Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

Đã khuya rồi, vẫn ngồi đếm… view

Đã khuya rồi, vẫn ngồi đếm… view 
Tác giả: Theo Fb Mạnh Quân
Làm báo thời này có sái sướng là công nghệ: máy tính, smart phone, máy ảnh…đầy rẫy, có nhiều cái thuận tiện. 
Nhưng khổ nhất là sức ép về view. Làm báo chăm chăm câu view. Nhà nhà câu view. Người người câu view. Ở nhiều báo, View là chỉ tiêu quan trọng nhất để oánh giá hiệu quả của nhà đầu tư với tờ báo, của tòa soạn với từng ban, của từng ban với từng phóng viên…
Ảnh mang tính minh họa. Nguồn Trên mạng
Vì thế cho nên nhiều báo câu view bằng mọi giá. Nên có phải có những bài, thậm chí bịa đặt ra để có view cao, chấp nhận bị chịu phạt, bị đồng nghiệp chửi , bất chấp cả luân lý, đạo đức…như dạng bài: con cắt chân, tay mẹ; kiều nữ Hải Dương…Bài kiều nữ Hải Dương, chỉ trong nửa ngày, 1 triệu view. Kinh hoàng.

Cho nên, mấy ông ban Tuyên giáo bảo: nhiều báo đăng bài, dở ra thấy tanh tưởi, tởm lợm, bẩn thỉu…chẳng có oan tí nào.

Khổ nhất là mấy anh báo kinh tế, view thấp. Hôm trước, có anh bạn ở một tờ báo kinh tế rất có uy tín sang chơi. Khen bài anh mới viết hay qua. Anh cười như mếu bảo:

- Bài đó có 2 view. Một của tớ, một của…thư ký tòa soạn. Còn view cậu vừa mới xem chắc là view thứ 3 ! (phóng viên trong báo còn ko thèm đọc).

Có một báo mới đưa ra chính sách: một tháng, phóng viên phải đạt trên 200 ngàn view. Nếu ko đạt, phóng viên chỉ có lương, ko có nhuận bút. Đạt thì lương x2. Các phóng viên khóc dở mếu dở. Vì có phải lĩnh vực nào cũng câu view dễ như lĩnh vực nào đâu. Bảo pv kinh tế làm cho view bằng pv viết cướp giết hiếp có bằng đánh đố. Ngu thế !

Nhưng cũng có pv lanh, đi nhờ, đi thuê mấy cậu làm IT cài phần mềm, hack, làm cho view tăng cao ngất ngưởng. Có khi chỉ viết vài bài củ chuối, rồi khoanh tay ngồi chơi game, ngó mấy anh em đang vất vả chạy bài, cười hê hê ! Có phóng viên ra các trung tâm game, cho các em miêt jmaif chơi game, chạy hết máy nọ, máy kia, kick cho một lúc, view răng cũng khá..

Tòa soạn biết mà chẳng làm gì được.

Các phóng viên bây giờ, trước “báo nạn” câu view, yêu thương nhau hơn. Đầu giờ sáng ngồi đọc báo, tích vào bài của bạn một cái, kèm theo cái nhắn tin:

-Có tiền ăn sáng chưa ? Tao tích cho bài của mày vài cái.

Thế nên, nhà thơ Lưu Khùng buồn tình mà làm bài thơ về view. Thơ rằng:

Mẹ ơi, view là gì hả mẹ ?
Mà bố suốt ngày phải đi câu
Hôm nao cái cần nó tụt
Mặt bố rầu ơi là rầu !


http://kimdunghn.wordpress.com/2014/03/10/da-khuya-roi-van-ngoi-dem-view/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét