Khi ” cái dây kinh nghiệm” quá dài
"… Như Mỹ và các nước tư bản, họ đề cao vai trò cá nhân, chọn người có học, có đức, có tài ; còn ta thì đề cao vai trò tập thể, chủ nghĩa tập thể, lãnh đạo tập thể, cá nhân chỉ để phụ trách – theo phân công. Ông Ôbama trúng Tổng thống nhiệm kỳ 2, nhưng nếu ông ta loạng quạng mà đưa ra bầu tại Việt Nam chưa biết được mấy lá phiếu… Người ta không làm được việc hoặc sai lầm thì tự giác xin từ chức, còn ở ta kiên quyết không ai từ chức; có cách chức thì đành chịu, chứ từ chức thì dứt khoát không. Cách chức và kỷ luật không dễ mà có… Anh tưởng anh ‘ngon’ lắm à? Anh tưởng thiên hạ phải vái lạy anh à?… Cùng lắm là rút kinh nghiệm. Cái dây kinh nghiệm nó quá dài, rút mãi, rút hoài không hét, nhưng rồi vẫn cứ “rút kinh nghiệm”. Họ coi trọng chất lượng sống, còn ta thì lại coi trọng số lượng…".
Dù là tin vỉa hè, chủ yếu qua mạng (lề trái), nhưng người ta đã đồn đoán rằng ông Nguyễn Bá Thanh có danh sách (ưu tiên 1) bầu bổ sung nhân sự vào Bộ Chính trị, nhưng qua hai lần bầu đều bị trật.
Nhiều người rất muốn ông Nguyễn Bá Thanh (gương mặt sáng giá, được lòng dân) vào Bộ Chính trị, mong chờ có nhân vật mới, nhân vật có chính kiến, có bản lĩnh, trung thực, thẳng thắn, dám nghĩ dám làn, hăng hái chông tiêu cực, chống tham nhũng, một nhân vật có tài lãnh đạo đưa thành phố Đà Nẵng nhanh chóng nhiều đổi mới, trong hoàn cảnh cả nước ở đâu cũng đầy tiêu cực, tham nhũng, bê bối, ăn đất đai, ăn dụ án, công trình…
Nhưng, thực tế rất khó. Nếu ông Thanh vào Bộ Chính trị, dù có giữ cương vị quan trọng, cũng khó xoay chuyển được tình hình, khi “cái dây kinh nghiệm” của đảng ta , trong nhận thức của lãnh đạo ta, còn quá dài.
Tại Hội nghị Trung ương 6, biết là suy thoái, đổi màu, biến chất, tham nhũng đã quá nặng nề, đã trở thành “bộ phận lớn”, mà TBT và Bộ Chính trị không dám quyết “kỷ luật đồng chí X”, lại ù xọe lấy cớ “tôn trọng dân chủ rộng rái” đưa ra xin ý kiến BCHTW về thực thi kỷ luật đảng, quả là “tìm bông lúa trong ruộng cỏ”. Cuối cùng, vẫn coi Hội nghị TW 6 là thành công tốt đẹp, chuyện tiêu cực, tham nhũng coi như rút kinh nghiệm, chủ yếu là phải “trong tình đồng chí thương yêu lẫn nhau, giúp nhau cùng tién bộ”, rồi (thì, là, mà) chủ yếu là “cảnh báo, cảnh tỉnh, giáo dục, răn đe”; là coi như việc triển khai thực hiện NQTW 4 thắng lợi, “khối thằng sợ”, ít nhất đạt yêu cầu…
Lần này, “bộ phận lớn” đâu có dại mà dễ bị dụ, họ sẽ kiên quyết không ủng hộ ai có động cơ, thái độ, bản lĩnh chông lại họ. Đừng mong họ chọn người vì dân vì nước. Trước hết, họ phải vì chính bản than và gia đình họ…cái đã! Ông Thanh dù ‘trung kiên, trung thành’ cách mạng vẫn là “bộ phận nhỏ”, khi mà “quyền” không đủ, “hành” sao được? Sẽ không đủ thế và lực, sẽ ‘lực bất tòng tâm’! Có vào Bộ CT thì cái “Bộ máy chủ” vẫn vậy, ông vẫn chịu “dưới sự lãnh đạo”, phải phục tùng tổ chức, phải làm theo phân công, cái gì cũng phải “tập thể quyết” thì liệu có dễ dàng? Một bình thuốc sâu dù chất lượng cũng có thấm gì trước những bầy sâu mà nhiều chủng lại sâu đã thành tinh? Với cái “dây kinh nghiệm” càng rút càng dài ấy, đã thành nếp quen trong phương pháp, tác phong lãnh đạo của đảng, ông Thanh và những đảng viên ở các cương vị lãnh đạo dù có lớn và có muốn cũng không thể làm được gì!
Bùi Văn Bồng(Blog Bùi Văn Bồng)
Nhiều người rất muốn ông Nguyễn Bá Thanh (gương mặt sáng giá, được lòng dân) vào Bộ Chính trị, mong chờ có nhân vật mới, nhân vật có chính kiến, có bản lĩnh, trung thực, thẳng thắn, dám nghĩ dám làn, hăng hái chông tiêu cực, chống tham nhũng, một nhân vật có tài lãnh đạo đưa thành phố Đà Nẵng nhanh chóng nhiều đổi mới, trong hoàn cảnh cả nước ở đâu cũng đầy tiêu cực, tham nhũng, bê bối, ăn đất đai, ăn dụ án, công trình…
Nhưng, thực tế rất khó. Nếu ông Thanh vào Bộ Chính trị, dù có giữ cương vị quan trọng, cũng khó xoay chuyển được tình hình, khi “cái dây kinh nghiệm” của đảng ta , trong nhận thức của lãnh đạo ta, còn quá dài.
Tại Hội nghị Trung ương 6, biết là suy thoái, đổi màu, biến chất, tham nhũng đã quá nặng nề, đã trở thành “bộ phận lớn”, mà TBT và Bộ Chính trị không dám quyết “kỷ luật đồng chí X”, lại ù xọe lấy cớ “tôn trọng dân chủ rộng rái” đưa ra xin ý kiến BCHTW về thực thi kỷ luật đảng, quả là “tìm bông lúa trong ruộng cỏ”. Cuối cùng, vẫn coi Hội nghị TW 6 là thành công tốt đẹp, chuyện tiêu cực, tham nhũng coi như rút kinh nghiệm, chủ yếu là phải “trong tình đồng chí thương yêu lẫn nhau, giúp nhau cùng tién bộ”, rồi (thì, là, mà) chủ yếu là “cảnh báo, cảnh tỉnh, giáo dục, răn đe”; là coi như việc triển khai thực hiện NQTW 4 thắng lợi, “khối thằng sợ”, ít nhất đạt yêu cầu…
Lần này, “bộ phận lớn” đâu có dại mà dễ bị dụ, họ sẽ kiên quyết không ủng hộ ai có động cơ, thái độ, bản lĩnh chông lại họ. Đừng mong họ chọn người vì dân vì nước. Trước hết, họ phải vì chính bản than và gia đình họ…cái đã! Ông Thanh dù ‘trung kiên, trung thành’ cách mạng vẫn là “bộ phận nhỏ”, khi mà “quyền” không đủ, “hành” sao được? Sẽ không đủ thế và lực, sẽ ‘lực bất tòng tâm’! Có vào Bộ CT thì cái “Bộ máy chủ” vẫn vậy, ông vẫn chịu “dưới sự lãnh đạo”, phải phục tùng tổ chức, phải làm theo phân công, cái gì cũng phải “tập thể quyết” thì liệu có dễ dàng? Một bình thuốc sâu dù chất lượng cũng có thấm gì trước những bầy sâu mà nhiều chủng lại sâu đã thành tinh? Với cái “dây kinh nghiệm” càng rút càng dài ấy, đã thành nếp quen trong phương pháp, tác phong lãnh đạo của đảng, ông Thanh và những đảng viên ở các cương vị lãnh đạo dù có lớn và có muốn cũng không thể làm được gì!
Bùi Văn Bồng(Blog Bùi Văn Bồng)
ngon
Trả lờiXóa