Văn hoá tính dục: “Trọng nam khinh nữ” xuất phát từ đâu?
Ở các nước phương Tây, nếu bạn nói với một phụ nữ rằng: “Bà rất đẹp”, đối phương sẽ mỉm cười và tỏ ra lễ phép: “Cảm ơn ông”. Nếu làm vậy ở Trung Quốc, bạn có thể sẽ được trả lời là: “Tâm thần”. Ý sau câu nói là: “Cái gì, ông có tà ý gì với tôi?”. Nhà khoa học về tình dục uy tín người Anh Êrisơ viết trong sách “Tâm lý học tình dục”: “Mỗi người nam hoặc nữ, xét về mặt tình ái cơ bản và trung tâm, dù anh hay nàng muốn hướng về hôn nhân đơn, đối với người khác giới ngoài vợ chồng họ, ít nhiều đều có thể phát sinh một số tình cảm mang màu sắc tình dục”.
Văn hóa phương Tây cho loại tình cảm đó là một bộ phận của bản tính, nó biểu lộ ra là một việc rất tự nhiên, có điều không nên quá mức. Còn văn hóa Trung Quốc thì cho đó là không đạo đức.
Theo nhà nghiên cứu Đàm Đại Chính, người phương Tây coi tình dục là một trong những cái có giá trị nhất trong đời người, thậm chí còn quan trọng hơn cả cuộc sống: “Sinh mạng thật đáng quý, tình yêu cao giá hơn”. Ngược lại trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, chỉ có hiến dâng cho luân lý, quyết không có đạo lý hy sinh cho tình yêu.
Khẩu hiệu của nó là: “Vạn tội, dâm đứng đầu”, nó cũng thường xem mọi tình yêu nam nữ khi chưa có lệnh cha mẹ và lời mai mối là “dâm”, lẫn lộn tự do yêu đương và “dâm”. Trong tiểu thuyết “Xảo Tú và Chung Sinh” của Thẩm Sùng Văn có một tình tiết: Bà góa Xảo Tú yêu và có quan hệ tình dục với một nông dân độc thân, bị tộc trưởng bắt được, theo quy định họ tộc, người ta lột trần quần áo bà góa, cột đá vào người, ném xuống sông dìm chết; đối với nam, đập nát đôi chân để trừng phạt, cho đó là “hành vi dâm bôn”.
Chỉ cần dính đến “dâm” (kỳ thực phần nhiều là tình yêu chính đáng), thì trừng phạt như thế cũng không quá đáng. Đó là giáo điều “vạn ác dâm đứng đầu” của văn hóa truyền thống phong kiến Trung Quốc. Một số nông thôn Trung Quốc hiện nay vẫn còn tập tục đó. Khi chồng phát hiện vợ có hẹn hò với người ngoài, bèn lột hết quần áo lấy dây trói lại đem bêu xấu tại đầu thôn. Cán bộ thôn thấy việc đó cũng mặc nhiên không nghe không hỏi.
Quan niệm tình dục của phương Tây hiện nay gắn chặt với quan điểm tôn trọng phụ nữ. Xuất phát từ lòng kính yêu đối với phái yếu, người đẹp và mẹ, cho dù là những kẻ lỗ mãng ngang ngược cũng không tùy tiện mạo phạm cưỡng bức phụ nữ. Bởi từ nhỏ họ đã được dạy dỗ theo nguyên tắc “ưu tiên phụ nữ”. Trong gia đình, con gái được cưng hơn và được quan tâm nhiều hơn con trai, còn ở Trung Quốc thì ngược lại, trọng nam khinh nữ là hiện tượng phổ biến.
Khẩu hiệu của nó là: “Vạn tội, dâm đứng đầu”, nó cũng thường xem mọi tình yêu nam nữ khi chưa có lệnh cha mẹ và lời mai mối là “dâm”, lẫn lộn tự do yêu đương và “dâm”. Trong tiểu thuyết “Xảo Tú và Chung Sinh” của Thẩm Sùng Văn có một tình tiết: Bà góa Xảo Tú yêu và có quan hệ tình dục với một nông dân độc thân, bị tộc trưởng bắt được, theo quy định họ tộc, người ta lột trần quần áo bà góa, cột đá vào người, ném xuống sông dìm chết; đối với nam, đập nát đôi chân để trừng phạt, cho đó là “hành vi dâm bôn”.
Chỉ cần dính đến “dâm” (kỳ thực phần nhiều là tình yêu chính đáng), thì trừng phạt như thế cũng không quá đáng. Đó là giáo điều “vạn ác dâm đứng đầu” của văn hóa truyền thống phong kiến Trung Quốc. Một số nông thôn Trung Quốc hiện nay vẫn còn tập tục đó. Khi chồng phát hiện vợ có hẹn hò với người ngoài, bèn lột hết quần áo lấy dây trói lại đem bêu xấu tại đầu thôn. Cán bộ thôn thấy việc đó cũng mặc nhiên không nghe không hỏi.
Quan niệm tình dục của phương Tây hiện nay gắn chặt với quan điểm tôn trọng phụ nữ. Xuất phát từ lòng kính yêu đối với phái yếu, người đẹp và mẹ, cho dù là những kẻ lỗ mãng ngang ngược cũng không tùy tiện mạo phạm cưỡng bức phụ nữ. Bởi từ nhỏ họ đã được dạy dỗ theo nguyên tắc “ưu tiên phụ nữ”. Trong gia đình, con gái được cưng hơn và được quan tâm nhiều hơn con trai, còn ở Trung Quốc thì ngược lại, trọng nam khinh nữ là hiện tượng phổ biến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét