Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Sự ồn ào trước câu chuyện “xin ra khỏi Đảng”

Càng có năng lực, càng muốn cống hiến nhiều cho đất nước thì càng phải có quyền hoặc có điều kiện làm việc thuận lợi. Vì thế chẳng cứ ở ta mà cả ở Âu Mỹ và khắp nơi trên thế giới, người ta đều chạy đua để giành quyền hoặc tham gia các đảng phái để đưa người của mình lên nắm quyền, tạo điều kiện để bản thân mình cũng có quyền hoặc có điều kiện thuận lợi hơn để phục vụ đất nước. Nhưng khác với ở tuyệt đại đa số các nước khác, chỉ riêng ở nước ta (và có lẽ thêm Lào, Cu Ba và Bắc Triều Tiên), Hiến pháp xác định Đảng CSVN là đảng duy nhất được cầm quyền. Bản thân Điều lệ Đảng cũng xác định rõ mục đích hành động của Đảng là vì "lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động". Vì thế rất dễ hiểu là nhiều người phải phấn đấu vào Đảng với hy vọng khi được tham gia vào cơ cấu quyền lực thì qua đó có thể đóng góp ý kiến, có thể tham gia tác động làm ra các chính sách có lợi cho nước, cho dân. Tuy nhiên, khi đã nằm trong cơ cấu quyền lực này, dần dần người ta mới hiểu bản chất của Đảng hiện nay là thế nào, có thật là Đảng đang hành động vì lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động không ? Bản thân người tham gia đó có thể đóng góp ý kiến, có thể tác động làm ra các chính sách có lợi cho nước, cho dân không ? Một khi đã hiểu "nói vậy mà không phải vậy" và câu trả lời toàn là "không" thì chuyện xin ra khỏi Đảng là điều hoàn toàn bình thường.
Có một hiện tượng tôi nhận thấy từ năm 1980 là nhiều nhà khoa học rất giỏi đã gần như bỏ nghề, chuyển sang làm chính trị hoặc chính sách vĩ mô. Họ cho rằng làm khoa học không thể đưa đất nước tiến lên được, vấn đề then chốt để đất nước phát triển là phải giải quyết kiến trúc thượng tầng, sao cho kiến trúc đó làm gì cũng xuất phát từ lợi ích của đất nước, của nhân dân, lấy những lợi ích đó làm mục đích duy nhất. Khi đất nước tiến lên thì tự nhiên lợi ích cá nhân của mình cũng được cải thiện. Một trong những nhà khoa học đó là GS Viện sĩ Đào Thế Tuấn. Xem ở đây và ở đây.
Sự ồn ào trước câu chuyện “xin ra khỏi Đảng”

QĐND - Mấy ngày qua, trên một số trang mạng xã hội và những trang tin điện tử tiếng Việt của BBC, VOA liên tục phát đi những bài bình luận về cái mà họ cho là “sự kiện xin ra khỏi Đảng” của một số “nhân vật bất mãn”... Bằng các giọng điệu khác nhau, các bài viết đều chung mục đích là tung hô những người này như những “anh hùng”, “chiến sĩ dũng cảm”, “có lương tâm, có lòng tự trọng”. 


Những lời tán tụng ồn ào đó thậm chí còn dự đoán rằng, với sự “nêu gương” trên, rồi đây “phong trào đảng viên rời bỏ Đảng Cộng sản” sẽ tiếp tục lan rộng ở Việt Nam. Và đó sẽ là cơ sở cho việc ra đời những tổ chức chính trị, đảng phái đối lập ở Việt Nam!

Đáng lưu ý là các đài BBC, VOA tiếng Việt lập tức chớp cơ hội, "khuếch đại", "tiếp âm" đủ kiểu, cố nâng việc này thành sự kiện tầm cỡ. Họ dùng kẻ này tung hứng kẻ kia, cố ý tạo ra sóng cồn trong bể bơi!

Chính trên các trang mạng xã hội, rất nhiều người đã tỉnh táo nhận ra "trò chơi chính trị lỗi thời" này. Đã và đang xuất hiện hàng trăm, hàng nghìn ý kiến hồi âm, phản bác lại những lời hô hào lạc lõng, vạch rõ chân tướng của những “nhà dân chủ”, những kẻ trở cờ...

Người đọc không ai lạ gì thủ đoạn của một số kẻ "cơ hội" muốn mượn cái loa của đài báo nước ngoài để theo đuổi tham vọng chính trị cá nhân. Những "tuyên bố", "thư ngỏ", "tâm thư"... được bày tràn lan trên các trang tiếng Việt của một số đài, báo phương Tây như đang muốn tạo ra một hình ảnh Việt Nam bất ổn, một Việt Nam đứng trước những đợt sóng ngầm...

Sự việc một vài cá nhân tự làm đơn xin ra khỏi Đảng, rồi lên đài lớn tiếng bôi nhọ Đảng, thóa mạ Đảng, họ coi như vớ được vàng. Các kỹ năng tân tiến nhất được họ sử dụng để nhào nặn, sơn phết, tạo cho ra "sự kiện", "nhân vật", "biểu tượng". Họ dùng loại bất mãn này để tung hê loại bất mãn khác, coi đó là "dư luận", là "công chúng", là "ý chí của số đông".

Đây là một kiểu làm báo không thể chấp nhận, đặc biệt là những đài, báo tự cho mình là hình mẫu của "tự do báo chí", trung thành với tiêu chí "trung thực", "tôn trọng sự thật", "khách quan"...

Trước hết phải khẳng định, quá trình phát triển và trưởng thành của bất kỳ một chính đảng chính trị nào cũng là quá trình gắn kết biện chứng giữa kết nạp-giáo dục và kỷ luật-khai trừ đảng viên. Hai việc trên lúc nào cũng quan trọng như nhau và không chính đảng nào được phép coi nhẹ mặt nào. Với Đảng Cộng sản Việt Nam, trong hơn 80 năm qua, cùng với quá trình phát triển mạnh mẽ đội ngũ đảng viên, Đảng luôn chú trọng giữ gìn kỷ luật trong Đảng, một “kỷ luật sắt” trên tinh thần tự giác và nghiêm minh. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”.

Công tác kỷ luật của Đảng luôn được đặt lên hàng đầu, góp phần không nhỏ trong việc tạo ra sức chiến đấu, xây dựng tổ chức đảng ngày càng trong sạch, vững mạnh. Năm 2011, Đảng ta đã xử lý kỷ luật 13.700 đảng viên. Năm 2012, số đảng viên bị kỷ luật tăng lên 15.800 đảng viên. Năm 2013, với tinh thần của Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI), nhiều đảng viên suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống đã bị thi hành kỷ luật. Không ít đảng viên giữ chức vụ cao trong hệ thống chính trị, nhưng không giữ được tư cách đảng viên đã bị khai trừ, cảnh cáo, hoặc bị xử lý theo đúng quy định của pháp luật.

Nêu số liệu như vậy để thấy rằng, việc khai trừ đảng viên không còn đủ tư cách ra khỏi đảng là việc làm bình thường của mọi chính đảng. Trường hợp một số nhân vật không còn thấy mình xứng đáng ở trong đội ngũ của Đảng nữa nay xin ra khỏi Đảng, hay bất kỳ một đảng viên nào khác bị khai trừ khỏi Đảng, cũng là việc bình thường. Thời gian qua, những biểu hiện thoái hóa, biến chất của những người này đã bộc lộ ngày càng rõ. 


Bằng những phát biểu, bài viết công khai nói sai sự thật về Đảng, thậm chí có lúc vu cáo, xuyên tạc Đảng, họ đã đi quá xa, thậm chí phản bội lại tôn chỉ, mục đích của Đảng, vi phạm “Những điều đảng viên không được làm”. Theo nguyên tắc, chi bộ đảng nơi họ đang sinh hoạt sẽ tiến hành công tác kiểm tra, kỷ luật đảng đối với họ theo đúng quy trình. Và trong quy trình đó, bao giờ cũng bắt đầu từ việc giáo dục, đấu tranh dân chủ, công khai về mặt nhận thức. Đó cũng chính là giai đoạn để những đảng viên nhận thức rõ khuyết điểm của mình, đề ra biện pháp sửa chữa. Đáng tiếc là đối với những đảng viên này, chẳng những họ không nhận ra khuyết điểm, sai lầm, mà còn để các thế lực thù địch, phản động bên ngoài mua chuộc, lôi kéo, càng ngày càng trượt sâu vào vũng bùn suy thoái.

Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam, tại Điều 1 đã ghi rõ: “Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân; chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; có đạo đức và lối sống lành mạnh; gắn bó mật thiết với nhân dân; phục tùng tổ chức, kỷ luật của Đảng, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng”. “Công dân Việt Nam từ mười tám tuổi trở lên; thừa nhận và tự nguyện thực hiện Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, tiêu chuẩn và nhiệm vụ đảng viên, hoạt động trong một tổ chức cơ sở đảng; qua thực tiễn chứng tỏ là người ưu tú, được nhân dân tín nhiệm, đều có thể được xét để kết nạp vào Đảng”.

Với những tiêu chuẩn như vậy, biết mình đã không giữ được tư cách đảng viên, sớm muộn cũng sẽ bị khai trừ ra khỏi Đảng, nên họ đã viết đơn tuyên bố “bỏ Đảng”. Mượn cớ bỏ Đảng, họ tha hồ bôi nhọ Đảng, cho rằng Đảng không còn giữ được bản chất một đảng vì dân, một đảng cách mạng nữa. Trong khi đó, họ tự khoác lên mình bộ áo "chiến sĩ dân chủ”, "những người chỉ lo cho nước, cho dân" để che đi cái "cá nhân chủ nghĩa" của mình. Luận điệu của họ đã phản bội chính họ, và điều này đã được rất nhiều cư dân mạng nhận rõ, nhắc lại cho họ thấy chiêu trò “giấu đầu hở đuôi” đó.

Chắc những đảng viên "trở cờ" ấy không quên cái giờ phút từ một quần chúng ưu tú họ được tổ chức đảng kết nạp vào đội ngũ chiến đấu. Họ giơ cánh tay thề dưới cờ đỏ búa liềm, quyết tâm suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân. Nhưng đến khi thấy tổ chức đảng không giúp họ thỏa mãn những giấc mộng cá nhân, họ đã từ bỏ lý tưởng với một tâm trạng hằn học. Bằng những dòng chữ nguệch ngoạc viết ra giấy để chụp ảnh, tung lên mạng, họ đã bộc lộ bản chất của những kẻ cơ hội chính trị, muốn làm “anh hùng bàn phím” trong thế giới ảo. Những chiêu trò “bày lời gan ruột”, kêu gọi “thành lập đảng”, hô hào “một cuộc khởi đầu mới” của họ chẳng qua chỉ là những chiêu trò chính trị bị các đài báo nước ngoài lợi dụng mà thôi.

HỒNG HẢI
(Báo QĐND)
http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-VN/61/277651/print/Default.aspx

Phân biệt quan điểm sai trái và ý kiến khác với quan điểm của Đảng

Đấu tranh chống quan điểm sai trái, thù địch là một nhiệm vụ quan trọng trong công tác tư tưởng hiện nay của Đảng, nhằm làm thất bại âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, góp phần ngăn chặn những biểu hiện “tự diễn biến,” “ tự chuyển hóa” trong nội bộ, củng cố sự thống nhất tư tưởng trong Đảng, sự đồng thuận trong xã hội.

TTXVN giới thiệu bài viết của giáo sư, tiến sỹ Lê Hữu Nghĩa, Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương với nhan đề “Phân biệt quan điểm sai trái, thù địch và những ý kiến khác với quan điểm, đường lối của Đảng.” 


1- Trong những năm đổi mới, các thế lực thù địch không ngừng thực hiện âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” nhằm chống phá cách mạng Việt Nam. Chúng sử dụng các chiêu bài “dân chủ,” “nhân quyền,” “dân tộc,” “tôn giáo” hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, thay đổi chế độ chính trị ở nước ta.

Chúng tung ra các quan điểm sai trái, thù địch hòng đánh vào nền tảng tư tưởng của Đảng, hòng gây hoang mang, dao động về hệ tư tưởng, về lý tưởng xã hội chủ nghĩa. Chúng phủ nhận chủ nghĩa Marx-Lenin, cho rằng chủ nghĩa Marx-Lenin đã lỗi thời, chỉ thích hợp với thế kỷ XIX, cùng lắm là đầu thế kỷ XX, chỉ thích hợp với nền văn minh công nghiệp, còn bây giờ sang thế kỷ XXI, thời đại văn minh tin học, kinh tế tri thức nên đã lỗi thời, đã bị lịch sử vượt qua, hoặc cho rằng chủ nghĩa Marx-Lenin là sản phẩm ngoại nhập của phương Tây, không thích hợp với các nước kinh tế lạc hậu như Việt Nam.

Đồng thời chúng còn xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh cũng như cuộc đời và sự nghiệp của Người, chúng muốn “hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh.” Chúng phủ nhận con đường xã hội chủ nghĩa, tán dương chủ nghĩa tư bản, cổ súy cho tự do tư sản, chủ nghĩa cá nhân, lối sống thực dụng, vị kỷ, văn hóa phẩm đồi trụy.

Thông qua Internet, các blogger, các thế lực thù địch trong và ngoài nước cấu kết với nhau, tuyên truyền, xuyên tạc, nói xấu Đảng và Nhà nước, chia rẽ Đảng với nhân dân, xuyên tạc lịch sử, bóp méo sự thật, vu cáo, bôi đen chế độ ta.

Thông qua việc truyền bá những tư tưởng, quan điểm sai trái, thù địch, lối sống lai căng vào xã hội ta, vào cán bộ, đảng viên, chúng muốn từng bước thúc đẩy “tự diễn biến,” “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta để đi đến chuyển hóa Đảng, chuyển hóa chế độ, để cuối cùng thực hiện mục tiêu như Tổng thống Mỹ R.Nixơn mong muốn là “chiến thắng không cần chiến tranh.”

2- Nhận thức rõ âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch trên lĩnh vực tư tưởng-văn hóa, Đảng ta đã có nhiều chủ trương, biện pháp đẩy mạnh cuộc đấu tranh phê phán những quan điểm sai trái, thù địch.

Trong các văn kiện đại hội ở thời kỳ đổi mới, Đảng đều nhấn mạnh nhiệm vụ đấu tranh chống “diễn biến hòa bình,” đấu tranh bảo vệ Cương lĩnh, đường lối, quan điểm của Đảng.

Hội nghị đại biểu toàn quốc giữa nhiệm kỳ khóa VII (năm 1994) của Đảng đã xác định “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch là một trong bốn nguy cơ. Đại hội VIII của Đảng đã đề ra nhiệm vụ “phê phán và bác bỏ những quan điểm sai trái, thù địch.” Đại hội IX của Đảng khẳng định phải “Đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu và hành động chống phá của các thế lực thù địch.”

Với tinh thần đó, Đại hội X của Đảng đã yêu cầu “chủ động và kiên quyết phê phán những quan điểm sai trái, bác bỏ những luận điệu phản động, góp phần làm thất bại mọi mưu toan “diễn biến hòa bình,” bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch.”

Đại hội XI của Đảng tiếp tục khẳng định “kiên quyết đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch. Chủ động phòng ngừa, đấu tranh, phê phán những biểu hiện “tự diễn biến,” “tự chuyển hóa trong nội bộ ta; khắc phục sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên” 1.

Để thực hiện những chủ trương đó, đã có nhiều nghị quyết của Ban Chấp hành Trung ương, của Bộ Chính trị, nhiều chỉ thị của Ban Bí thư Trung ương về vấn đề này.

Nghị quyết Trung ương 5 (khóa IX) “Về nhiệm vụ chủ yếu của công tác tư tưởng, lý luận trong tình hình mới” đã nêu lên 6 nhiệm vụ của công tác tư tưởng, lý luận trong đó nhiệm vụ thứ tư là chủ động tiến công, triển khai có hiệu quả cuộc đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, lý luận, làm thất bại chiến lược “diễn biến hòa bình,” âm mưu bạo loạn, lật đổ của các thế lực thù địch.”

Nghị quyết Trung ương 5 (khóa X) “Về công tác tư tưởng, lý luận và báo chí trước yêu cầu mới” đã nhận định: tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức và lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và nhân dân chưa được khắc phục có hiệu quả, làm giảm sức chiến đấu của Đảng và lòng tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước. Trong cán bộ, đảng viên và nhân dân, kể cả trong những lực lượng nòng cốt, gắn bó với Đảng, với chế độ, đã phát sinh một số vấn đề tư tưởng, tâm trạng bức xúc, đáng lo ngại, ảnh hưởng tới tính đồng thuận xã hội.

Các phần tử cơ hội chính trị trong nước móc nối với thế lực thù địch, phản động ở nước ngoài xuyên tạc, vu cáo, chống phá quyết liệt Đảng, Nhà nước ta trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng.

Trên cơ sở nhận định đó, Nghị quyết đã yêu cầu “triển khai đồng bộ, chủ động cuộc đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, phản bác các luận điệu tuyên truyền xuyên tạc, vu cáo, chống phá Đảng, Nhà nước ta, làm thất bại âm mưu “diễn biến hòa bình,” thực hiện đa nguyên chính trị, hình thành lực lượng đối lập, gây bạo loạn, lật đổ của các thế lực thù địch; thường xuyên cảnh giác, chủ động phòng chống nguy cơ tự diễn biến ở cả trung ương và các ngành, các cấp” 2.

Để thực hiện chủ trương của Đảng, Ban Bí thư đã ban hành Chỉ thị số 34-CT/TW “Về tăng cường cuộc đấu tranh chống âm mưu, hoạt động “diễn biến 6hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa.”

Để phục vụ cho nhiệm vụ này, Ban Bí thư Trung ương Đảng và Chính phủ đã lập ra một số ban chỉ đạo như: Ban Chỉ đạo công tác thông tin đối ngoại, Ban Chỉ đạo nhân quyền, Ban Chỉ đạo Trung ương 94, Ban Chỉ đạo 609, Ban Chỉ đạo Đề án 213. Các ban chỉ đạo này cùng với Ban Tuyên giáo Trung ương trở thành đầu mối chỉ đạo cuộc đấu tranh chống quan điểm sai trái, thù địch trong từng thời kỳ, đầu mối cung cấp thông tin, phối hợp các lực lượng từ các cơ quan nghiên cứu, giáo dục lý luận, các cơ quan tuyên giáo đến các cơ quan quốc phòng, an ninh, đối ngoại, các cấp ủy đảng, các cơ quan báo chí, xuất bản.

Thông qua cuộc đấu tranh đó đã góp phần giúp cán bộ, đảng viên, nhân dân ta cũng như đồng bào Việt Nam ở nước ngoài và bạn bè quốc tế hiểu được tính đúng đắn, chính nghĩa trong các chủ trương của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước ta, phản bác lại những luận điệu vu khống, xuyên tác của các thế lực thù địch, làm rõ đúng-sai, góp phần giáo dục, nâng cao nhận thức trong Đảng và nhân dân về những thủ đoạn, âm mưu “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, đồng thời có biện pháp đấu tranh ngăn chặn, từng bước đẩy lùi các hoạt động chống phá của chúng, góp phần bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa, khối đại đoàn kết toàn dân tộc, mục tiêu Độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội , thành tựu của công cuộc đổi mới.

Tuy nhiên cuộc đấu tranh nhằm chống những quan điểm sai trái, thù địch, chống âm mưu “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa còn nhiều hạn chế, chưa đáp ứng được tình hình và nhiệm vụ đặt ra. Cụ thể là:

- Không ít cấp ủy, cơ quan chính quyền, nhiều cán bộ, đảng viên chưa nhận thức đúng tính chất nguy hiểm của âm mưu, hoạt động “diễn biến hòa bình,” của những quan điểm sai trái, thù địch, chưa nhận thức rõ tác hại của “tự diễn biến” “tự chuyển hóa” trong nội bộ; nhiều cấp ủy, chính quyền, đoàn thể, cán bộ, đảng viên không thấy rõ trách nhiệm phải tham gia cuộc đấu tranh này, thậm chí có người còn phụ họa theo những quan điểm sai trái.

- Trong đấu tranh phê phán có khi còn thiếu chủ động, chưa kiên quyết, phản ứng chậm, không kịp thời trước quan điểm sai trái, thù địch; chưa dự báo được những vấn đề mới nảy sinh, kể cả sự xuất hiện những quan điểm sai trái. Sự phối kết hợp giữa các cơ quan trong thực hiện nhiệm vụ đấu tranh phê phán chưa chặt chẽ, chưa đồng bộ nên chưa phát huy được sức mạnh tổng hợp trong đấu tranh.

- Chất lượng và hiệu quả đấu tranh còn thấp, phương pháp đấu tranh nhiều khi còn thiếu khoa học, giản đơn, chưa phân biệt rõ những quan điểm sai trái của các thế lực thù địch với những ý kiến của cán bộ, đảng viên khác với chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước; chưa xây dựng được một hệ thống luận cứ khoa học để phê phán, bác bỏ những quan điểm sai trái, thù địch. Chính vì vậy, trong phê phán tính chiến đấu chưa cao, tính khoa học, tính sắc bén, tính lôgíc, tính thuyết phục trong lập luận còn hạn chế. Từ đó hạn chế tác động, sức lan tỏa của những quan điểm đúng đắn của Đảng đến quần chúng nhân dân.

Do đó để khắc phục những hạn chế, yếu kém trên đây, cần tiếp tục đẩy mạnh và nâng cao chất lượng và hiệu quả cuộc đấu tranh chống âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, phê phán những quan điểm sai trái, thù địch một cách sâu sắc, bài bản cả về lý luận và thực tiễn; chủ động phòng ngừa, đấu tranh, phê phán những biểu hiện “tự diễn biến,” “tự chuyển hóa trong nội bộ ta, góp phần xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng.”

3- Trong đấu tranh phê phán các quan điểm sai trái, thù địch, cần phân biệt chúng với những ý kiến của cán bộ, đảng viên và nhân dân khác với quan điểm, đường lối của Đảng, tránh “vơ đũa cả nắm,” có phân biệt rõ mới xác định thái độ và phương pháp đấu tranh phù hợp.

Trong nhận thức những vấn đề liên quan đến đường lối, quan điểm của Đảng, chính sách của Nhà nước, trong cán bộ, đảng viên ta không tránh khỏi có những ý kiến khác nhau và khác với quan điểm, đường lối của Đảng. Đó cũng là lẽ bình thường vì nhận thức là một quá trình, chân lý cũng là một quá trình.

Do địa vị xã hội, lợi ích cụ thể khác nhau, trình độ học vấn, trình độ lý luận chính trị khác nhau, kinh nghiệm thực tiễn khác nhau hoặc do thiếu thông tin, phương pháp tư duy giản đơn, siêu hình, nên không tránh khỏi có những ý kiến, cách tiếp cận khác với đường lối, quan điểm của Đảng. Nhưng phải coi những ý kiến khác với đường lối, quan điểm của Đảng là những ý kiến trong nội bộ nhân dân, không thể quy chụp thành những quan điểm thù địch.

Trong sự nghiệp đổi mới, Đảng ta khuyến khích đổi mới tư duy, khuyến khích tìm tòi sáng tạo cái mới, đóng góp những ý tưởng mới, sáng kiến mới. Đảng và Nhà nước yêu cầu các nhà lý luận, các chương trình, đề tài nghiên cứu khoa học phải đề xuất cái mới, phải có những giải pháp đột phá sáng tạo để đóng góp cho Đảng và Nhà nước.

Những ý tưởng mới, sáng kiến mới thường vượt khỏi giới hạn của nhận thức cũ, vượt khỏi những chủ trương, quan điểm hiện hành khi đó, có khi về sau này mới được thực tiễn chấp nhận. Sự hình thành đường lối đổi mới đã cho chúng ta thấy như vậy. Nếu không có “khoán chui” thì không có “khoán 100,” “khoán 10” và rộng ra là đường lối đổi mới sản xuất nông nghiệp, đổi mới đất nước.

Sự nghiệp đổi mới ở nước ta là một sự nghiệp mới mẻ, khó khăn, phức tạp, chưa có tiền lệ trong lịch sử. Trong một sự nghiệp như vậy, như Lenin đã từng chỉ ra, khó tránh khỏi sai lầm. Vấn đề là ở chỗ không được phạm những sai lầm nghiêm trọng, phải nhanh chóng phát hiện sai lầm và kiên quyết sửa chữa sai lầm. Chúng ta phải vừa làm vừa học, vừa làm vừa tổng kết, rút kinh nghiệm, có cái phải mò mẫm, trải qua nhiều thử nghiệm.

Sự khác nhau giữa những “quan điểm sai trái, thù địch” với những ý kiến khác với quan điểm, đường lối của Đảng, thể hiện ở mấy điểm sau đây.

Thứ nhất, về động cơ, mục đích. 

Các thế lực thù địch, cơ hội chính trị tung ra những quan điểm sai trái, thù địch một cách công khai, thẳng thắn nhằm đả kích vào Đảng, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, đả kích vào chế độ xã hội chủ nghĩa, phủ nhận con đường xã hội chủ nghĩa, nhằm lái đất nước đi vào con đường tư bản chủ nghĩa. Còn có những ý kiến của cán bộ, đảng viên khác, thậm chí có khi trái với một số chủ trương của Đảng trong một thời điểm nào đó nói chung là vì mục đích xây dựng, muốn đóng góp ý kiến với Đảng, Nhà nước để làm tốt hơn, lãnh đạo và quản lý đất nước hiệu quả hơn.

Thậm chí trước những tiêu cực xã hội, những yếu kém trong lãnh đạo, quản lý, có thể có những ý kiến của cán bộ, đảng viên tâm huyết quá bức xúc, phê phán mạnh mẽ, gay gắt cũng là vì mục đích, động cơ xây dựng.

Thứ hai, về nội dung các quan điểm. 

Các quan điểm sai trái, thù địch phủ nhận, bác bỏ thẳng thừng những nội dung cốt lõi , then chốt trong đường lối chính trị, quan điểm cơ bản của Đảng. Cụ thể là:

- Bác bỏ những nguyên lý cơ bản hoặc toàn bộ nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Marx-Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Những quan điểm này bằng nhiều cách xuyên tạc, phủ nhận, nói xấu, bôi đen nền tảng tư tưởng của Đảng và những người sáng lập ra nền tảng tư tưởng đó.

- Bác bỏ lý tưởng xã hội chủ nghĩa, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, ca ngợi, cổ súy cho chủ nghĩa tư bản, bôi đen chủ nghĩa xã hội, xuyên tạc chủ nghĩa xã hội cả trên lý luận lẫn thực tiễn.

- Phủ nhận, bác bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam , quy mọi sai lầm, khuyết điểm về cho Đảng Cộng sản.

- Muốn lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa, thay đổi chế độ chính trị ở nước ta. Gần đây họ đưa ra cái gọi là “Diễn đàn xã hội dân sự,” họ tung lên mạng Internet, mạng xã hội đủ loại ý kiến mà mục đích cuối cùng là “chuyển đổi thể chế chính trị Việt Nam ”.v.v...

Thứ ba, về phương pháp, cách thức. 

Những người có quan điểm sai trái, thù địch không từ một thủ đoạn nào dù là xấu xa, bẩn thỉu nhất để chống Đảng Cộng sản Việt Nam, chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, chống chế độ xã hội chủ nghĩa, chống nhân dân. Họ sẵn sàng bịa đặt, nói xấu một cách vô liêm sỉ, đổi trắng thay đen, suy diễn một cách vô căn cứ, đồng nhất toàn bộ Đảng Cộng sản với một số cán bộ đảng viên tham nhũng, thoái hóa biến chất, phủ nhận công lao của Đảng, phủ nhận lịch sử, cực đoan, phiến diện, siêu hình, quy chụp mọi khuyết điểm, sai lầm về cho Đảng Cộng sản Việt Nam, lấy hiện tượng thay cho bản chất v.v..

Về hình thức diễn đạt, các quan điểm sai trái, thù địch còn dùng những ngôn từ xấu xa, tệ hại, vũ đoán, nói lấy được, thậm chí còn chửi bới bậy bạ, vô văn hóa.

Thứ tư, về nhân thân. 

Những người tung ra các quan điểm sai trái, thù địch chủ yếu là các thế lực thù địch bên ngoài, các đảng phái chính trị phản động như Đảng Việt Tân ở hải ngoại, các phần tử cơ hội, chính trị trong và ngoài nước, có những người đã từng vi phạm pháp luật Việt Nam, lòng đầy hận thù với chế độ.

Trong số này, có cả một số người trước kia là cán bộ, đảng viên song bây giờ họ đã chuyển sang “trận tuyến bên kia,” họ đã sám hối, trở cờ, trở thành thế lực thù địch. Còn những cán bộ, đảng viên có ý kiến khác với đường lối của Đảng có thể do trình độ nhận thức hạn chế, do phương pháp tư duy giản đơn, không biện chứng, do ngộ nhận hoặc chịu ảnh hưởng nhất định của những quan điểm sai trái chứ không phải là thế lực thù địch.

Thứ năm, về cách thức đăng tải ý kiến. 

Các thế lực thù địch tìm mọi cách để tuyên truyền, phát tán những quan điểm sai trái của mình trên các phương tiện thông tin đại chúng như cho xuất bản sách, báo ở nước ngoài, sản xuất băng đĩa hình, in truyền đơn rồi tìm cách chuyển về trong nước, sử dụng các đài truyền hình, phát thanh của nước ngoài (như RFI, BBC…) nhằm vào Việt Nam.

Đặc biệt ngày nay dựa vào thành tựu của công nghệ thông tin hiện đại, các thế lực thù địch sử dụng mạng Internet, các mạng xã hội, các blog để tán phát rất nhanh, hữu hiệu quan điểm của họ vào Việt Nam và trên khắp thế giới.

Trái lại, là cán bộ, đảng viên, nếu có ý kiến khác hoặc trái với đường lối, quan điểm của Đảng có thể phản ánh lên cấp trên, cấp có thẩm quyền, có quyền bảo lưu ý kiến, hoặc trình bày, thảo luận trong các hội thảo khoa học, hội nghị nội bộ chứ không được tùy tiện phát tán trên các phương tiện thông tin đại chúng; đảng viên phải chấp hành Điều lệ Đảng và Quy định của Ban Chấp hành Trung ương Trung ương về những điều đảng viên không được làm.

Đối với 2 loại ý kiến trên đây chúng ta phải có thái độ và phương pháp đối xử đúng đắn, phù hợp. Đối với quan điểm sai trái, thù địch trong và ngoài nước, chúng ta phải đấu tranh, phê phán mạnh mẽ, kiên quyết, kiên trì, không mơ hồ, không thỏa hiệp. Các thế lực thù địch không từ một thủ đoạn nào để chống phá sự nghiệp cách mạng của chúng ta, chống phá Đảng, chống phá chế độ ta. Dã tâm của họ là không thay đổi.

Còn đối với những cán bộ, đảng viên có ý kiến khác với đường lối, quan điểm của Đảng, đây là mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân, chúng ta cũng phải đấu tranh, phê phán, làm rõ đúng-sai thông qua đối thoại, trao đổi, tọa đàm, thuyết phục trên tinh thần đồng chí, tăng cường đoàn kết, đồng thuận, không đẩy họ về phía các thế lực thù địch mà cố gắng lôi kéo họ về phía chúng ta; chúng ta phê phán quan điểm sai chứ không phê phán con người, xúc phạm, đả kích cá nhân.

Thông qua phê phán, chúng ta cũng phải xem lại mình, xem lại chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước có chỗ nào không đúng, còn khiếm khuyết cần phải sửa chữa, bổ sung, hoàn thiện; những nội dung nào thực hiện chưa tốt cần phải chấn chỉnh, thực hiện tốt hơn để giải tỏa bức xúc của nhân dân và cán bộ, những nội dung nào có vấn đề hoặc chưa rõ cần tiếp tục đi sâu nghiên cứu để làm rõ cơ sở lý luận và thực tiễn, qua đó hoàn thiện chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước. Như vậy sự phê phán đã chuyển thành tự phê phán, sự phê phán tiêu cực đã chuyển thành phê phán tích cực./.

1 Văn kiện Đại hội XI, Nhà xuất bản Chình trị Quốc gia, H,2011, trang 257.
2 Các Nghị quyết của Trung ương Đảng 2005-2010, Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia, H,2012, trang 125.

(TTXVN) 

1 nhận xét: