Việt nam: Bắt đầu “thoát Trung”
Không chỉ giàn khoan 981 sừng sững, cả một hạm đội nhỏ của Trung Quốc lao vào “vùng tranh chấp lãnh hải” và những tin tức ban đầu về 5 sư đoàn thiết giáp được Bắc Kinh điều động áp sát biên giới phía Bắc Việt Nam rất có thể đã xúc tác cho động tác đối ngoại dứt khoát hơn của giới lãnh đạo Hà Nội, hay khiêm tốn hơn là “một bộ phận” trong giới lãnh đạo đang ngổn ngang ý thức hệ về hướng nhìn ngoại bang.Trong tuần này, sau cuộc tổng biểu tình thất bại của công dân và cuộc đàn áp tổng biểu tình thành công của chính quyền, người ta đã chứng kiến vài phản ứng dè dặt đầu tiên của những người vẫn quen im lặng. Quốc hội Việt Nam là trường hợp tiêu biểu nhất.
Trong một diễn biến được xem là chịu sức ép rất lớn từ dư luận nhân dân và cử tri cả nước, Quốc hội đã đưa ra bản tuyên bố về “Trung Quốc vi phạm nghiêm trọng chủ quyền”. Có thể ghi nhận rằng từ rất nhiều năm qua, gần 500 đại biểu quốc hội mới thể hiện tính nhất trí an ủi đối với một vấn đề cực kỳ thiết thân đến vận mạng quốc gia và cũng với sinh mạng chính trị của toàn bộ giới chính khách Việt Nam. Sau tín hiệu xâm lăng của giàn khoan 981 và cho đến lúc này, chắc hẳn không mấy quan chức – kể cả những người bị xem là thân thiết nhất với Bắc Kinh – còn mơ màng về chuyện sẽ thu xếp được một kết quả có hậu với người Hán. Ngược lại, linh cảm rất gần về một tai họa khủng khiếp và gần gũi không kém lại đang ập đến.
Ai cũng thừa hiểu rằng nước mất sẽ tan nhà. Và như bài học lịch sử ngàn năm bắc thuộc còn thảm thiết lưu truyền, vua chúa nước Nam cùng lắm chỉ còn “ngựa xe vài cỗ, quân hầu lơ thơ”.
Tình thế ngàn cân như thế đã khiến giới quan sát không quá ngạc nhiên khi tiếp tục chứng kiến những bước đi dạn dĩ hơn trong phong trào “xoay trục” sang phương Tây. Tại Diễn đàn kinh tế thế giới ở Manila, Philippines, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã trở thành chính khách cao cấp đầu tiên của Việt Nam thể hiện đôi chút chính kiến về vấn đề biển Đông. Lần đầu tiên vị thủ tướng quen đọc diễn văn này dùng từ “viển vông” như một cách hành văn nói trong tuyên ngôn nhắm tới “tình hữu nghị” với chế độ độc đảng toàn trị Bắc Kinh.
Mặc dù đối với dư luận người dân trong nước, chừng đó chính kiến của ông Dũng vẫn còn là quá ít so với áp suất khổng lồ mà Bắc Kinh đè nén Việt Nam suốt nhiều năm qua, nhưng ít nhất đã không còn là một sự im lặng đáng sợ kéo dài quá lâu của toàn bộ triều đình Hà Nội.
Lại “hợp tác hải quân”
Trong một động thái hầu như im lặng khác, Washington lại chẳng hề vội vã biểu cảm trước tình cảm thúc bách của giới ngoại giao Việt Nam về mối họa Trung Quốc. Không thể nói khác hơn là người Mỹ đã có quá đủ kinh nghiệm về điều mà họ coi là bất nhất đối với Hà Nội từ sau sự kiện Việt Nam được tham gia vào WTO và còn được dỡ bỏ khỏi danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về nhân quyền và tôn giáo (CPC) vào năm 2007. Đơn giản là nếu chính quyền của một trong những quốc gia bị coi là có thành tích vi phạm nhân quyền nổi bật nhất thế giới không có được tối thiểu vài ba bằng chứng “có thể chứng minh được” về thành tích cải thiện nhân quyền, Hoa Kỳ sẽ chẳng có lý do gì để bênh vực họ, cho dù Trung Quốc có thể tấn công Việt Nam vào bất cứ thời điểm nào.
Chỉ đến khi Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh – cấp phó trực tiếp của lãnh đạo cao cấp được giới quan sát xem là có đầu óc “cải cách” nhất là ông Nguyễn Tấn Dũng – tổ chức cuộc điện đàm với ngoại trưởng Mỹ John Kerry và còn được một số báo chí nhà nước đưa tin, hiệu nghiệm của liều thuốc Phòng bầu dục mới bắt đầu tác dụng: hầu như nay lập tức, Phạm Bình Minh được Bộ ngoại giao Hoa Kỳ mời viếng thăm đất nước của Hạm đội 7.
Giới quan sát quốc tế cũng hẳn không quên chỉ trước cuộc điện đàm trên ít ngày, tư lệnh hạm đội 7 của Mỹ ở khu vực Thái Bình Dương đã bắn tin trên Reuters về khả năng “Hải quân Mỹ sẵn sàng hợp tác với hải quân Việt Nam”. Lần ngược về quá khứ, hải quân hai nước này đã có mối quan hệ giao lưu từ tháng 4/2013 tại Đà Nẵng. Tuy nhiên, điều khó hiểu là từ đó đến nay vẫn chỉ là vài sự kiện nhỏ nhoi, chỉ là lượng tàu chiến đếm trên bàn tay của Mỹ thăm viếng Việt Nam – một con số quá nhỏ so với hơn 100 tàu Trung Quốc luôn lờn vờn bên cạnh giàn khoan HD 981.
Phạm Bình Minh sẽ đến Mỹ, đó là điều hầu như chắc chắn. Và có lẽ đến lúc đó, sự im lặng của người Mỹ mới trở nên có âm hưởng. Cùng với tiếng nói đầu tiên của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Manila về “tình hữu nghị viển vông” với Trung Quốc, hẳn điều mà chính giới Việt Nam thật sự mong đợi là một bản hiệp ước tương trợ quốc phòng giữa họ với Mỹ, như kết quả rất đáng khích lệ mà Philippines đã thu hoạch ngay sau chuyến công du của Tổng thống Barak Obama đến nước này vào cuối tháng 4/2014.
Chỉ một hiệp ước quân sự với Hoa Kỳ mới đủ sức kềm giữ lòng tham của người “Láng giếng tốt”.
Chỉ bằng vào sự có mặt của hạm đội 7, hải quân Việt Nam mới có thể tự tin hơn trong cuộc đối đầu với hải quân và tàu ngầm Trung Quốc, mới có hy vọng giữ được các vị trí tiền tiêu ở Đà Nẵng và Cam Ranh mà không bị đẩy sâu vào đất liền.
“Đối tác toàn diện chiến lược”?
Chỉ với quan hệ thiết thực và nhất thiết phải thành tâm với Mỹ, giới chính khách cô đơn ở Việt Nam mới có thể lôi kéo được sự quan tâm phần nào của Liên minh châu Âu và cộng đồng thế giới nói chung.
Trong một tín hiệu mới nhất, không phải Nhà Trắng mà lại là tư lệnh quân đội Mỹ ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương bắn tiếng rằng “Mỹ muốn hợp tác chiến lược với Việt Nam”. Không cần diễn giải quá nhiều, giới quan sát đều thừa hiểu giới chính khách Việt đang ngả sang phương Tây mong đợi đến thế nào mức hợp tác hấp dẫn này, trong khi trước đó chỉ là cấp “đối tác toàn diện” mà chẳng mấy có ý nghĩa tương hỗ quân sự.
Những động tác thực và giả diễn ra liên tục từ phía Trung quốc vừa qua và trong thời gian tới, cùng với động thái “xoay trục” sang phương Tây của một bộ phận giới lãnh đạo Việt Nam, sẽ cho thấy những tuần lễ tới có thể đầy ắp tin tức hấp lực, cơ hội cùng rủi ro cho bất kỳ phe phái nào và chính khách nào ở Việt Nam.
Thậm chí đến một lúc nào đó, tinh thần biểu tình của nhân dân đã từng bị chính quyền ngăn cấm thô bạo sẽ có cơ may được chính giới lãnh đạo khẩn thiết “kêu gọi”.
Thường Sơn
Nguồn: vietnamhumanrightsdefenders.net
Đã bảo các ông là những thằng salon ngồi ăn tục nói phét, bàn chuyện chính trị.
Trả lờiXóa+ Đảng CS nó hiểu thế trận còn gấp mười lần các ông ấy, mà nó còn không làm chứ các ông đừng có tưởng nó NGU ĐÂU. NÓ MÀ NGU THÌ NÓ SỤP THỂ CHẾ NÀY TỪ NĂM 1988 RỒI.
+ Còn bọn dân tộc thiểu số tại sao họ nghèo vì họ bị chính BỌN NGƯỜI KINH CÁC ÔNG HAY BỌN DÂN TỘC ĐẠI HÁN CƯỚP MẸ NÓ HẾT CÔNG ĂN VIỆC LÀM, ĐẤT ĐAI CỦA HỌ. MỜI CÁC ÔNG LÊN VÙNG NGƯỜI HMONG MÀ TÌM HIỂU.
+ Tôi thấy người dân Trung Quốc còn TỬ TẾ GẤP MƯỜI LẦN DÂN VIỆT NAM (TRỪ NGƯỜI MIỀN NAM RA), nhất là bọn dân Bắc Kỳ là dân CHÓ LÁO NHẤT. QUA CẦU RÚT VÁN NHANH NHẤT LÀ QUÂN NÀY. Còn các ông để cho người ta khinh ghét là vì các ÔNG CHA CỦA CÁC ÔNG THÔNG MINH QUÁ, HE..HE. ĐÂY LÀ BI KỊCH CỦA CÁC ÔNG. MÀ RÕ RÀNG DÂN TỘC ĐẠI HÁN NÓ PHẢI HƠN DÂN TỘC KINH 1 ĐẲNG CẤP LÀ ĐÚNG RỒI, CÓ GÌ PHẢI XẤU HỔ NHỈ ?
CHỨNG MINH NHÉ: TRUNG QUỐC NÓ CẦU THỊ NÓ GỌI TƯ BẢN VÀO KHÔNG PHẢI ĐƠN GIẢN ĐỂ ĂN % PHONG BÌ MÀ NÓ HỌC CÔNG NGHỆ ĐỂ NÓ TẠO RA SẢN PHẨM CẠNH TRANH VỚI TƯ BẢN, nó làm nhiều thứ hơn là các ông ngồi ĂN TỤC NÓI PHÉT VỀ LÒNG TỰ HÀO DÂN TỘC VÀ ĂN MÀY QUÁ KHỨ. ĐẾN CON ỐC VÍT CÒN ĐÉO BIẾT LÀM MÀ LẠI CỨ KINH TẾ PHÁT TRIỂN THÌ PHÁT TRIỂN CÁI GÌ NGOÀI GẠO,..
Các ông cứ tự hào các ông giỏi nhưng 40 năm qua các ông đéo biết làm một cái đéo gì cho THẾ GIỚI KHÂM PHỤC NGOÀI CHUYỆN ĐÁNH THẮNG MỸ, PHÁP VÀ CƯỚP ĐẤT CỦA NGƯỜI MIỀN NAM, ĐUỔI NGƯỜI MIỀN NAM ĐI. Hệ..hệ NHƯNG VẤN ĐỀ CÁC ÔNG ĐÁNH ĐƯỢC LÀ DO AI VIỆN TRỢ THÌ CÁC ÔNG LỜ MẸ NÓ ĐI.
Còn bây giờ khi nền kinh tế của các ông SẮP CHUI XUỐNG LỖ, CÁC ÔNG LẠI DỞ CHIÊU BẦI: HÒA HỢP DÂN TỘC, GIỌT MÁU QUÊ HƯƠNG, RỒI LẠI BÀN CHUYỆN HỢP TÁC VỚI MỸ LẠI NÊU CAO KẺ THÙ LÀ TRUNG HOA, THẾ CÁC ÔNG LÀ GIỐNG GÌ VÂY ? SAO NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY KẺ THÙ LẮM VẬY:
+ ĐẦU TIÊN LÀ THỰC DÂN PHÁP: ĐIỆN BIÊN PHỦ LỪNG LẪY NĂM CHÂU.
+ SAU ĐÓ: ĐÁNH ĐUỔI ĐÉ QUỐC MỸ, BỌN NGỤY QUÂN NGỤY QUYỀN.
+ BÂY GIỜ CÁC ÔNG LẠI XÁC ĐỊNH KẺ THÙ LÀ TRUNG QUỐC
Tôi thật không hiểu MỘT DÂN TỘC MÀ NHIỀU KẺ THÙ LẮM VẬY LÀ DÂN TỘC GÌ VẬY ? DÂN TỘC LANG SÓI CHỨ LÀ DÂN TỘC GÌ NỮA,
CHỬI MỸ NGỤY NHƯ CHÓ MÀ BÂY GIỜ LẠI KÊU HÒA HỢP DÂN TỘC, KÊU GỌI MỸ LÀM ĐỒNG MINH, HE..HE . CHÓ NÓ CŨNG ĐÉO TIN CHÚNG MÀY !
BẠN ĐỒNG MINH CỦA CÁC ÔNG LÀ NGƯỜI NGA SANG ĐẤY MÀ KẾT ĐỒNG MINH ĐI !
+ Bây giờ ông nào yêu nước SALON MỜI CÁC ÔNG XUỐNG ĐƯỜNG MÀ HÔ HÀO BIỂU TÌNH ĐI ĐỪNG CÓ KÊU GÀO YÊU NƯƠC NỮA.
CÁC ÔNG NÊN NHỚ ĐẢNG ĐÃ XÁC ĐỊNH : ĐẾ QUỐC MỸ LÀ KẺ THÙ NGUY HIỂM NHẤT CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM CHỨ KHÔNG PHẢI TRUNG HOA NHÉ !
ĐÓ LÀ KIM CHỈ NAM CỦA CÁC ÔNG ĐẤY CHỨ ĐỪNG CÓ MỴ DÂN MÀ HÔ HÀO CHỐNG TRUNG QUỐC NHÉ.
SỐ KIẾP CỦA BỌN BẮC KỲ LÀ PHẢI PHỤC TÙNG NƯỚC MẸ, CÒN NGƯỜI MIỀN NAM LÀ TÙY HỌ. CHỚ CÓ ĐÙA.
CỨ CHỐNG NƯỚC MẸ ĐI RỒI HẬU QUẢ NHÃN TIỀN SẼ THẤY RÕ.