
Bà Hằng vốn là một giáo viên trung học. Năm 1992, bà Hằng bị một người quen lừa, bán sang Trung Quốc. Năm 1997, bà Hằng trốn thoát nhưng về đến Việt Nam thì bị bắt. Công an Bắc Giang cáo buộc bà phạm hai tội: (1) Mua bán phụ nữ và (2) Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Công an Bắc Giang xác định, bà Hằng là thủ phạm vụ lừa và bán bà Dương Thị Liễu, ngụ tại huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang sang Trung Quốc. Đồng thời vay mượn và chiếm đoạt tài sản của ông Phan Văn Phương và bà Khổng Thị Mỹ.
Bất chấp bà Hằng một mực kêu oan, cả Viện Kiểm sát lẫn Tòa àn các cấp cùng xác định bà Hằng đã 1) Mua bán phụ nữ và (2) Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Bà Hằng bị phạt 5 năm 6 tháng tù.
Trong thời gian bà Hằng ở tù, vì thất vọng do không thành công trong việc kêu oan cho vợ, chồng bà Hằng tự tử. Không cha, mẹ ở tù, cô con gái lớn của bà Hằng tiếp tục bị lừa, bị bán sang Trung Quốc, nay vẫn còn mất tích. Ba đứa con trai không ai dạy dỗ, nuôi nấng nên bỏ họ nửa chừng và cùng đi tù.
Bà Hằng đã thi hành xong hình phạt tù hồi 2002. Khi ra tù, bà quyết định đi đòi lại công lý cho mình.
Bà đã tìm đến ông Phan Văn Phương và bà Khổng Thị Mỹ để chất vấn về việc tại sao lại cáo giác bà vay mượn và chiếm đoạt tài sản để bà bị kết tội “lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”. Cả hai khẳng định chưa bao giờ tố cáo bà như Công an Bắc Giang nêu trong “Kết luận điều tra”.
Để giúp bà Hằng giải oan, ông Phương và bà Mỹ đã ra UBND phường nơi họ cư trú lập văn tự xác nhận bà Hằng không chiếm đoạt bất cứ thứ tài sản nào của họ và họ cũng chưa bao giờ tố cáo bà với công an, nhờ công an điều tra.
Bà Hằng đã sử dụng những văn tự đó để đòi xét lại vụ án, giải oan cho bà nhưng không nơi nào thèm xem xét. Trong thời gian này, bà Hằng tiếp tục tìm kiếm thông tin về bà Dương Thị Liễu – người mà hệ thống tư pháp Việt Nam cáo buộc đã bị bà Hằng lừa bán sang Trung Quốc.
Đầu năm 2012, một số người cho bà Hằng biết, bà Liễu đã trốn khỏi Trung Quốc, thoát được về Việt Nam. Cuối cùng “thủ phạm” Đỗ Thị Hằng cũng gặp được “nạn nhân” Dương Thị Liễu. Cả gia đình bà Liễu sửng sốt trước án oan mà bà Hằng phải gánh do chuyện bà Liễu bị gạt, bán sang Trung Quốc. Họ ra trụ sở chính quyền địa phương nơi bà Liễu cư trú, lập giấy xác nhận, trước đây, bà Hằng và bà Liễu chưa từng biết nhau. Thủ phạm lừa và bán bà Liễu sang Trung Quốc không phải bà Hằng.
Hơn một năm qua, tuy có đầy đủ nhân chứng xác nhận bà Hằng không phạm bất kỳ tội nào như hệ thống tư pháp đã cáo buộc và kết án nhưng bà Hằng vẫn chưa được giải oan.
Sau vụ oan án đổ lên đầu ông Nguyễn Thanh Chấn bị phơi bày (năm 2003, ông Chấn bị cáo buộc giết một người hàng xóm, dù ông liên tục kêu oan và có nhiều nhân chứng, bằng chứng cho thấy ông vô tội. Tuy vậy, hệ thống tư pháp VN không thèm ngó ngàng tới. Ông Chấn bị phạt chung thân và ở tù suốt mười năm qua, mãi tới gần đây, vì gia đình hung thủ có mâu thuẫn, thân nhân ông Chấn mới tìm ra thủ phạm và thủ phạm đã đầu thú.
Ông Chấn được trả tự do, trở về nhà khi vợ đã hóa điên do tuyệt vọng, bốn đứa con phải bỏ học nửa chừng vì đói nghèo. Trong vòng chưa đầy một tháng, riêng tại Bắc Giang – nơi ông Chấn cư ngụ đã có hai vụ án đòi giải oan.
Ngoài vụ bà Đỗ Thị Hằng như vừa kể hiện còn làn sóng đòi xét lại án tử hình đối với ông Hàn Đức Long. Năm 2005, ông Long bị bắt, bị truy tố và bị phạt tử hình vì “cưỡng hiếp rồi giết một bé gái năm tuổi”, dẫu cho có bảy người xác định, vào thời điểm bé gái năm tuổi bị cưỡng hiếp và bị giết, ông Long đang xay thóc với họ.
Hệ thống tư pháp VN một mực cho rằng ông Long có tội vì “đã nhận tội”, trong khi tại tòa, cũng như ông Chấn, ông Long tố giác công an đã tra tấn ông. Ông Long đã giải thích, trong tù, ông nhận tội vì hy vọng nhờ vậy, có thể sống sót để kêu oan trước tòa.
Yêu cầu giải oan đang nở rộ, bất chấp chuyện một viên Phó Chủ nhiệm của Ủy ban Tư pháp thuộc Quốc hội Việt Nam, tên là Nguyễn Đình Quyền, biện bạch thay cho ngành công an rằng, “Cơ quan điều tra của Công an Việt Nam là một trong những cơ quan điều tra giỏi nhất thế giới do phá án rất nhanh”. (G.Đ)
Lật lại vụ án oan Đỗ Thị Hằng ở Bắc Giang: Lời kêu oan chìm trong ...
Thứ Hai, 18/11/2013 22:17
Nạn nhân duy nhất trong vụ án “mua bán phụ nữ” đột ngột trở về minh oan cho người bị cơ quan tố tụng tỉnh Bắc Giang kết tội, phải ngồi tù hơn 5 năm
Chiều 18-11, bà Đỗ Thị Hằng (SN 1953, ngụ phường Mỹ Độ, TP Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang) đã tới Văn phòng Chủ tịch nước để nộp đơn kêu oan. Bà Hằng đề nghị cơ quan chức năng sớm giải quyết vụ án oan sai mà bà phải gánh chịu hơn 15 năm qua, trong đó có hơn 5 năm bị tù giam.
Phiên tòa không nhân chứng
Bà Hằng là giáo viên bậc THPT nghỉ mất sức. Năm 39 tuổi, bà bị Phạm Văn Ngọ (ở gần nhà) lừa bán sang Trung Quốc. Khi may mắn thoát khỏi “động quỷ” trở về, bà bị kết án hai tội: “Mua bán phụ nữ” và “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản của công dân”.
Theo bản án ngày 24-3-1998 của TAND tỉnh Bắc Giang, chị Dương Thị Liễu (ngụ xã Hoàng Vân, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang) kết hôn cùng anh Nguyễn Tuấn từ năm 1983 và có 2 con. Hai vợ chồng thường xuyên đánh chửi nhau nên ngày 13-4-1994, Liễu bỏ nhà đến gặp Hoàng Hồng làm quen và tỏ ý nhờ giúp đỡ làm ăn. Hồng quen Phạm Văn Ngọ từ trước và có lần Ngọ bảo Hồng tìm được phụ nữ thì đưa sang Trung Quốc bán. Sáng 14-9-1994, Hồng bảo Ngọ có một cô (là Liễu) bị chồng đánh muốn đi Trung Quốc, giá bán 800.000 đồng. Ngọ đồng ý và báo cho Đỗ Thị Hằng.

Cũng theo bản án, ngày 15-9-1994, Ngọ đưa Liễu đến gặp Đỗ Thị Hằng và cùng nhau qua cửa khẩu Tân Thanh, tỉnh Lạng Sơn, vào sâu trong nội địa Trung Quốc. Cả ba vào nhà một phụ nữ cũng tên là Hằng (lấy chồng Trung Quốc) để bán Liễu cho một người đàn ông Trung Quốc lấy tiền chia nhau. Khi vụ việc bị phát hiện, Đỗ Thị Hằng bỏ trốn và bị bắt theo lệnh truy nã, Ngọ và Hồng bị xét xử trước đó.
Không những thế, bà Đỗ Thị Hằng còn bị kết tội đã lừa anh Phan Văn Phương (ngụ cạnh nhà) 20 kg gạo và 400.000 đồng; vay của chị Khổng Thị Mỹ 300.000 đồng rồi chi tiêu hết, cố tình lẫn tránh không trả. Với hai tội danh trên, tổng hình phạt mà TAND tỉnh Bắc Giang đã tuyên với bà Đỗ Thị Hằng là 5 năm 6 tháng tù giam.
Tại CQĐT và trong phiên tòa sơ thẩm, bà Hằng một mực kêu oan. Theo bản án số 72, tại phiên tòa, đại diện người bị hại là Nguyễn Tuấn (chồng chị Liễu), Mỹ và Phương đều vắng mặt. Chỉ có mỗi bà Đỗ Thị Hằng đứng trước vành móng ngựa và không biết lấy gì làm chứng cho sự oan ức của mình ngoài những lời than khóc. Bà Hằng ngồi tù đến ngày 16-3-2002 thì được tha về.
Như “đá ném ao bèo”
Chiều 18-11, ngồi kể cho chúng tôi nghe câu chuyện đời mình, bà Hằng bảo việc đầu tiên khi ra tù là tìm gặp Mỹ và Phương để hỏi cho ra nhẽ. Cả hai đều khẳng định không hề tố cáo bà bởi bà đã trả hết nợ cho họ từ trước khi xảy ra sự việc. Chị Mỹ đã đến UBND phường để làm cam kết xác nhận không hề tố cáo bà Hằng nhưng không hiểu sao CQĐT lại cho rằng chị tố cáo bà Hằng lừa đảo. 10 năm liền gửi thư phản ánh việc bị truy tố sai về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản của công dân”, bà Hằng nói những đơn thư ấy đều như “đá ném ao bèo”.
Bà Hằng cũng tìm tới nhà chị Liễu nhiều lần để dò hỏi tin tức nhưng vô vọng. Đầu năm 2012, khi theo những người bạn đi lễ chùa, được nhiều người kể về chuyện Liễu đã về, bà Hằng lập tức tới nhà tìm gặp nhưng chị đã lên TP Hà Nội làm thuê, vài tháng mới về một lần. Bà Hằng để lại số điện thoại và 2 tháng sau tất tả tới tìm gặp Liễu ngay khi hay chị về nhà (nhà bà Hằng cách nhà Liễu khoảng 30 km). Đó là lần đầu tiên bà Hằng và Liễu gặp nhau.
Biết sự việc, cả nhà chị Liễu bức xúc và cùng nhau ra UBND xã làm một bản xác nhận năm 1994 bị Ngọ và Hồng đưa đi Trung Quốc bán, đồng thời khẳng định không hề biết bà Đỗ Thị Hằng là ai.
Mong sớm giải oan
“Tôi bị Ngọ lừa bán vào khoảng năm 1991-1992, trước Liễu một thời gian. Đến năm 1997, tôi may mắn thoát nạn trở về thì lập tức bị bắt giam. Trong suốt quá trình điều tra, tôi không hề được đọc bất cứ bản cung nào. Các bản cung đều do điều tra viên lấy lời khai đọc cho nghe, sau đó bảo ký. CQĐT và tòa án cấp sơ thẩm không làm rõ được vai trò của đối tượng tên Hằng trùng tên tôi nhưng lấy chồng ở Trung Quốc. Tôi cho rằng lợi dụng việc trùng tên này mà Ngọ cố ý đổ tội cho tôi để bao che cho Hằng ở Trung Quốc” - bà Hằng nói.
Suốt năm 2012, bà Hằng mang tất cả giấy tờ xác nhận của Mỹ và Liễu ký gửi CQĐT Công an tỉnh Bắc Giang. Sau đó, Ngọ bị bắt giam để làm rõ nhưng đã chết trong trại tạm giam.
“Mới đây, ngày 5-11, có 2 cán bộ của Bộ Công an và Công an tỉnh Bắc Giang tới gặp tôi để lấy toàn bộ thông tin về sự việc mà tôi đã kêu oan. Họ cũng gặp Liễu và Mỹ để xác minh. Dù ông Ngọ đã chết nhưng tôi rất mong các cơ quan chức năng sớm giải oan cho tôi” - bà Hằng mong mỏi.
Tan nát cả gia đình
Trước ngày tòa án xét xử (24-3-1998), ông Ngô Văn Mỹ, chồng của bà Đỗ Thị Hằng, đến TAND tỉnh Bắc Giang gặp một người quen nhờ hỏi giúp tình hình. Sau bao nhiêu đơn thư kêu cứu cho vợ không có hồi âm, nghe người quen ở tòa án nói bà Hằng chắc chắn bị kết án tù, ông Mỹ uất ức quá nên để lại một bức thư tuyệt mệnh rồi nhảy xuống ao trước nhà tự tử. Hôm tòa án xét xử, 5 người con của bà Hằng và ông Mỹ trắng vòng khăn tang, khóc hết nước mắt.
Từ một gia đình gia giáo, con cái thảo hiền, hiếu học, phút chốc tan nát. Mẹ đi tù được mấy ngày thì cô con gái lớn của bà Hằng bị lừa bán sang Trung Quốc, đến nay vẫn chưa về. Một người con khác thì tụ tập theo bạn bè nghiện ngập, rồi vào tù; 2 đứa con trai khác vào trại tạm giam vì đánh nhau...
Trao đổi với phóng viên Báo Người Lao Động vào tối 18-11, Dương Thị Liễu cho biết 2 cán bộ của Bộ Công an đã tìm gặp chị để tìm hiểu thông tin về vụ án của bà Đỗ Thị Hằng. Chị đã khẳng định với họ rằng bà Đỗ Thị Hằng không phải người đưa và bán mình sang Trung Quốc. Chị sẵn sàng làm chứng để minh oan cho bà Hằng
Bài và ảnh: THẾ KHA
- Trà Thủ Pháo5018/11/2013 22:30Nhờ mấy vụ án oan nầy mà tiếng Bắc Giang nổi như cồn!
- người đi đường9118/11/2013 22:33Tôi không làm thể nào để "quên" cái câu nói của một vị ở UB Tư Pháp: "cơ quan điều tra của VN thuộc hàng giỏi nhất thế giới"!!!???
- Kachiusa4318/11/2013 22:52Không thể kinh khủng hơn! Một cách làm việc hết sức quan liêu, cẩu thả và vô trách nhiệm của một số cơ quan tố tụng đã đẩy người dân vô tội (bà Hằng, ông Chấn, ông Long,...) vào cảnh lao tù, gia đình tan nát. Đây là việc làm độc ác! Tại sao lại có cách làm việc như thế tồn tại trong xã hội này ? Bất bình!!!
- Single Firefly2818/11/2013 23:23Sau oan án của ông Chấn gây chấn động dư luận chẳng những trong mà cả ngoài nước cũng đã được biết. Lần lượt có thêm vài vụ oan án nữa được chính những nạn nhân tiết lộ trước công luận và nay lại có thêm một vụ oan án nữa của bà Đỗ thị Hằng đã đích thân đến văn phòng Chủ tịch nước để gửi thư kêu oan. Hình như văn phòng Chủ tịch nước, hiện nay là địa chỉ đáng tin cậy nhất đối với họ. Tất cả những vụ án oan sai này có cùng một mẫu số chung là các Điều tra viên tỉnh Bắc Giang! Và đáp số là ở phiên tòa tái thẩm. Mong rằng các vụ án oan sai, nếu có, sẽ được nhanh chóng xử lý để các nạn nhân oan án sớm đòi được công đạo và công bằng!
- Xuân Thời1718/11/2013 23:27Thật không biết cơ quan điều tra hồ đồ như thế mà sao ban GD CA không cho các đối tượng liên quan nghỉ việc điều tra tội trạng mà còn coi trọng lời khai của họ.
- Sa Tang2218/11/2013 23:30Dân mình nên đọc truyện Sherlock Holmes nhiều vào để lỡ có chuyện thì tự điều tra và tự minh oan.
- Lê Sơn2319/11/2013 00:21Ông Nguyễn Thanh Chấn là ngòi nổ phơi bày các án oan khủng ở Bắc Giang. Vụ nổ dây chuyền này có công lao rất lớn của báo chí. Mong báo chí tiếp tục phản ảnh để người dân tìm lại quyên lợi hợp pháp của mình đã bị tước đoạt bởi những kẻ điều tra không đến nơi và xét xử không đến chốn. Cảm ơn báo chí hiện đại!
- Nhân3319/11/2013 03:36Vụ ông Chấn ở Bắc Giang là cái nắp của "hủ mắm" bắt đầu mở
- Phạm quốc đông219/11/2013 05:52Xem lại thế nào chứ?
- Tư Cafe2019/11/2013 06:11Có phải những cán bộ điều tra, xét xử vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn, ông Long, bà Hằng là một?
- Minh Anh519/11/2013 06:29Pháp luật tường minh sao lại thế? Nếu sai phải sửa để dân an!
- bi bo919/11/2013 07:16"Điều tra viên giỏi nhất thế giới" nằm ở Bắc Giang nhiều quá, phải lật lại mọi vụ án diễn ra tại đây thôi!
- Kính Đa Chiều819/11/2013 07:50Các Đài truyền hình đã chiếu đi chiếu lại rất nhiều lần bộ phim Bao Thanh Thiên đã đi tuần án và nhận đơn kêu oan của nhiều người dân vô tội để điều tra xét xử lại. Nên có rất nhiều vụ án oan sai đã được vị quan thanh liêm Bao Công giải oan rất được kính nể và khâm phục. Còn VN thì... Kính mong các cơ quan bảo vệ pháp luật hãy vì nhân danh công lý mà làm tròn trọng trách của mình là người bảo vệ cán cân công lý để người dân vô tội không còn cảnh oan sai tù tội nữa. Hãy "lấy lòng đo lòng" cho người dân được nhờ.
- Trân Châu719/11/2013 07:58Oán oan sai không chỉ xảy ra ở một địa phương...
- Lòng Dân1719/11/2013 08:10Trời ơi!Tôi đọc bài bào này mà cổ họng uất nghẹn vì căm phẫn, nước mắt trào ra vì đau xót...
- Lòng Dân1319/11/2013 10:20Cần lật lại cái chết của ông Ngọ trong trại giam.Tôi muốn biết ông ấy chết vì thắt cổ bằng dây điện thoại hay mổ bụng như samurai... hay vì lí do khác? Là nhân chứng duy nhất mà chết một cách khó hiểu thì khác gì "giết người diệt khẩu". Tôi hoàn toàn có quyền nghi ngờ về điều đó, nhất là ở một nơi quá "nổi tiếng" vì "tai tiếng" như Bắc Giang!
- Lê An719/11/2013 10:37Tan nát hết !Không chỉ riêng nhà bà Hằng. Chỉ là dân thường nhưng càng đọc tôi càng thấy nhiều điều phi lý, vậy mà cả một cơ quan điều tra có đào tạo qua trường lớp nghiệp vụ. Không thể nào tin được. Họ vì cái gì ? Thành tích à?
- Công Lý719/11/2013 10:56Các cơ quan CQĐT, TA họ biết là sai nhưng lỡ rồi thì tới luôn 50/50, được thì lên sao lên chức, thua thì viết tường trình, làm kiểm điểm.
- khanh ly319/11/2013 11:56Có bao nhiêu phần trăm những người ở tù bị oan sai ? có lẽ còn nhiều lắm . thực phẩm độc hại tràn lan trên thị trường chẳng ai quản lý ,người ko có tội cũng có thể vào tù ,cuộc sống sao mong manh quá ,ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây?
- Thanh Bình419/11/2013 11:59Ở Bắc Giang có nhiều sự việc phức tạp nhỉ? Vụ Đồi Ngô trong lĩnh vực giáo dục còn âm ỉ nóng thì nay lại bùng lên ngọn lửa án oan...Vai trò lãnh đạo của cấp Ủy ở đâu mà sao để cho tỉnh mình xảy ra quá nhiều tiêu cực như vậy? Cũng may là thủ phạm/nhân chứng sống đã trở về hoặc ra đầu thú nên sự thật mới được đưa ra ánh sáng! Nếu chỉ trông chờ vào các cấp chính quyền ra tay thì chắc còn lâu...Đã tới lúc nước ta phải cải cách Hệ thống tư pháp rồi! Cơ quan VKS cũng như Tòa án cần phải độc hoàn toàn với Chính quyền địa phương.
- Robert119/11/2013 12:26Nếu tôi là đạo diễn phim ở Mỹ tôi sẽ sang mời mấy ông điều tra viên mấy vụ án oan này viết kịch bản, đảm bảo phim không ly kỳ không hốt bạc mới lạ!
- Nguyễn Huy019/11/2013 13:22Một vụ oan sai thì có thể gọi là sơ xuất. Còn nhiều vụ oan sai thế nào mà bằng chứng ngoại phạm rõ ràng thì chắc chắn là do điều tra viên bức cung để lấy thành tích.
- da nang019/11/2013 13:33Quê sát thủ Lê văn Luyện đây.