NÓI CHUYỆN VỚI TRÍ THỨC LƯU MANH
BUỔI THỨ TƯ
Lưu manh: “Đối với doanh nghiệp, không nên kỳ vọng họ lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu.”
Trả lời: Lại một lần nữa phải hỏi, mày ngu thật hay giả vờ ngu tài đến thế? Từ thuở hồng hoang đến giờ, có bà bán bắp cải mù chữ nào lại “kỳ vọng bà bán cà chua lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu”? như mày viết. Trong khi đó, chắc chắn mày phải biết câu sau đây của Adam Smith: “Chúng ta hy vọng có bữa ăn trưa không phải vì người bán thịt, người nấu bia, hay người làm bánh mỳ có lòng tốt, mà vì họ tôn trọng quyền lợi của chính mình”. Trong xã hội thị trường tự do, dường như có một bàn tay vô hình điều khiển mọi hoạt động kinh tế: Mọi người (trong đó có tao và mày) đều phải tự cải thiện hoàn cảnh sống của mình, và trong khi làm như thế, người ta phải cung cấp cho người tiêu dùng sản phẩm chất lượng “đáng đồng tiền bát gạo”, nghĩa là hai bên cùng thắng. Hiểu chửa?
Còn bọn doanh nhân ở Việt Nam thì sao?
Hãy xem Facbooker Nguyễn Tấn Thành nói về Masan, một trong những doanh nghiệp đình đám hiện nay: “Marketing gây ám ảnh là chiêu làm cho khách hàng ám ảnh bởi các sản phẩm trên thị trường, điều rất dễ trong tình trạng thực phẩm bẩn, chính quyền tham nhũng, báo chí vô đạo đức hiện nay . Sau đó tung sản phẩm ra như vị cứu tinh khách hàng, và nhanh chóng thống lĩnh thị trường.
Lưu manh: “Đối với doanh nghiệp, không nên kỳ vọng họ lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu.”
Trả lời: Lại một lần nữa phải hỏi, mày ngu thật hay giả vờ ngu tài đến thế? Từ thuở hồng hoang đến giờ, có bà bán bắp cải mù chữ nào lại “kỳ vọng bà bán cà chua lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu”? như mày viết. Trong khi đó, chắc chắn mày phải biết câu sau đây của Adam Smith: “Chúng ta hy vọng có bữa ăn trưa không phải vì người bán thịt, người nấu bia, hay người làm bánh mỳ có lòng tốt, mà vì họ tôn trọng quyền lợi của chính mình”. Trong xã hội thị trường tự do, dường như có một bàn tay vô hình điều khiển mọi hoạt động kinh tế: Mọi người (trong đó có tao và mày) đều phải tự cải thiện hoàn cảnh sống của mình, và trong khi làm như thế, người ta phải cung cấp cho người tiêu dùng sản phẩm chất lượng “đáng đồng tiền bát gạo”, nghĩa là hai bên cùng thắng. Hiểu chửa?
Còn bọn doanh nhân ở Việt Nam thì sao?
Hãy xem Facbooker Nguyễn Tấn Thành nói về Masan, một trong những doanh nghiệp đình đám hiện nay: “Marketing gây ám ảnh là chiêu làm cho khách hàng ám ảnh bởi các sản phẩm trên thị trường, điều rất dễ trong tình trạng thực phẩm bẩn, chính quyền tham nhũng, báo chí vô đạo đức hiện nay . Sau đó tung sản phẩm ra như vị cứu tinh khách hàng, và nhanh chóng thống lĩnh thị trường.
Cụ thể Masan đã làm:
- Tung tin nước tương (xì dầu) đang có trên thị trường đều có chất 3-MCPD làm xã hội ám ảnh. Sau đó đưa nước tương Tam Thái Tử ra làm vị cứu tinh và chiếm lĩnh thị trường. Từ đó doanh số 2007 là 660 tỷ lên 2008 là 1992 tỷ. Tăng gấp 3 lần trong 1 năm. Thực ra Tam Thái Tử là nước tương hoá chất !
- Tung tin nước mắm có cặn để đưa nước mắm hoá chất Chinsu không cặn ra thống lĩnh thị trường, dù không được như Tam Thái Tử nhưng cũng chiếm 60%
- Tung tin mì tôm chiên dầu nhiều lần, để đưa mì "khoai tây" có thêm hương vị hoá chất khoai tây chiếm lãnh thị trường.
Cái NHÂN là sản phẩm cứu tinh của Masan đưa ra đều là sản phẩm giả, chỉ hoá chất với hương vị tổng hợp. Và với việc chi tiền truyền thông sản phẩm giả đó đánh bật sản phẩm thật, dầu đó là truyền thống. Bởi Masan biết người dùng Việt không tư duy, lại bầy đàn theo các bài báo, theo các tổ ngàn like ăn tiền Masan.
Cái QUẢ đầu tiên là hàng loạt doanh nghiệp Việt phá sản. Để Masan tăng lên 1992 tỷ từ năm trước 660 tỷ, thì các doanh nghiệp khác phải mất doanh số 1330 tỷ. Mất doanh số trong một năm như vậy thì phải vài trăm doanh nghiệp phá sản đóng cửa.
Cái QUẢ lâu dài là các hoá chất trong sản phẩm giả của Masan không gây hại tức thì mà góp phần với nhiều thứ khác làm tăng bệnh nhân ung thư, làm suy vong giống nòi Việt”. (Hết trích NTT).
Đấy là chưa nói tới thằng Dr Thanh lừa khách hàng để tống một người nông dân ngu dốt vào tù (7 năm lận).
- Tung tin nước tương (xì dầu) đang có trên thị trường đều có chất 3-MCPD làm xã hội ám ảnh. Sau đó đưa nước tương Tam Thái Tử ra làm vị cứu tinh và chiếm lĩnh thị trường. Từ đó doanh số 2007 là 660 tỷ lên 2008 là 1992 tỷ. Tăng gấp 3 lần trong 1 năm. Thực ra Tam Thái Tử là nước tương hoá chất !
- Tung tin nước mắm có cặn để đưa nước mắm hoá chất Chinsu không cặn ra thống lĩnh thị trường, dù không được như Tam Thái Tử nhưng cũng chiếm 60%
- Tung tin mì tôm chiên dầu nhiều lần, để đưa mì "khoai tây" có thêm hương vị hoá chất khoai tây chiếm lãnh thị trường.
Cái NHÂN là sản phẩm cứu tinh của Masan đưa ra đều là sản phẩm giả, chỉ hoá chất với hương vị tổng hợp. Và với việc chi tiền truyền thông sản phẩm giả đó đánh bật sản phẩm thật, dầu đó là truyền thống. Bởi Masan biết người dùng Việt không tư duy, lại bầy đàn theo các bài báo, theo các tổ ngàn like ăn tiền Masan.
Cái QUẢ đầu tiên là hàng loạt doanh nghiệp Việt phá sản. Để Masan tăng lên 1992 tỷ từ năm trước 660 tỷ, thì các doanh nghiệp khác phải mất doanh số 1330 tỷ. Mất doanh số trong một năm như vậy thì phải vài trăm doanh nghiệp phá sản đóng cửa.
Cái QUẢ lâu dài là các hoá chất trong sản phẩm giả của Masan không gây hại tức thì mà góp phần với nhiều thứ khác làm tăng bệnh nhân ung thư, làm suy vong giống nòi Việt”. (Hết trích NTT).
Đấy là chưa nói tới thằng Dr Thanh lừa khách hàng để tống một người nông dân ngu dốt vào tù (7 năm lận).
Tao biết là mày sẽ bảo: “Ở đâu chả thế. Mỹ cũng có bọn bồi bút, dọa người ta về bệnh tật để họ phải mua thuốc đắt; lừa người ta để họ mua nước uống tăng lực, thực chất chỉ là nước đường mà thôi”. Đúng, nhưng mày phải nhớ rằng ở những nước đó báo chí hầu hết là tư nhân, người đọc có sự cảnh giác nhất định; còn ở đây tất cả các phương tiện truyền thông đều của CHÚNG NÓ (trong đó có thể có mày), người dân dễ tin hơn.
Thế mà mày bảo chúng ta “không nên kỳ vọng họ lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu” thì có ngửi nổi hay không? Đấy là tao chưa nói đến bọn doanh nhân trong lĩnh vực bất động sản câu kết với chính quyền, sử dụng điều luật gian manh “Đất đai thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý…” để “thu hồi” đất, sau đó chia lô và bán với giá gấp hàng trăm, hàng ngàn lần giá đền bù cho người dân. Tao hỏi mày: Không nên kỳ vọng họ lấy lòng tốt đặt lên hàng đầu hay phải lên án bọn kinh doanh xảo trá đó, làm cho chúng phá sản và cho chúng vào tù?
Trong lĩnh vực này, lời khuyên của mày: “Việc trừng phạt những hành động gây hại cho xã hội là cần thiết, nhưng hình phạt nặng nề không phải là cách tiếp cận hay” mới nghe thì có vẻ đạo đức, nhưng thực ra là Đ. ngửi nổi.
BUỔI THỨ NĂM
Lưu manh: “Nếu muốn xã hội tốt lên thì chúng ta cần gạn đục, khơi trong nhằm làm cho phần tích cực ngày một nhiều hơn và phần không mong đợi ngày một ít đi.”
Trả lời: Mới nghe thì có vẻ đúng, nhưng trong tình hình hiện nay thì đây là lời dối trá nhằm lòe bịp giới trẻ. Tao hỏi mày: Người dân Hà Tĩnh “gạn đục” bao nhiêu năm thì mới “khơi trong” được vùng biển mà Formosa đã gây ra thảm họa môi trường? Người dân ở những vùng với những nhà máy nhiệt điện chạy than mà Trung Quốc vứt đi, nhưng CHÚNG NÓ mua về phải “gạn đục” bao nhiêu năm thì mới “khơi trong” được không khí ô nhiễm trong những vùng này? Nhiều vụ lắm, không thể nào kể hết được. Chắc chắn là mày biết những chuyện hơn tao, sao mày lại cố tình nói năng ngạo ngược như thế?
MÀY CÒN VIẾT: “Xã hội này là của chúng ta nên cần chung tay làm cho nó tốt lên chứ chẳng có “CHÚNG NÓ” nào đâu”.
Tao hỏi mày: Làm sao CHÚNG TAO có thể “chung tay làm cho nó tốt lên”, trong khi CHÚNG NÓ phá hệt như bọn phá hoại chuyên nghiệp, như thể ông Trời sinh ra CHÚNG NÓ với mỗi một nhiệm vụ là phá cho tan hoang cái đất nước này thì chúng nó mởi hả dạ vậy. Chỉ xin nhắc mày mấy vụ phá hoại nổi đình nổi đám thôi nha: Vinashin thiệt hại 4 tỉ USD, Vinalines thiệt hại cũng vài tỉ, Đường sắt trên cao Hà Nội làm bao nhiêu năm chưa xong, thế mà mỗi năm phải trả cho Trung Quốc khoản nợ là 650 tỉ, tức là trung bình mỗi ngày gần 2 tỉ đồng. Chưa hết, báo Vietnmanet vừa mới cho biết 19 doanh nghiệp nhà nước nợ 1,3 triệu tỉ. Quả thật tao cũng không biết 1,3 triệu tỉ là mấy con số không, và các bà nông dân, các công ngư dân, những người công nhân gia công trong các nhà máy giày, nhà máy may mặc phải làm bao nhiêu năm thì mới đủ tiền cho CHÚNG NÓ trả những khoản nợ này.
Bài báo còn viết cụ thể như sau: “Có những doanh nghiệp có nợ vay tương đối lớn, như Tập đoàn Dầu khí nợ 146.585 tỷ đồng, Tập đoàn Công nghiệp Than - Khoáng sản nợ 48.648 tỷ đồng, Tập đoàn Viễn thông Quân đội nợ 43.485 tỷ đồng...” Chỉ có khoan dầu lên bán mà nợ tới 146 ngàn tỉ, chỉ có xúc than lên bán mà nợ tới 48 ngàn tỉ… Mày thấy có kì quặc không? Sao không giải tán, đóng cửa những của nợ đó cho rồi?
Đường sắt trên cao Hà Nội làm bao nhiêu năm chưa xong,
thế mà mỗi năm phải trả cho Trung Quốc khoản nợ là 650 tỉ
CHƯA HẾT: CHÚNG NÓ còn bán rẻ tài sản công cho tư nhân. Điển hình và nổi đình đám hiện nay là vụ Vũ Nhôm. Và mua tài sản tư nhân với giá cắt cổ: Thương vụ Mobifone mua cổ phần AVG với giá gần 8.900 tỉ đồng, nhưng Thanh tra Chính phủ bảo rằng vốn của nhà nước ở Mobifone đã bị mất khoảng 7.006 tỉ đồng. Những chuyện này mà đều biết. Mọi người cũng đều biết. Tao chỉ nhắc lại vài vụ điển hình thôi.
VẪN CHƯA HẾT: Đằng sau tất cả những vụ ô nhiễm môi trường, thất thoát, nợ công, mua đắt, bán rẻ đó là những vụ đưa và nhận hối lộ; là bẻ cong công lý làm cho xã hội chẳng biết tin vào ai, tin vào cái gì; là những kẻ giàu lên chỉ sau một đêm làm cho xã hội mất hết các chuẩn mực đạo đức… Tất cả đều là việc của CHÚNG NÓ (có thể có mày), CHÚNG TAO (có thể không có mày) mà nói thì liền bị CHÚNG NÓ cho là chống đối, liền bị CHÚNG NÓ đánh đập có khi bỏ tù.
Tao hỏi mày, CHÚNG TAO cần “gạn đục”, “chung tay” làm bao nhiêu năm thì xã hội, môi trường mới “trong” lên được?
BUỔI THỨ SÁU
Lưu manh: “chúng ta cần hình dung nếu mình đứng ở vị trí của họ thì sẽ như thế nào chứ không nên theo chuẩn kép bị pha trộn bởi sự ghen ăn tức ở hay tính nhỏ nhen của con người.”
Trả lời: Câu này của mày “chúng ta cần hình dung nếu mình đứng ở vị trí của họ thì sẽ như thế nào” nghe được. Bởi vì đây là cỗ máy mà ngay từ năm 1945 đã có người bảo rằng “đầu vào toàn tinh hoa, đầu ra toàn rác rưởi”. Đấy là giai đoạn những năm cuối 1940, chứ bây giờ thì đầu vào đã hầu hết là rác rưởi còn đầu ra thì là … Tao cũng không biết gọi là gì vì gọi là chó thì có người bảo chó trung thành với chủ, không hai chủ, trong khi chúng nó được dân nuôi mà phản bội dân. Gọi là phân thì có người bảo phân còn có ích chứ bọn thứ trưởng, bộ trưởng, ủy viên bộ chính trị biến hàng chục ngàn tỷ của dân thành cát bụi thì không thể gọi là phân được vì phân có ích, trong khi chúng cực kì có hại.
VẪN CHƯA HẾT: Đằng sau tất cả những vụ ô nhiễm môi trường, thất thoát, nợ công, mua đắt, bán rẻ đó là những vụ đưa và nhận hối lộ; là bẻ cong công lý làm cho xã hội chẳng biết tin vào ai, tin vào cái gì; là những kẻ giàu lên chỉ sau một đêm làm cho xã hội mất hết các chuẩn mực đạo đức… Tất cả đều là việc của CHÚNG NÓ (có thể có mày), CHÚNG TAO (có thể không có mày) mà nói thì liền bị CHÚNG NÓ cho là chống đối, liền bị CHÚNG NÓ đánh đập có khi bỏ tù.
Tao hỏi mày, CHÚNG TAO cần “gạn đục”, “chung tay” làm bao nhiêu năm thì xã hội, môi trường mới “trong” lên được?
Tổng bí thư ĐCS VN thăm Formosa trong khi xảy ra thảm họa môi trường
BUỔI THỨ SÁU
Lưu manh: “chúng ta cần hình dung nếu mình đứng ở vị trí của họ thì sẽ như thế nào chứ không nên theo chuẩn kép bị pha trộn bởi sự ghen ăn tức ở hay tính nhỏ nhen của con người.”
Trả lời: Câu này của mày “chúng ta cần hình dung nếu mình đứng ở vị trí của họ thì sẽ như thế nào” nghe được. Bởi vì đây là cỗ máy mà ngay từ năm 1945 đã có người bảo rằng “đầu vào toàn tinh hoa, đầu ra toàn rác rưởi”. Đấy là giai đoạn những năm cuối 1940, chứ bây giờ thì đầu vào đã hầu hết là rác rưởi còn đầu ra thì là … Tao cũng không biết gọi là gì vì gọi là chó thì có người bảo chó trung thành với chủ, không hai chủ, trong khi chúng nó được dân nuôi mà phản bội dân. Gọi là phân thì có người bảo phân còn có ích chứ bọn thứ trưởng, bộ trưởng, ủy viên bộ chính trị biến hàng chục ngàn tỷ của dân thành cát bụi thì không thể gọi là phân được vì phân có ích, trong khi chúng cực kì có hại.
Những người dứt khoát không thỏa hiệp, không đi bằng đầu gối không bao giờ được cỗ máy đó cho đến gần “đầu vào” chứ đừng nói là “vào”. Thảng hoặc có những người tạm gọi là tử tế, biết việc nhưng không cảnh giác, thỏa hiệp từng bước một và cuối cùng đã bị CHÚNG NÓ biến thành rác (tao nghĩ hầu hết các cán bộ dầu khí được đào tạo ở Liên Xô ban đầu đã là những người như thế). Cho nên những người như tao không bao giờ dùng “tiêu chuẩn kép bị pha trộn bởi sự ghen ăn tức ở hay tính nhỏ nhen của con người” trong khi tố cáo/lên án những người như Đinh La Thăng và những kẻ đồng hội đồng thuyền với ông ta.
Mà có tố cáo/lên án thì cũng nhằm vào cái đích cao hơn, như có lần tao đã viết như sau: “Vì vậy, nói về # là không chỉ nói về # mà phải nói về cơ chế đã sinh ra #, nói về cơ chế đã sinh ra # là không chỉ nói về cơ chế đã sinh ra # mà phải nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra #. Nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra # là không chỉ nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra # mà phải nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam; nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam là không chỉ nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam mà phải nói về những kẻ quyết tâm bảo vệ mớ lý thuyết và cơ chế đó để hàng ngày hàng giờ sinh ra những kẻ như #; nói về Đinh La Thăng là không chỉ nói về # mà phải nói... Cứ thế tiếp tục, bao giờ hết hơi thì thôi. Nói như thế mới đúng biện chứng pháp. Và mới nên nói!”. Mày đã hiểu chưa?
Cho nên CHÚNG TAO không “kì vọng” vào cỗ mày đó, mà CHÚNG TAO đòi hỏi. CHÚNG TAO đòi hỏi phải tháo cỗ máy ra và lắp lại một cách triệt để, chúng tao không chấp nhận việc CHÚNG NÓ chỉ chiếm khoảng 10% cử tri mà lại ngồi trên 95% số ghế trong cái cơ quan mà CHÚNG NÓ bảo là quyền lực cao nhất. Thế vẫn chưa hết, cái cơ quan quyền lực gọi là cao nhất này lại còn nắm dưới một cơ quan cao nữa, nhưng vô hình, mà một người trong bọn CHÚNG NÓ đã phải gọi là “vua tập thể”. Chúng tao không chấp nhận “vua” nữa, “vua cá nhân” hay “vua tập thể” thì cũng vậy thôi. Nhưng, nói thực với mày, “vua cá nhân” có khi còn tốt hơn, vì lúc ông ta làm sai còn có chỗ mà chỉ trỏ, chứ bọn “vua tập thể” là vô hình, chửi chúng nó cũng bằng không.
Tóm lại, CHÚNG TAO muốn mọi người cùng bình đẳng trước pháp luật, chứ không muốn sống trong TRẠI SÚC VẬT, nơi, “Tất cả các con vật đều bình đẳng, nhưng có một số con bình đẳng hơn những con khác” nữa.
Tóm lại, CHÚNG TAO muốn mọi người cùng bình đẳng trước pháp luật, chứ không muốn sống trong TRẠI SÚC VẬT, nơi, “Tất cả các con vật đều bình đẳng, nhưng có một số con bình đẳng hơn những con khác” nữa.
Dư luận viên - Zombie
Lời cuối: Bài viết của mày toàn những ngôn từ nhảm nhí, vạch hết những điều nhảm nhí của mày thì chẳng còn thì giờ làm việc gì khác nữa. Thành ra tao chấm dứt ở đây. Tao chỉ nhắn mày câu này: Không phụ thuộc vào khu vực, không phụ thuộc vào dân tộc, không phụ thuộc vào văn hóa hay tôn giáo, quốc gia thành công hay thất bại là do thể chế chính trị. Đấy là nội dung tác phẩm Tại sao các quốc gia thất bại, tất cả những người quan tâm tới chính trị đều nên đọc. Mày phải rất thận trọng với những lời lẽ tráo trở, mị dân, dư luận viên như thế này bởi vì các bạn trẻ bây giờ giỏi lắm, họ có thể biến mày thành zombie chỉ trong vài nốt nhạc. Hãy thận trọng!
HẾT phần chính
HẾT phần chính
(còn phần phụ lục)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét