly hôn. Em ở với ba và vợ mới, ăn đòn như cơm bữa vì quét nhà chưa sạch, rửa chén còn dơ.

Luật Trẻ em đã được Quốc hội ban hành. Tại Việt Nam đang có đường dây nóng bảo vệ trẻ em 24/7: Tổng đài quốc gia bảo vệ trẻ em 111. Nhưng theo điều tra xã hội học khảo sát gần 9.000 người được công bố tháng 4/2020: khoảng 10% người lớn trả lời "không biết có Luật Trẻ em"; gần 45% người lớn trả lời có nghe về luật bảo vệ trẻ nhưng không rõ nội dung.

Khảo sát của VnExpress tháng 12/2020 với hơn 1.800 độc giả tham gia cho thấy, 2/3 số người được hỏi khẳng định chưa hề biết tới số điện thoại hay tổ chức nào hỗ trợ trẻ bị bạo hành, vài chục người "nghe nói tới nhưng không nhớ" và chỉ vài chục người cho rằng nó "hiệu quả". Người gọi đến đường dây nóng nói trên hầu hết ở khu vực thành thị. Số cuộc gọi từ vùng sâu vùng xa và tỉnh lẻ chỉ chiếm 4%, nhóm trẻ dân tộc thiểu số chỉ liên quan 1,7% cuộc gọi.

Đáng chú ý, các cuộc gọi đến 111, theo công bố, khoảng một nửa từ trẻ em 11 đến 18 tuổi. Tỷ lệ người lớn gọi tới về vấn đề của trẻ em chỉ chiếm 5,5%; nhân viên tư vấn, giáo viên, công an, cán bộ, ban, ngành liên quan gọi đến khoảng 4,6%; cán bộ xã hội chỉ chiếm 1,1%.

Những con số quá nhỏ so với thực trạng trẻ em bị xâm hại. Tôi tự hỏi, nếu hàng xóm của cô bé 8 tuổi ở Saigon Pearl thay vì gọi bảo vệ chung cư (rồi bảo vệ cũng không làm gì) mà hành động trực tiếp giúp em, có lẽ chúng ta kịp cứu một đứa trẻ. Phải chăng vì thói quen cho rằng nên "đóng cửa bảo nhau" khiến nhiều người đang mặc định đánh trẻ là chuyện riêng của mỗi gia đình?

Xóm tôi, tới một ngày, quyết định giúp anh em Tài. Vài người đến báo việc nó bị cha thường xuyên bạo hành cho trưởng khóm. Cán bộ khóm, ấp đã đến nhà lập biên bản. Bà trưởng khóm cảnh cáo "ông còn lặp lại thì chúng tôi báo công an cho ngồi tù". Mỗi người hùn chút tiền và gạo giúp Tài mua chiếc xe đạp cũ đi làm. Tôi cũng vận động bạn bè được chút tiền đóng học phí cho em Tài đi học lại, dù thấp thỏm không biết thằng nhỏ có bị bắt thôi học giữa chừng không.

Tôi mới bớt lo khi các "vệ tinh bà tám" của xóm thường xuyên để mắt tới nhà Tài. Có biểu hiện em bị đánh, chúng tôi gọi công an phường và trưởng khóm. Xóm tôi cũng đang tìm cách giúp em đi học lại, dù không dễ. Tài và mẹ em bảo vui hơn vì biết mình không đơn độc.

Xã hội và luật pháp không thể mặc định trẻ em tự biết giúp mình. "Đóng của bảo nhau" không phải là giải pháp cho vấn nạn nhức nhối này. Thay vì phẫn nộ, mỗi người chúng ta phải hành động để ngăn chặn việc những đứa trẻ quanh mình trở thành nạn nhân tiếp theo. Nói như vậy không có nghĩa nhà làm luật, những cơ quan bảo vệ trẻ em tiếp tục ngồi yên vì đã có đủ luật và đường dây nóng.

Hai năm qua, chúng ta đã chống dịch bằng tình người, đã san sẻ từ mớ rau, lon gạo, đã lên tiếng gay gắt khi ai đó bị bất công. Nhưng, trẻ bị bạo hành có xu hướng gia tăng trong đại dịch, nó có được coi là một vấn nạn để luật pháp và cộng đồng thấy cần thực sự phải "chống"?

https://vnexpress.net/mot-dua-tre-bi-danh-4409436.html

Nghi can đánh bé gái tử vong bị bắt

TP HCM Nguyễn Võ Quỳnh Trang, 26 tuổi, bị cáo buộc đã đánh đập, hành hạ bé gái 8 tuổi - con riêng của chồng sắp cưới, đến tử vong.

Ngày 28/12, Trang bị Công an quận Bình Thạnh khởi tố, bắt tạm giam 2 tháng để điều tra hành vi Hành hạ người khác.

Theo điều tra, Trang ở với chồng sắp cưới và con riêng của người này tại chung cư Sai Gon Pearl, quận Bình Thạnh. Quá trình chung sống, cô ta thường xuyên đánh đập, bắt bé gái làm việc nhà.

Khai với cơ quan điều tra, Trang nói đã dùng roi mây để "dạy dỗ" bé gái. Gần đây, khi roi gãy, cô ta dùng thanh gỗ đánh bé. Chiều 22/12, Trang nấu phở cho bé ăn, lấy sữa và nước ổi cho uống, rồi dạy học. Do bé học không tốt nên Trang lấy cây gỗ đánh.

Nửa giờ sau bé gái than mệt và nôn ói, Trang gọi chồng sắp cưới về. Cha bé gái thấy con tím tái nên bế vào nhà tắm, hút mũi vì nhiều thức ăn vướng bên trong. Một lúc sau cô bé thở yếu, người cha gọi cấp cứu và nhờ bảo vệ đưa đến bệnh viện.

Các bác sĩ xác định bé gái đến viện trong tình trạng hôn mê, ngưng tim, ngưng thở, tử vong từ trước.

Vào cuộc điều tra, cảnh sát xác định các vết bầm tím trên thi thể và các vết thương cũ đã lành - có dấu hiệu cho thấy nạn nhân bị đánh. Nhiều nhân chứng và người liên quan, trong đó có Trang và bố bé gái, bị lấy lời khai.

Tại nhà nạn nhân, cảnh sát tìm thấy cây lau nhà bị gãy, nhiều đồ vật và dấu hiệu cho thấy bé gái từng bị đánh đập, bắt làm nhiều việc nhà... Những nhà cạnh bên cũng cho biết nhiều lần có nghe bé khóc.


Thanh gỗ Trang dùng đánh con gái riêng của bạn trai. Ảnh: Nhật Vy

Đêm 27/12, gần 100 người đã đặt hoa, thắp nến dưới chung cư Sai Gon Pearl - nơi bé gái sống, để tưởng niệm và cầu siêu cho nạn nhân. Nhiều người không cầm được nước mắt.

Từ Bà Rịa - Vũng Tàu lên, anh Nguyễn Quang Vinh (bác ruột của bé gái) cho biết đã hơn một năm qua gia đình không được gặp cháu. Chuyện này xảy ra từ tháng 10/2020 - khi em gái của anh ly hôn với cha bé gái. "Từ hôm con mất, em tôi rất sốc", anh Vinh nói.


Người dân thắp nến tưởng niệm nạn nhân. Ảnh: Đình Văn

https://vnexpress.net/nghi-can-danh-be-gai-tu-vong-bi-bat-4409151.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét