Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

Tháng 2.1979: Liên Xô hành động kiên quyết để bảo vệ Việt Nam!

Bài này có mấy bình luận của tôi ở dưới nên tôi đăng lại ở đây.
Tháng 2/1979: Liên Xô cảnh cáo "Không được đụng đến Việt Nam!"
(Soha.vn) - 35 năm trước, khi chiến tranh biên giới Việt - Trung nổ ra, Liên Xô đã tỏ rõ là sẽ không ngần ngại áp dụng những biện pháp cao nhất để “khôi phục hòa bình và công lý”.


Liên Xô gây sức ép phía bắc làm Bắc Kinh rất lo ngại. Năm 1979, quân Nga có thể tiến vào TQ trên toàn bộ biên giới phía bắc TQ dài hàng vạn km vì các nước láng giềng phía bắc TQ lúc đó đều thuộc Liên Xô hay là đồng minh thân cận của Liên Xô (ảnh do Blog bổ sung).
LTSNgày 17/2/1979, Trung Quốc bất ngờ đưa quân ồ ạt tấn công các tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam. Quân và dân Việt Nam một lần nữa phải bước vào cuộc chiến bảo vệ chủ quyền. Trong những tháng ngày hào hùng và bi tráng ấy, sự giúp đỡ của nhân dân tiến bộ thế giới, đặc biệt là Liên Xô đã góp phần vào thắng lợi của Việt Nam. Kỷ niệm 35 năm ngày nổ ra cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, xin trân trọng giới thiệu tới quý độc giả một tài liệu lược thuật từ báo Phòng thủ Đường không và Vũ trụ Nga (VKO), điểm lại những sự giúp đỡ quý báu ấy.


Bắt sống tù binh Trung Quốc

Đầu năm 1979, tại biên giới với Việt Nam, phía Trung Quốc hình thành mặt trận gồm 15 sư đoàn thê đội 1 (*) , 6 sư đoàn dã chiến quân thê đội 2, và 3 sư đoàn dự bị. Tổng quân số cụm quân được động viên để tham chiến chống Việt Nam lên tới 29 sư đoàn…

3h30 ngày 17/2/1979, trên một số hướng, sau 30 -35 phút pháo hỏa chuẩn bị, quân Trung Quốc đã xâm nhập nhập qua 20 đoạn biên giới Trung - Việt vào lãnh thổ Việt Nam.

… Nhưng trước tinh thần chiến đấu anh dũng của quân và dân Việt Nam, kế hoạch của ban lãnh đạo Bắc Kinh, dùng xung đột quân sự để nhanh chóng đập tan sự kháng cự của quân đội Việt Nam, buộc Việt Nam phải từ bỏ đường lối đối ngoại không lệ thuộc vào Trung Quốc, trước khi Liên Xô kịp can thiệp đã bất thành. Ý đồ của Bắc Kinh đảo ngược tình hình ở Campuchia cũng không đạt được.

Cuộc biểu dương lực lượng hùng hậu của Liên Xô


Trong thời gian từ 12 đến 26/3/1979, nhằm kiên quyết tạo áp lực quân sự lên Trung Quốc, theo chỉ thị của BCH TW Đảng Cộng sản Liên Xô, các Quân khu biên giới phía Đông (các vùng đất tiếp giáp với Trung Quốc của Liên Bang Xô Viết), tại lãnh thổ Mông Cổ và Hạm đội Thái Bình Dương đã tiến hành tập trận.


Hạm đội Thái Bình Dương (Liên Xô) tập trận năm 1979

Tổng cộng đã có 20 sư đoàn binh chủng hợp thành và không quân tham gia, với tổng quân số lên tới hơn 200.000 sĩ quan, chiến sĩ, hơn 2.600 xe tăng, gần 900 máy bay, 80 tàu chiến các loại.

Diễn tập bắt đầu bằng lệnh động viên, và chuyển các đơn vị vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu cao nhất. Đã động viên 52.000 quân nhân dự bị, huy động hơn 5.000 xe máy của nông nghiệp sang phục vụ yêu cầu sẵn sàng chiến đấu.

Các cuộc diễn tập quy mô lớn nhất diễn ra trên lãnh thổ Mông Cổ, huy động tới 6 sư đoàn bộ binh cơ giới và sư đoàn tăng, trong đó có 3 sư đoàn được điều động tới Mông Cổ từ Sibir và Zabaikal. Trong khuôn khổ cuộc diễn tập này còn có sự góp mặt gần 3 sư đoàn không quân, 2 lữ đoàn độc lập và một số liên binh đoàn và đơn vị tăng cường.

Cùng lúc, trong các cuộc diễn tập ở Viễn Đông và Đông Kazakhstan (có đường biên giới với Trung Quốc), ngoài các đơn vị cấp sư đoàn trở lên bộ đội hiệp đồng binh chủng, còn có các đơn vị bộ đội biên phòng Liên Xô tham gia.

Tại các vùng có đường biên giới với Trung Quốc, lực lượng Xô Viêt đã diễn tập các phương án tổ chức phòng ngự, đánh trả đội hình tiến công của đối phương, phản kích, và chuyển sang phản công.

Từ lãnh thổ Ukraina và Belorussia, các trung đoàn không quân chiến đấu đã sang triển khai lực lượng tại các sân bay của Mông Cổ.

Đồng thời với các cuộc diễn tập, chỉ trong 2 đêm, các trung đoàn không quân không chỉ từ các quân khu lân cận, mà cả từ vùng Prikarpatia, cũng đã điều động ra phía đông (phía khu vực tiếp giáp hai lục địa Á - Âu).

Các cuộc chuyển quân trên của Không quân Xô Viết không chỉ liên quan đến đội hình chiến đấu cấp trung đoàn, với các phi công được huấn luyện tốt nhất, mà là cuộc di chuyển của toàn trung đoàn, kể cả các đơn vị và phân đội bảo dưỡng kỹ thuật trên không và mặt đất. 5 quân khu đã tham gia tiếp dầu cho cuộc diễn tập này.

Trong tiến trình diễn tập, có những khoảng thời gian trong không trung có tới 10 trung đoàn không quân tuyến 1 (đội hình chiến đấu) hoạt động. Các kíp bay đã bay tổng cộng 5.000 giờ, đã sử dụng tới 1.000 trái bom và tên lửa trong diễn tập bắn đạn thật.

Tại biển Đông, và biển Hoa Đông, gần 50 chiến hạm của Hạm đội Thái Bình Dương, trong số đó có 6 tàu ngầm đã trực chiến sẵn sàng chiến đấu và tiến hành tập trận đánh tiêu diệt hải quân đối phương. Tại vùng Primorie (ven biển Viễn Đông) đã diễn ra các cuộc đổ bộ của Thủy quân lục chiến Liên Xô.

Trợ chiến

Không quân Xô Viết còn cử các đơn vị của mình sang công tác tại Việt Nam để giải quyết vấn đề trinh sát đường không chống quân xâm lược trên lãnh thổ Việt Nam. Các đơn vị thuộc không quân vận tải Liên Xô (các phi đội AN-12, AN-26, MI-8…) làm nhiệm vụ vận chuyển đường không trong lãnh thổ Việt Nam.




Bộ đội Việt Nam ở Campuchia chờ lên máy bay 

về nước chi viện cho biên giới phía Bắc

Với thực lực trang bị còn tương đối hạn chế, nhưng Không quân chiến thuật Liên Xô đã vận hành rất hiệu quả cầu hàng không giữa Liên Xô và Việt Nam. Trong khuôn khổ diễn tập tại Liên Xô và trong lúc thực hiện nhiệm vụ chuyên chở vũ khí, trang thiết bị cho Việt Nam, lực lượng này đã vận chuyển tổng cộng 20 ngàn quân, hơn 1.000 đơn vị trang bị xe máy, 20 máy bay và trực thăng, 3 ngàn tấn quân dụng, đạn dược (cho Việt Nam).

Viện trợ quân sự

Riêng về mặt quân sự, viện trợ cho Việt Nam là một nhiệm vụ trọng đại, nhằm mục tiêu gia tăng nhanh chóng tiềm lực quân sự cho Việt Nam.

Chỉ trong giai đoạn từ khi cuộc xung đột bắt đầu (giữa tháng 2) đến cuối tháng 3/1979, bằng đường thủy, Liên Xô đã đưa sang Việt Nam hơn 400 xe tăng và xe bọc thép, xe chở quân, 400 cỗ pháo và súng phóng lựu, 50 dàn phóng đạn phản lực 40 nòng, cỡ 122 mm “Grad”, hơn 100 cỗ pháo cao xạ, 400 đồng bộ cao xạ di động cùng hàng ngàn tên lửa đi theo, 800 súng chống tăng của bộ binh, 20 máy bay tiêm kích.

Dù việc chuyển giao gấp rút, nhưng các vũ khí và trang bị này đều đã được thẩm định về chất lượng sẵn sàng chiến đấu bởi một ủy ban gồm các chuyên gia có kiến thức và kinh nghiệm của quân đội Xô Viết.



Bản đồ hành chính Trung Quốc (Blog này bổ sung)

Đòn cân não

Sự kháng cự kiên cường của quân đội Việt Nam cùng thái độ kiên quyết ủng hộ Việt Nam của Liên Xô và phản ứng của dư luận thế giới đã khiến Trung Quốc phải chịu tổn thất to lớn.

Một loạt các hành động quân sự - chính trị của Liên Xô dưới dạng các bước chuẩn bị cho việc tiến quân vào lãnh thổ Trung Quốc, cùng với mâu thuẫn trong giới cầm quyền Trung Quốc, cũng như các sai lầm nghiêm trọng trong chỉ đạo và tác chiến của quân đội nước này… đã dẫn đến việc ngày 5/3/1979, Bắc Kinh phải ra quyết định rút quân, và 20/3/1979 phải thực hiện rút quân ra khỏi lãnh thổ Việt Nam.

Nhưng quân Trung Quốc sau đó vẫn ngoan cố đóng lại ở một số phần đất (sâu 1km vào lãnh thổ Việt Nam và rộng 2 km), mà trước đó Trung Quốc cố tình gọi là “đất tranh chấp” ở vùng biên giới hai nước.

Bài báo của VKO cho rằng sở dĩ Liên Xô đã chơi rắn đến cùng như vậy, vì việc Trung Quốc xâm lược vùng biên giới phía Bắc của Việt Nam khơi dậy nguy cơ chiến tranh lớn trên “hai mặt trận”, do vừa ký kết Hiệp định hợp tác toàn diện Việt - Xô).

Nhìn lại thời kỳ này, năm 2009, tướng Vũ Xuân Vinh, nguyên thủ trưởng kỳ cựu của ngành đối ngoại quân sự Việt Nam chia sẻ, ông vẫn vô cùng ấn tượng về cách Liên Xô đã chọn hồi đầu năm 1979, bằng ý chí và hành động, cảnh cáo “không được đụng đến Việt Nam”.

(*) Thê đội là bộ phận của đội hình được sắp xếp theo bậc thang để hành động theo thứ tự kế tiếp nhau vì mục đích đã định trong kế hoạch. Thê đội được gọi theo thứ tự hành động trước sau: Thê đội 1, Thê đội 2... Một đội hình chiến đấu (chiến dịch, chiến lược) có thể có 1 đến 3 thê đội.

http://soha.vn/quan-su/thang-21979-lien-xo-canh-cao-khong-duoc-dung-den-viet-nam-20140217022631312.htm

Một thời hào hùng 1979

6 nhận xét:

  1. Trung Quốc xâm lược Việt Nam lần này thì chắc chắn Nga sẽ làm ngơ thôi. Hoan hô Putin thành công lấy lại Crimea cho dân Nga, chuyện này là do lổi của cựu Tổng Thống Ukraina tham nhũng, độc tài . Hiện uy tín Putin đang lên, ông ta còn tính nhiều chuyện liều mạng hơn nửa. Một nước Nga mafia dám đương đầu với các nước Âu Mỹ hùng mạnh, em ủng hộ hết mình. Nhưng em hiện định cư ở Đức, cũng như nhiều Bác đang hưởng phúc lợi hưu trí của các nước Tây Âu tự do, đời sống bảo đảm, con cái có gia đình êm ấm.Nếu Putin liều mạng điên khùng gây ra chiến tranh thì Tây Đông Âu v.v kinh tế sẽ kiệt quệ. Thằng Nga nó chết đã đành, mà em và các Bác cũng chết sống chết dở. Các Bác có ý kiến gì hay không ???.Em chào các Bác.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn bạn đã bình luận. Ngạc nhiên là bạn định cư ở Đức nhưng lại "hoan hô Putin thành công lấy lại Crimea cho dân Nga". Nga bị Nato chèn ép đủ đường nên buộc phải vùng lên trong vụ này thôi. Cũng may là dân Ukraina hiền quá, đầu hàng ngay nên không có chiến tranh lớn, chứ nếu dân Ukraina chiến đấu chống trả thì cũng gay, vì có thể phương Tây sẽ nhảy vào hỗ trợ.

    Đúng là bây giờ nếu Trung Quốc xâm lược Việt Nam thì chắc chắn Nga sẽ làm ngơ thôi vì mình với Nga có còn thân thiết nữa đâu. Nhưng quan trọng hơn, xã hội Nga đã thay đổi, khác hẳn ngày xưa. Giờ chạy theo đồng tiền; phân hóa giầu nghèo, tham nhũng đủ thứ chứ có tử tế như trước đâu (VN cũng vậy). Do đó họ chẳng dại gì giúp đỡ VN. Và do đó mình phải cố phát triển đất nước, khỏe lên thì Tàu mới không dám đánh mình.

    Thời trước thế giới đánh nhau là chuyện thường; toàn đám nghèo nên sống chết chẳng cần, giờ đời sống khá giả, đâm sinh ra tham sống sợ chết. Trung Quốc và Nga cũng đã từng đánh nhau to ở biên giới năm 1969. Bregiơnep tổng bí thư LX hồi đó thân VN. Việt Nam và Liên Xô đoán trước TQ sẽ đánh VN nên cùng nhau ký hiệp định bảo vệ nhau trước cuộc chiến chỉ mấy tháng. Do đó nếu TQ đánh VN lâu thêm thì chắc LX đã tham chiến.

    Chuyện Putin liều mạng gây ra chiến tranh vẫn có thể xảy ra, nhưng theo mình, nếu phương Tây không chơi trò chèn ép Nga quá mức như vừa qua, nhất là kết nạp các nước gần Nga vào Nato rồi đem lá chắn tên lửa bố trí ở đó, thì Putin không cần gây chiến đâu. Vấn đề cốt lõi là mấy ông Mỹ Anh Pháp hung hăng quá, lúc nào cũng muốn bắt người khác phải nghe theo, bắt chẹt cả nước lớn như Nga. Ai mà chịu nổi.

    Qua bài học này, chắc bọn G7, chủ yếu là hai tên hung hăng nhất là Mỹ và Pháp, sẽ phải dàn xếp với Nga để cùng chung sống thôi. Bác ở Đức thì yên tâm rồi; chỉ dân các nước gần Nga mới buồn vì nằm giữa hai khối siêu cường hạt nhân, không biết phải làm gì để được lòng cả hai bên mà phát triển kinh tế.

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn Bác Mai rất nhiều !!

    Trả lờiXóa
  4. Đọc ý kiến của Bác chủ nhà thì cũng không thấy ý dân của mấy nước gần Nga ở đâu nhỉ?

    Người dân mấy nước ấy, thiết nghĩ, có quyền chọn Liên minh Châu Âu hay là Nga để dựa dẫm về kinh tế và mô hình nhà nước, xã hội chứ.

    Người dân mấy nước đó có chút quyền nào chăng? Hay họ, hoặc phải là cái lá chắn cho nước Nga hoặc là tuyến đầu cua NATO?

    Tôi không cho đó là cách lập luận có thể chấp nhận.

    Vì sao Nga và NATO cứ phải là đối đầu, canh chừng nhau? Căn nguyên ở đâu?

    Buồn cười cho các lý luận lúc nào cũng bảo dân quyền , dân chủ là quan trọng, nghe rất nhân văn. Xảy chuyện thì độc lý luận về dao với búa, với quyền của mấy ông nước lớn được an toàn, có khoảng cách....

    Thôi để chuyện chính trị cho mấy ông lãnh đạo quốc gia cho nó lành! Chấp nhận rằng chính khách thì có lúc buộc phải nói láo, kệ họ.

    Trả lờiXóa
  5. Để biết ý kiến của chính phủ và dân các nước gần Nga và thuộc khối Liên Xô cũ, bạn đọc ở đây này:
    http://toithichdoc.blogspot.ch/2014/03/crimea-nhieu-nuoc-thuoc-lien-xo-cu-i.html

    Mình nghĩ người dân mấy nước ấy hoàn toàn có quyền chọn Liên minh Châu Âu hay là Nga để dựa dẫm về kinh tế và mô hình nhà nước, xã hội. Nhưng đời không đơn giản. Nếu chỉ chọn mô hình để phát triển KTXH thì không sao; đằng này nó thường kèm theo phải ủng hộ nhau về chính trị, rồi về quân sự. Ví dụ các nước đó chuyển sang thân phương Tây, muốn được phương Tây giúp đỡ thì phải ủng hộ phương Tây tại các diễn đàn quốc tế. Thế là Nga khó chịu. Chưa nói tới cả đám này đều thích gia nhập EU, NATO, cho NATO mang vũ khí vào nước mình. Thế chẳng phải là đe dọa an ninh của Nga à ?

    Theo mình tốt nhất là các nước yếu nằm giữa các siêu cường nên giữ thái độ trung lập, là nước trung lập, tự phát triển theo cách riêng của mình, thấy gì đúng thì làm, bỏ phiếu ủng hộ cả 2 khối siêu cường nếu họ đúng và bỏ phiếu phản đối cả hai nếu họ sai.

    Nga và NATO cứ phải là đối đầu, canh chừng vì mình đã viết nhiều lần: Lịch sử loài người là lịch sử ăn cướp đất đai, tài nguyên của nhau. Thằng mạnh tìm cách bóc lột thằng yếu hơn. Giờ Mỹ mạnh, chèn ép Nga... Để phòng bị, các nước đều tìm cách kéo nước láng giềng về mình làm vùng đệm an ninh. Việt Nam thì luôn phải lôi kéo Lào, Campuchia; ổn định bên đó, chính phủ bên đó thân VN thì rất có lợi cho an ninh VN. Nga cũng phải làm thế. TQ cũng gây ảnh hưởng với VN, với Bắc triều tiên... Nếu trung lập như Thái Lan thì đỡ bị kéo vào các cuộc xung đột hơn.

    Vấn đề là đám nước giầu tham quá. Chúng luôn nghĩ đến làm giàu, dân họ sống càng sung sướng càng tốt. Đã sướng rồi lại muốn sướng hơn; thành tỷ phú rồi thì muốn thành siêu tỷ phú... trong khi tài nguyên thế giới, đất đai thế giới... chỉ có hạn, dân số thế giới ngày càng tăng. Vậy là chúng phải tìm mọi cách bóc lột các nước nghèo bằng trật tự kinh tế thế giới, bằng luật quốc tế do chúng xây dựng, áp đặt và giải thích tùy tiện theo ý chúng. Chúng chèn ép khắp nơi, dọa nạt khắp nơi, mang quân đánh khắp nơi để đe dọa thế giới và duy trì quyền lợi của chúng. Nga và bạn bè Nga bị chèn ép...

    Nói về dân chủ, đúng là các nước tư bản dân chủ hơn, tạo điều kiện cho dân được tự do hơn nên đã phát huy được trí tuệ dân để phát triển. Đám làm chính trị và dân chúng ở nước giàu khá đoàn kết vì họ có chung lợi ích là duy trì cuộc sống cao cấp của họ so với cả thế giới. Lãnh đạo thì lừa dân nhưng phải yêu dân, làm tốt cho dân, nếu không thì mất chức. Dân cũng biết đừng biểu tình phá hoại quá đáng vì đang có cuộc sống giàu sang, ăn sung mặc sướng, nên phải ủng hộ chính phủ để chính phủ chèn ép nước khác, tiếp tục mang lại sự sung sướng cho dân mình. Cái này đã được chủ nghĩa tư bản dạy cho trẻ con ngay từ khi đi học; dạy rất kín đáo. Chúng còn dạy, đào tạo quan chức các nước nghèo thành tay sai của chúng...

    Cám ơn các bạn đã bình luận.


    Trả lờiXóa
  6. Các nước nghèo nên học tập Thụy Sĩ, Phần Lan, Na Uy, Thụy Điển... Đây là những nước trung lập; chọn mô hình tự bản để phát triển KTXH, không tham gia các khối quân sự, không công khai ủng hộ bên nào, chỉ ủng hộ cái đúng. Luôn đứng ra làm trung gian hòa giải khi có tranh chấp giữa các nước.
    Đối với các nước Bắc Âu, thế giới làm gì cứ mặc kệ, chỉ lo phát triển kinh tế nước mình. Phần Lan ở cạnh ông Nga nhưng chẳng sao vì Nga biết nước này trung lập không hại cho mình.

    Thụy Sĩ thì khác, do có hàng loạt tổ chức quốc tế ở đây, nên quan chức Thụy Sĩ tham gia rất nhiều hoạt động quốc tế, coi đây là 1 ngành kinh tế. Hắn là trung gian hòa giải cho thế giới, từ dân chủ, nhân quyền, tranh chấp lãnh thổ,... tới buôn bán dàu mỏ, vũ khí... Qua đó hắn ăn hoa hồng, được lòng các nước, tạo thuận lợi cho hợp tác kinh tế, văn hóa... của Thụy Sĩ với các nước khác. Thằng này rất khéo, mồm mép đem lại siêu lợi nhuận. Nó khéo với cả dân trong nước, nên chẳng mấy khi ở đây có biểu tình, dù nhìn qua bên kia biên giới dân nước khác biểu tình ầm ầm (ầm ầm nhưng chẳng phải để lật đổ chính phủ giống như biểu tình ở các nước nghèo đâu).

    Tất nhiên, mục đích của đám lãnh đạo thụy sĩ cũng chỉ là lo cho dân Thụy Sĩ càng giàu càng tốt, còn nước khác nghèo thì kệ chúng mày; nếu chúng mày đói quá phải phá rừng thì tao cho ít tiền mà sống, đừng phá rừng, đốt rừng kẻo ảnh hưởng đến khí hậu toàn cầu và qua đó ảnh hưởng đến tao. Thế thôi.

    Nói chung người với người bây giờ không tử tế như ngày xưa đâu: Giầu lên là hết tình nghĩa. Hoa mắt vì tiền, vì ham muốn cuộc sống vật chất cho bản thân.

    Trả lờiXóa