Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Tại sao không hợp pháp mại dâm?

Tại sao không hợp pháp mại dâm?
Hồi tôi còn làm ở siêu thị, giờ nghỉ trưa tôi hay tán chuyện với vài anh bạn làm cùng người Anh và Ba Lan, vì là toàn đàn ông lên câu chuyện hay xoay quanh đề tài mại dâm, 1 lần anh bạn người Anh hỏi : “ Việt nam mày có gì đặc sắc?” tôi nói ngay không đắn đo: “Việt nam quê tôi, mại dâm là rẻ nhất thế giới”.

Bản đồ hợp pháp mại dâm thế giới:
- Màu đỏ: mại dâm là bất hợp pháp, nhiều lãnh thổ có màu đỏ trong đó có Việt Nam, tiếng là bất hợp pháp, nhưng đi đâu cũng gặp phò.
- Màu xanh lá cây là hợp pháp, phò đóng thuế và đc pháp luật bảo vệ, tuyền bộ bắc Âu có màu này.
- Màu xanh da trời là nơi cấm nơi không, ví dụ tỉnh này thì hợp pháp, nhưng tỉnh khác thì đéo.
- Màu tím là chưa có luật lệ gì, kệ mẹ chúng mài.


Ở Anh mại dâm về cơ bản là hợp pháp, nhưng môi giới thì lại bất hợp pháp, các cô cũng không được mời khách ở nơi công cộng và cũng chưa có nhà thổ, các ông nghị vẫn đang cãi nhau về việc cho phép nhà thổ, giá các cô gái mại dâm ở Anh xê dịch từ 70-100 bảng Anh cỡ 3 triệu tiền Việt. Tôi muốn mua dâm ở Anh cũng rất khó vì tốn 1 khoản khá lớn.

Việt nam thời thuộc Pháp, mại dâm là hợp pháp, người Pháp cho xây nhưng nhà thổ mà hồi đó gọi là nhà xăm, các cô gái hành nghề tại đó và không được đi lung tung, các cô được cấp chứng chỉ và được khám chữa bệnh, và có quyền từ chối khách nếu hồ-nghi khách có bệnh, do hồi đó chưa phát minh ra bao cao su.

Thời nay thì khác.

Mỗi lần về Việt Nam, tôi thường chuồn đi Đồ sơn, đó là khu nghỉ mát người Pháp xây từ thời xưa, có rất nhiều khách sạn nhà nghỉ của tư nhân lẫn nhà nước, 1 sòng bạc lớn đã được xây ở đây nhưng người Việt không được vào chơi, ở Việt nam thời điểm này, cả cờ bạc lẫn mại dâm đều bị coi là bất hợp pháp.

Nhưng mại dâm Đồ sơn thì khác, tôi là khách mua dâm khá quen mặt ở đây, tôi bắt đầu đến chốn này hơn 10 năm trước từ khi giá còn là 70 nghìn cho 1 lần mua dâm, hiện giờ giá đã là 250 nghìn. Từ hồi đó đến giờ tôi chưa thấy 1 vụ bắt bớ mại dâm nào ở Đồ sơn, mặc dù vào bất kì nhà nghỉ tư nhân nào cũng có nhân viên mời chào mua dâm. Và các cô gái trẻ đạp xe mini hoặc ngồi xe ôm đi như con thoi nhà này sang nhà khác để khách xem mặt. Bạn có thể nói nhỏ sở thích của mình để người gọi dễ điều hành, chẳng hạn béo hay gầy hay cao, hay số đo vòng 1 hay vòng 3 to, hay thích cô “nghề cao” hay “ nhà lành” vv.

Giá 250 nghìn bao gồm cả tiền phòng nghỉ, phòng nghỉ nào cũng có điều hòa và tắm nước nóng, nhưng chăn đệm tôi có cảm tưởng luôn ẩm ẩm, chắc do tần suất sử dụng quá nhanh không kịp phơi khô. Phần tiền được chia ra, 150 nghìn cho chủ nhà nghỉ, 100 nghìn cho cô gái.

Cô gái không được cả 100 nghìn, cô có 1 chủ nuôi ăn ngủ và giới thiệu cô đi khách, món 100 nghìn sẽ chia đôi, chủ 50 vào cô 50, có khi chia tứ-lục, chủ 60 cô có 40, tức là 1 lần bán dâm, cô thu về chỉ hơn 1 bảng Anh.

Thế nhưng nếu 1 ngày thu nhập không tệ, nếu trung bình gặp 10 khách 1 ngày, cô gái sẽ thu về 500 nghìn, cộng với tiền bo của khách, khách thường bo như tôi, 20 nghìn hay 50 nghìn, nhưng nhiều khách sộp có thể bo nhiều hơn nếu được hài lòng. Các cô gái ở đây không bao giờ đòi tiền bo.

Thu nhập của cô gái trung bình vào cỡ xấp xỉ 25 triệu/ tháng, 1 số tiền nằm mơ với các cô gái nông thôn nghèo, và nếu xinh đẹp và được đông người chọn, 1 cô gái có thể kiếm gấp 3 số đó. Và khỏi thuế má gì.

Ở Quất lâm, 1 bãi biển đục ngầu phù sa thuộc Nam định, giá còn rẻ hơn nữa, tôi chỉ phải 150 nghìn cho 1 lần mua dâm, và nếu chấp nhận giao cấu ở 1 trong những ki ốt lụp xụp ngay sát biển, ở những phòng ẩm nhỏ và không có điều hòa hay nước nóng, giá chỉ còn 130 nghìn, tương đương 4 bảng Anh. Sau khi cưa đôi tiền phòng và cưa đôi lần nữa với chủ, cô gái bán dâm chỉ nhận được xấp xỉ 1 bảng Anh. Một mức giá khiến các đồng nghiệp phương Tây phải rớt nước mắt.

Ở Hà Nội thì có gái gọi, các anh liền ông chia sẻ số điện thoại các cô cho bạn bè, giá dao động từ 300 nghìn đến 1 triệu, khi gọi đến số các cô lần đầu cần phải đọc mật khẩu để biết là bạn của khách quen, mật khẩu thường là : “ bạn anh Tuấn, bạn anh Linh hay bạn anh xx”, thế là nhận ra tín hiệu và thỏa thuận bãi - đáp ngay, nhưng ở 
Hà Nội, rất có thể bạn bị bắt về đồn và nộp phạt vì mua bán dâm, hãy cẩn thận.

Ở nông thôn hay các làng bản xa xôi, các cô không có nhiều chọn lựa, thường là khi vừa mới lớn thì vội vàng lấy 1 anh chồng, đẻ vài đứa con, và cắm mặt vào đồng ruộng hay đồi nương, lúc nào cũng lo thiếu tiền, thế là hết 1 đời người. Như ở quê tôi, 1 làng thuần nông thuộc 1 huyện ở Hải Dương, 22 tuổi mà chưa lấy được chồng thì bị coi là ế.

Ở thôn làng buồn như vậy, nên rất đông các cô gái từ nông thôn hay vùng cao đến bán dâm tại Đồ sơn, các cô cũng thường về làng và rủ bạn bè hoặc họ hàng lên, giới thiệu 1 người mới thì các cô được 1 khoản tiền, và cũng được 1 khoản tiền nữa nếu cô gái được giới thiệu còn trinh. Lắm hôm ngồi đợi gái, tôi nghe các cô nói chuyện với nhau toàn bằng tiếng dân tộc. Ở đây không hề có chuyện ép buộc, các cô có nghỉ phép về thăm nhà hay về ăn tết là thường, lúc vắng khách tôi luôn thấy các cô túm tụm ăn quà vặt, và cười đùa vui vẻ.

Khách có vô số cô gái để chọn, tôi hay ngồi uống bia ở phòng khách rộng và các cô gái đi ngang qua, tha hồ chọn cô mình thích và dẫn cô được chọn vào phòng. Nếu không chọn được, người quản lí khách sạn sẽ gọi thêm vài cô khác, vào cuối tuần, có cả vài chục cô cho tôi chọn. Tôi thấy có cô xinh đẹp khi vừa xong với tôi thì có ngay 1 khách khác, và khi xuống lấy tiền lại ĐƯỢC 1 khách khác dẫn lên, liên tục 3 lần trong vòng 30 phút. Bao cao su là bắt buộc ở đây, nhưng cũng có lần 1 cô đề nghị tôi không dùng bao, khiến tôi từ chối nhưng hơi run run.

Nhà nước đã ra luật mới không bắt những cô gái bán dâm đi tù, nơi được gọi 1 cách hoa mĩ “ trại phục hồi nhân-phẩm”. Đây là 1 đạo luật rất tiến bộ theo tôi. Giờ các cô chỉ bị xử phạt hành chính, như thế là yên tâm công tác hơn.

Theo tôi, nhân phẩm của các cô không có vấn đề gì, hoặc không tệ hơn những anh đi mua dâm, các cô đâu có ăn cắp của ai? Tư cách các cô vẫn hơn nhiều những anh cảnh sát ăn mãi lộ, hay bất kì nhân viên công quyền nào lợi dụng chức vụ mà nhận phong bì dưới gầm bàn.

Mại dâm đã tồn tại ở Việt Nam từ rất lâu, và chưa bao giờ cấm được triệt để, vì đó là nhu cầu của con người như ăn uống, tại sao nhà nước không hợp pháp mại dâm, ví dụ chỉ ở Đồ sơn hay Quất lâm hay 1 vài bãi biển khác, vì nếu không thể cấm, thì tạo sao không sống hòa bình với nó, như Hà lan, Đức, Thụy sĩ hay Anh và vô số nước khác hợp pháp mại dâm?

Tôi đọc rất nhiều vụ hiếp dâm trên cả nước, khắp nơi, mà tội phạm là những ông già tóc bạc hay thanh niên mới lớn, nhưng chưa từng có vụ nào xảy ra ở Đồ sơn, nơi đơn giản, người đàn ông khát tình sẽ được thỏa mãn chỉ với 8 bảng Anh từ A đến Z.


(bài viết có tham khảo bài biên về phò đồ sơn của Anhoangtrungtuong)
(Blog Voong Ngau Pin)


Thẳng thắn đấy! Hôm nay tôi xem truyền hình Việt Nam mà buồn. Họ mời một cô gái đã "phục hồi nhân phẩm" trở về làm người "bình thường" đến trường quay để chia sẻ với khán giả, nhưng cô gái phải đeo mặt nạ khiến tôi vô cùng sửng sốt. Tuy động cơ của buổi phỏng vấn ấy có vẻ rất tốt là cung cấp địa chỉ học nghề giúp các cô gái bán dâm chuyển nghề. Nhưng theo tôi khi coi bán dâm là đồi bại đáng xấu hổ thì không nên đòi người ta lên truyền hình rồi lại phải đeo mặt nạ như thế, khác nào nhục mạ họ. Tôi xem cảnh ấy mà thấy xấu hổ quá. Tôi cũng đồng ý là nên hợp pháp hóa hoạt động mại dâm vì thực tế đây vẫn là nhu cầu có thật đang tồn tại. Đạo đức giả không thể giúp xã hội tiến bộ được.

Liệu có nên hợp pháp hóa mại dâm tại VN?

Cập nhật: 16:34 GMT - thứ bảy, 3 tháng 8, 2013
Phụ nữ hành nghề mại dâm
Mại dâm vẫn là bất hợp pháp tại Việt Nam
Phát biểu của Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân TP Đà Nẵng, ông Nguyễn Xuân Anh, đã gây nhiều tranh cãi khi ông nói rằng "hình như phải có dịch vụ mại dâm thì khách du lịch mới tới" và thừa nhận: "Nói đến mại dâm là nó xuất hiện không chừa hang cùng, ngỏ hẻm nào cả."
Nhiều người cho rằng ông Nguyễn Xuân Anh chỉ nói thẳng về một sự thật tồn tại lâu nay mà giới chức đều biết nhưng bất lực và nó cũng khiến đặt ra câu hỏi liệu nếu không giải quyết được thì nên chăng hợp pháp hóa cho dễ quản lý.
BBc Việt Ngữ đã đặt câu hỏi này với Tiến sĩ Vũ Mạnh Lợi (Ts Vũ Mạnh Lợi), Viện Xã hội học, Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam. Trước hết ông nói về tình trạng mại dâm ở Việt Nam, có gì khác biệt với các nước khác trên thế giới và châu Á:
Ts Vũ Mạnh Lợi: Thời thuộc địa hoạt động mại dâm khá phát triển và được chính quyền thuộc địa cho phép.
Trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, hoạt động mại dâm cũng phát triển mạnh ở Sài Gòn (nay là Thành phố Hồ Chí Minh) và các đô thị miền nam, song hoạt động này là bất hợp pháp ở miền Bắc
Từ đầu thập niên 1990 đến nay hoạt động mại dâm phát triển mạnh, bắt đầu ở các thành phố lớn, dần dần lan rộng ra các nơi khác trong cả nước.
Theo ước tính của một quan chức Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội nêu trong một hội thảo về phòng chống mại dâm và cai nghiện phục hồi đầu năm nay, cả nước ước tính có khoảng 30 nghìn người hành nghề mại dâm.
"Hợp pháp hóa mại dâm có thể là giải pháp tốt cho một xã hội hiện đại, song hiện nay chưa phải thời điểm thích hợp đối với thực tế ở Việt Nam."
Ts Vũ Mạnh Lợi, Viện Xã hội học
Người hành nghề mại dâm rất đa dạng về tuổi đời và nguồn gốc xuất thân, bao gồm cả sinh viên, người mẫu, người đạt được các danh hiệu trong các cuộc thi sắc đẹp. Thời gian gần đây mại dâm nam cũng đang nổi lên như một vấn đề xã hội được dư luận quan tâm.
Hình thức hành nghề mại dâm cũng vô cùng đa dạng, từ những người đứng đường tìm khách cho đến những người phục vụ trong các nhà hàng, quán bar, sàn nhảy, cơ sở karaoke, massage, xông hơi, tẩm quất, hoặc giao dịch qua điện thoại di động hay internet, cả tự làm việc độc lập cũng như tham gia vào các đường dây mại dâm có tổ chức.
Chính quyền đã có rất nhiều nỗ lực nhằm xóa bỏ mại dâm, song những nỗ lực này thu được kết quả rất hạn chế.
Mại dâm vẫn bị coi là tệ nạn xã hội cần xóa bỏ. Người hành nghề mại dâm vẫn tiếp tục hoạt động ngầm dưới nhiều vỏ bọc khác nhau, trốn tránh sự truy lùng của nhà chức trách bằng nhiều cách khác nhau.
BBC: Ông có thể cho biết lý do cấm mại dâm tại Việt Nam?
Ts Vũ Mạnh Lợi: Chẳng phải chỉ riêng Việt Nam cấm mại dâm. Mại dâm là nghề cổ xưa trong lịch sử nhân loại, và việc cấm đoán của chính quyền ở các quốc gia ở mọi thời đại cũng cổ xưa không kém.
Hiện nay chỉ có khoảng 20 nước trên thế giới công nhận mại dâm ở các mức độ khác nhau. Đây vẫn là số nhỏ.
Mại dâm là điều không thể chấp nhận được về mặt hệ tư tưởng, đe dọa sự toàn vẹn của gia đình, một thiết chế xã hội rất được người Việt Nam đề cao. Mại dâm có thể gây ra nhiều vấn đề phức tạp về kinh tế, về xã hội, về sức khỏe cộng đồng như việc lây lan các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Mại dâm còn bị coi là trái với thuần phong mĩ tục của đất nước. Cả hành vi bán dâm và mua dâm đều bị coi là hành vi lệch chuẩn theo chuẩn mực văn hóa hiện nay trong xã hội. Tuy nhiên, thực tế xã hội đang đặt ra những thách thức to lớn đối với các giá trị này.
BBC: Hành nghề mại dâm là bất hợp pháp tại VN, nhưng tình trạng mại dâm vẫn là một thực tế không tránh khỏi, đặc biệt trong bối cảnh xã hội ngày càng mở cửa hòa nhập hơn, vậy liệu có nên tiếp tục cấm (mà ít hiệu quả) hay cần có những giải pháp khác?
Gần đây có nhiều ý kiến của các chuyên gia và các nhà quản lý đề xuất nên hợp pháp hóa mại dâm để có thể quản lý được, bảo vệ quyền và sức khỏe cho người hành nghề mại dâm, khách mua dâm, và sức khỏe cộng đồng.
"Tôi thiên về giải pháp giảm bớt kỳ thị xã hội đối người hành nghề mại dâm và tìm cách thích hợp để bảo vệ quyền hợp pháp của họ, tạo điều kiện cho họ tiếp cận dễ dàng các dịch vụ xã hội cơ bản..."
Ts Vũ Mạnh Lợi, Viện Xã hội học
Những ý kiến này tuy chưa được chấp nhận, song đã có tác động khiến nhà chức trách và người dân phải suy nghĩ lại về mại dâm.
Việc Quốc hội thông qua Luật xử lý vi phạm hành chính năm 2012 và có hiệu lực từ 1/7/2013 bãi bỏ việc đưa người bán dâm vào cơ sở giáo dục lao động xã hội như trước đây cũng phần nào phản ánh sự nới lỏng quan niệm khắt khe về mại dâm.
BBCNhiều người hoạt động trong lĩnh vực sức khỏe cộng đồng cho rằng nên hợp pháp hóa, để a) có thể tiếp cận và giáo dục phòng tránh HIV, b) bảo vệ người hành nghề mại dâm tránh tình trạng bị bóc lột, bạo hành, ông nghĩ sao về quan điểm này, trong một xã hội châu Á như Việt Nam?
Tôi cũng có một số nghiên cứu về đề tài này trong khoảng mười năm qua và hiểu về tình trạng dễ bị tổn thương của người hành nghề mại dâm (như có thể bị ngược đãi, bị chà đạp nhân phẩm, bị bóc lột, bị lây nhiễm các bệnh lây truyền qua đường tình dục, bị phân biệt đối xử; nhiều người trong số họ thiếu kiến thức về sức khỏe sinh sản, thiếu kỹ năng đàm phán về tình dục an toàn, thiếu khả năng tiếp cận các dịch vụ tư vấn và chăm sóc sức khỏe sinh sản có chất lượng).
Không chỉ là nạn nhân, họ đồng thời có thể là tác nhân gây lây nhiễm các bệnh lây truyền qua đường tình dục ra cộng đồng.
Việc bảo vệ các quyền con người cơ bản của họ, bảo vệ sức khỏe, tạo điều kiện cho họ tiếp cận thông tin, nâng cao kiến thức, kỹ năng tình dục an toàn, và tiếp cận các dịch vụ tư vấn và chăm sóc sức khỏe sinh sản, cũng như các dịch vụ xã hội cơ bản khác, đặc biệt tạo cho họ cơ hội chuyển sang nghề khác tốt hơn là bài toán lớn cho nhà nước, cộng đồng và xã hội.
Tuy nhiên, tôi không cho rằng hợp pháp hóa mại dâm ở Việt Nam vào lúc này là giải pháp tốt.
Với năng lực quản lý xã hội yếu kém hiện nay, với hệ thống giá trị đang chuyển đổi, trong đó những giá trị liên quan đến tình yêu, tình dục, hôn nhân, gia đình, giới tính, mại dâm, người đồng tính, thái độ đối với người có HIV còn đang chưa định hình rõ trong bối cảnh một xã hội hiện đại, hội nhập với thế giới, thì việc hợp pháp hóa mại dâm không phải là phép màu để giải quyết những vấn đề nêu trên.
Hợp pháp hóa mại dâm có thể là giải pháp tốt cho một xã hội hiện đại, song hiện nay chưa phải thời điểm thích hợp đối với thực tế ở Việt Nam.
Tôi cho rằng vẫn cần coi mại dâm là hoạt động bất hợp pháp, song là dạng hoạt động bất hợp pháp đặc biệt và cần biện pháp xử lý đặc biệt.
Vị thành niên châu Á hành nghề mại dâm
Nhiều phụ nữ châu Á bị buôn bán và đưa lậu ra nước ngoài làm nghề mại dâm
Tôi thiên về giải pháp giảm bớt kỳ thị xã hội đối người hành nghề mại dâm và tìm ra những con đường phù hợp để bảo vệ quyền hợp pháp của họ, tạo điều kiện cho họ tiếp cận dễ dàng các dịch vụ xã hội cơ bản, đặc biệt là các dịch vụ tư vấn và chăm sóc sức khỏe sinh sản, phòng chống bạo lực và phòng chống lây nhiễm các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Trong khoảng gần 20 năm qua, nhiều tổ chức NGO quốc tế và Việt Nam đã khá thành công trong cách tiếp cận này. Cần tổng kết và phổ biến các bài học tốt từ thực tiễn này để tiếp tục phát triển sáng tạo các giải pháp khả thi khác.
Nhà nước cần phối hợp với các tổ chức xã hội, dựa vào các tổ chức xã hội nhiều hơn trong nỗ lực này, hơn là việc truy lùng, bắt bớ để xử phạt.
BBCĐây là đề tài đã nói đi nói lại rất nhiều rồi, nhưng trong bối cảnh ngày nay chuyện quan chức, công ty kinh doanh tiếp khách sau đó chiêu đãi khách bằng các hình thức “giải trí” sử dụng dịch vụ mại dâm trở nên khá phổ biến, vậy chính sách của nhà nước cần có thay đổi gì hay không?
Tôi nghĩ rằng quan niệm này có phần chỉ là định kiến của một số nhà báo. Hiện tượng này có thể có, song tôi chưa thấy có công trình nghiên cứu có hệ thống nào cho thấy các công ty kinh doanh chiêu đãi khách bằng mại dâm là phổ biến.
Trong nghiên cứu mà tôi tham gia, khách mua dâm có thể đơn giản là người lao động nghèo, xe ôm, thậm chí là người nhập cư còn đang hàng ngày tìm việc ở các "chợ người" ở các thành phố lớn, người thất nghiệp, công nhân, lái xe đường dài, học sinh, sinh viên, đến những người có học cao hơn, người làm nghề tự do, cán bộ công chức nhà nước, doanh nhân, thậm chí cả nông dân ở các vùng nông thôn.
Nghĩa là thành phần người mua dâm vô cùng đa dạng, không phải chỉ có người được các công ty kinh doanh chiêu đãi. Thị trường mua bán dâm không phải là nơi doanh nhân có thế độc quyền dù nhiều người trong số họ có lẽ cũng tham gia mua dâm, thậm chí có chiêu đãi đối tác, nhưng tôi không cho rằng điều này là phổ biến.
Mặc dù vậy, câu hỏi của phóng viên gợi ra rằng tham nhũng có thể là tác nhân thúc đẩy mại dâm ở một khía cạnh nào đó và ở một mức độ nào đó. Việc chống tham nhũng chắc sẽ có tác động tích cực đến việc hạn chế cán bộ, công chức nhà nước mua dâm. Cảnh báo này đáng lưu ý.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét