Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Ký ức đám cưới ngày 17.2.1979 của con trai TBT Lê Duẩn

Tôi thích các bình luận cuối bài này, đó cũng là cảm nhận của tôi; năm 1979 tôi đã sang tuổi 20, đang là sinh viên đại học tại Hà Nội. Hồi đó tôi được phân đi Nga học vật lý, nhưng từ chối, ở lại Việt Nam học toán vì thích theo con đường toán học; nhờ đó đã được tận mắt chứng kiến cuộc sống rất bình tĩnh, lạc quan của người dân Hà Nội trong những ngày Trung Quốc tiến quân sang xâm lược nước ta.
Ký ức đám cưới ngày 17.2.1979 của con trai Tổng bí thư Lê Duẩn
(TNO) Hôm nay, 17.2.2014, đúng 35 năm ngày mở đầu cuộc chiến đấu bảo vệ chủ quyền biên giới phía Bắc, cũng là kỷ niệm 35 năm ngày cưới của tôi. Năm 1979, tôi 24 tuổi, 7 năm quân ngũ và bắt đầu làm việc tại Viện kỹ thuật không quân.

Chú rể Lê Kiên Thành và cô dâu Nguyễn Thị Tú Khanh
trong đám cưới ngày 17.2.1979 - Ảnh tư liệu gia đình 
Năm 1979, đất nước vừa ra khỏi cuộc chiến tranh chống Mỹ được bốn năm. Có thể lớp trẻ bây giờ khó mà hình dung nổi bối cảnh đất nước lúc đó nhưng tôi cũng không thể nói gì cho đủ nghĩa hơn bằng ba chữ: Rất khó khăn! Hồi đó, bộ đội như chúng tôi được phát mỗi tháng 21 kg gạo nhưng vẫn đói bởi thiếu chất. Hồi đó, mỗi năm, mỗi người dân khó có nổi một bộ quần áo mới. Hồi đó, mẹ tôi làm ở Ban tuyên giáo An Giang, thỉnh thoảng lại phải “cứu viện” chất đạm cho các con, khi thì gửi ít tôm khô, hoặc các loại mắm Nam Bộ. Những đứa con miền Bắc của bà tập quen ăn mắm từ những ngày thiếu, đói đó.

Đầu năm 1979, khi quyết định sẽ cưới vợ, tôi vào An Giang thăm mẹ. Bà, người phụ nữ nhiều năm xa chồng con, biền biệt chiến trường có vẻ như chưa hề được sống một ngày của thời bình. Bà cho tôi xem những bức ảnh chụp những người dân bị Pol Pot giết hại. Lần đầu tiên, trong đời, tôi nhìn thấy hình ảnh những con người bị giết một cách khủng khiếp và man rợ như thế. Hàng chục, hàng trăm người đều chết cùng một tư thế: Miệng há ra, mắt mở man dại. Mẹ tôi giải thích họ bị đâm bằng những que nhọn từ hậu môn lên đến đỉnh đầu...

Năm 1979, trước ngày 17.2, những người lính chúng tôi đã được phổ biến về những va chạm lớn trên toàn tuyến biên giới phía Bắc.

Nói như thế để nhắc lại rằng, ở thời điểm đó, đất nước chúng ta ở vào thời điểm vô cùng khó khăn. Thiếu, đói... chỉ là yếu tố rất nhỏ trong 2 chữ KHÓ KHĂN đó.

Thế nhưng, cũng sẽ chẳng ai hình dung nổi, khi còn thiếu mặc và đói ăn đó, chúng tôi được giao nhiệm vụ thử nghiệm chế tạo máy bay...

Ngày 16.2, báo động cấp 1 toàn quân được chuyển xuống cấp 3.

Sáng thứ bảy,17.2.1979, Trung Quốc tấn công trên toàn tuyến biên giới.

Tối hôm đó, đám cưới của tôi vẫn diễn ra. Vẫn gần đông đủ những cán bộ cao cấp: Trường Chinh, Tố Hữu, Đại tướng Văn Tiến Dũng... Gọi là đám cưới nhưng thực ra thì cũng là một bữa tiệc nhà có chút rượu, trà thuốc và kẹo. Tôi thoáng thấy sự căng thẳng trên gương mặt của những lãnh đạo đơn vị và quân chủng không quân.

Cha tôi - Tổng bí thư Lê Duẩn - và các lãnh đạo cao cấp vẫn nói chuyện bình thường, không nhắc gì về những gì đang diễn ra ở biên giới. Đặc biệt, nét mặt cha tôi rất bình thản, không hề để lộ (hoặc có thể không có) cảm giác âu lo hay căng thẳng gì. Cũng có thể nhờ thế, chỉ vài chục phút sau khi bắt đầu hôn lễ, không khí căng thẳng trong nhóm sĩ quan quân đội được giải tỏa, trở lại bình thường. Hôm sau, một người bạn binh ngũ nói với tôi: “Hôm qua thấy đám cưới vẫn diễn ra, thấy mọi việc vẫn bình thường, và đặc biệt, nhìn nét mặt của ông già mày, bọn tao tin Trung Quốc chẳng đánh đến Hà Nội được đâu...”.

Tôi không bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ có một đám cưới như trong nhiều bộ phim mà mình từng xem thời niên thiếu: Sau đám cưới, chú rể trở về ngay đơn vị...

Ngay sau ngày cưới, tôi trở về đơn vị và bắt đầu cuộc sống của người lính thời chiến tranh. Thỉnh thoảng chủ nhật vợ tôi đến thăm chồng; khi ra về mắt đỏ hoe, làm tôi thấy thương cảm vô cùng!

Những người tham gia thiết kế, chế tạo chiếc máy bay Việt Nam đầu tiên TL-1.
Từ trái qua phải: Lê Kiên Thành, Trần Mạnh Chung, Nguyễn Văn Hải, Bùi Thanh Châu.
Đây là những ngày bay thử trên sân bay Hoà Lạc - Ảnh tư liệu gia đình

Lúc đó, nghe nói rằng, chúng ta đã chuẩn bị cho một cuộc chiến bằng không quân để bảo vệ biên giới.

Thế nhưng, điều đặc biệt là những ngày tháng đó, Hà Nội vẫn bình thường. Bình thường trong một cuộc chiến hết sức không bình thường. Khi tiếng súng đã nổ ra ở biên giới nhưng mấy tháng sau thì kết thúc, người Hà Nội điềm tĩnh pha chút tự hào kín đáo nhìn lại: Trung Quốc đã không thể kéo dài cuộc chiến và không thể đánh đến Hà Nội...

Cha tôi còn nói: Nếu theo lẽ bình thường, Trung Quốc không nên đánh Việt Nam...

Nhưng có lẽ người Việt Nam là vậy, một khi điều bất bình thường nhất đã xảy ra, họ bình thản đón nhận.

Và tới năm 1980, chiếc máy bay đầu tiên do người Việt Nam tự thiết kế và chế tạo mang tên TL-1 đã bay trên bầu trời Tổ quốc. Năm 1981, đứa con trai đầu lòng của tôi ra đời, tôi đặt tên là Lê Kiên Dũng.

Và cũng là bình thường khi kỷ niệm 35 năm ngày cưới, tôi không thể quên, ngày cưới của mình trùng với ngày nổ ra chiến tranh biên giới. Tất nhiên không nên ôm chặt những chuyện không vui của quá khứ nhưng hãy hiểu quá khứ để nhìn về tương lai một cách chuẩn xác hơn!

Lê Kiên Thành

(Thanh niên)

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20140216/ky-uc-dam-cuoi-ngay-17-2-1979-cua-con-trai-tong-bi-thu-le-duan.aspx

BẠN ĐỌC PHẢN HỒI - COMMENT (22)
Trần Hoàng Mến (tp HCM) - 16 phút trước
Một thời kỳ khó khăn, nhưng mỗi con người thực sự đã sống cuộc sống quá đẹp, quá ý nghĩa. Thiếu đạm nhưng không thiếu sự thanh cao.
Tuan (USA) - 17 phút trước
Tôi thích anh Lê Kiên Thành ở 2 điểm. Thứ nhất là làm đám cưới đơn giản, không dựa vào thế lực gia đình mà đình đám. Thứ hai là anh đã tham gia chế tạo chiếc máy bay TL-1. Mong muốn chế tạo máy bay vẫn còn nung nấu bao nhiêu thế hệ người Việt, mong rằng 1 ngày không xa, Việt Nam sẽ tự chế máy bay để bắt kịp với thế giới. thu gọn
hoanglinh - 21 phút trước
đọc xong câu chuyện thấy tự hào mình là công dân việt nam!
tuệ minh thông (28 nguyễn chí thanh q 10 , tp HCM) - 41 phút trước
quý tử của các cán bộ hãy học tập những hình ảnh đẹp này thay vì tổ chức lễ cưới "khủng", đình đám , tỏ rõ sự biến chất, tha hóa
Chiến Thắng (Q.Thủ Đức, tp.HCM) - 1 giờ trước
Hồi đó khó khăn chồng chất khó khăn : đói cơm, thiếu áo, thiếu xăng, dầu,...ở trong nước; còn bên ngoài thì bọn bành trướng Trung quốc đang dùng biển người nhằm "dạy cho Việt nam một bài học". Thế nhưng, toàn dân Việt nam đoàn kết một lòng, dân tin Đảng, Đảng tin dân và cán bộ hết lòng vì dân, vì nước, nên chúng ta- những người Việt nam đã DẠY LẠI cho bọn bành trướng "một bài học nhớ đời" rằng, ở bất kỳ thời đại nào, bọn xâm lược cũng sẽ bị sức mạnh toàn dân có chính nghĩa đánh bại !Chú Thành cũng đã có kỷ niệm khó quên, nhưng rất hào hùng và vẻ vang !Thế hệ trẻ ngày nay " HÃY HIỂU QUÁ KHỨ ĐỂ NHÌN VỀ TƯƠNG LAI MỘT CÁCH CHUẨN XÁC HƠN" ! thu gọn
Văn Tai Sơn (13/54 khu C,TT Nam Trung Yên, Hà Nội ) - 1 giờ trước
Tôi cũng cưới vợ ngày 18/2/1979 ,sau khi nghe tin Tầu đánh ta. khi đó dân ăn độn hạt bo bo ,khoai ,mì..đói và thiếu chất đạm ,đặc biệt trẻ em ,rất khổ nhưng vẫn tin vào nhà nước ,theo dõi từng ngày Tầu đánh ,có chiến sĩ dân quân bắn AK đến đỏ nòng súng ,hết đạn và hy sinh ,dân sôi sục căm thù , nghĩ lại đất nước vẫn vẻ vang ,chẳng sợ bất cứ quân thù nào dù mạnh đến đâu thu gọn
QUANG QUANG LÊ (NGHỆ AN) - 1 giờ trước
Rất cảm phục Lê Kiến Thành ! Tôi hiểu về anh chỉ qua vài bài viết phỏng vấn,lời tự bạch của anh... ! Một con người có ý chí ,khiêm nhường, ko ý thế nọ, kia MÀ CHỈ THEO CON ĐƯỜNG TỰ CHỌN CỦA MÌNH và sau này anh trở thành một nhà kinh tế, trong lúc anh có đủ cơ hội để theo nghiệp cha đầy danh vọng ! Vây mà, anh thích làm con người bình thường như những con người bình thường để cống hiến ! Tôi chúc anh luôn đạt được những ham muốn từ chính năng lực của mình ! Tôi ! Lê hoang thu gọn
Hoàng Văn Điền (CHUNG CƯ A2 VŨNG THÙNG.TP ĐÀ NẴNG) - 1 giờ trước
THẬT MAY MẮN ĐƯỢC ĐỌC BÀI VIẾT NÀY. Anh Lê Kiên Thành thân mến. Ngày 17/02/1979 đó.Tôi cũng làm việc tại Ban Quân Y. Cục Hậu Cần Kỹ Thuật KQ. Lúc đó Anh Trương Khánh Châu làm Viện Trưởng. Thời đó thực tế thì đám cưới con của Tổng Bí Thư cũng được giữ kín và đương nhiên là anh em chiến sỹ dù trong cùng một đơn vị cũng khó được biết. Tôi nhớ ngày đó Anh hay đi làm bằng chiếc xe Dam thì phải.Tôi cũng nghe anh em đơn vị nói Anh là con Tổng Bí Thư. Tôi thật tâm đắc khi được đọc bài viết từ con của cố Tổng Bí Thư. Bài viết chân thực dung dị gần gũi với mọi người,cuộc sống của chúng ta thời đó tại Hà nội cũng gian khổ vừa lo phục vụ hậu cần kỹ thuật phục cho quân chủng, vừa lo bôc dỡ hàng do các chuyến bay tại Gia lâm, chúng ta làm việc ngày đêm,bữa ăn cũng may mắn hơn các đơn vị khác vì chế độ Thủ Đô,và là Quân chủng Kỹ Thuật cao, 70% là ăn độn bột mỳ. 35 năm đã qua chúng ta vẫn nhớ và không thể nào quên được những năm tháng khó khăn đó. Chúc Anh và gia đình Hạnh phúc và nhiều niềm vui thu gọn
Tuấn (201/8 Nguyễn Đình Chính, p11, quận PN) - 2 giờ trước
chú Lê Kiên Thành thật khôi ngôi tuấn tú. Chú có khuôn mặt phúc hậu lắm.
Vũ Việt Vương (Sài Gòn) - 2 giờ trước
Mình ơi... mười bảy tháng hai, Niềm vui hạnh phúc cái ngày nên đôi. Bạn bè, đồng chí đổi ngôi, Cái ngày mình lại chờ tôi diệt thù!
phan lac đông quân (Seattle, USA) - 2 giờ trước
Thời đó tuy rất khó khăn, ăn độn (bo bo, bột mì, khoai lang...) nhưng tình cảm lối xóm, an ninh xã hội rất là tốt . Mọi người gần gũi, yêu thương hơn không như bây giờ. Tôi nhớ, hồi đó, tôi làm thuỷ lơi ở khu Kinh Tế Lê Minh Xuân , mỗi tháng chỉ có 13 kg gạo + khoai , 5 gói thuốc lá Mai, Vàm Cỏ... vậy mà, anh, em chia nhau từng chút một ; có khi 2 người chia nhau một điếu thuốc lào , ngồi nhìn nhũng dòng kinh chảy sau một ngày làm việc mà vẫn thấy vui vẻ , ấm tình đồng chí, đồng đội vô cùng. thu gọn
Lê Minh VN - 2 giờ trước
Rất xúc động khi biết được những thời khắc khó khăn của Tổ Quốc cũng như của cá nhân Cụ Lê Duẩn và chú Lê Kiên Thành! Mong rằng thế hệ trẻ nhìn lại bản thân mình và noi gương theo thế hệ cha chú, dù khó khăn nhưng bản lĩnh người VN không bao giờ thay đổi!
Quốc Túy (H. Đông Sơn, T. Thanh Hóa) - 2 giờ trước
Hồi đó chúng ta đã dám đánh và dám thắng. Đất nước rất cần những lãnh tụ như Lê Duẩn. Lịch sử lúc ấy cần phải có những con người như thế để giữ gìn non sông mà tổ tiên để lại.
Hoang (fasgfa) - 2 giờ trước
Thật khâm phục sự công tâm của các lãnh đạo thời xưa, con mình cũng giống con dân thường.
phan luan (704/22a To ky Q12) - 2 giờ trước
Bài viết thật cảm động, thật ý nghĩa nhân văn, đây là tấm gương trong sáng cho mọi thế hệ của người việt chúng ta. Lãnh đạo càng cao thì mọi hành động vì dân tộc càng to lớn.
nguoi hanoi (Mỹ Đức - Hà Nội) - 3 giờ trước
Ôi! Tự hào và trân trọng làm sao tinh thần yêu nước của các bậc tiền nhân, họ đã đổ máu xương bảo vệ tổ quốc không chút đắn đo, họ sẵn sàng đánh đổi chút tình riêng để phục vụ việc nghĩa chung. Có được đất nước yên bình và ổn định, kinh tế mặc dù còn khó khăn nhưng đang phát triển từng ngày, thành thị nông thôn thay gia đổi thịt, mặc dù còn nhiều tiêu cực ung nhọt trong xã hội nhưng có thể nói rằng đó là mặt trái mà xã hội nào cũng phải đối mặt. Tất cả những thành quả đó là mồ hôi và xương máu của cha ông ta dành lại cho con cháu...! Chúng tôi, thế hệ trẻ hiện nay, đại đa số đều có trong sâu thẳm tâm hồn của mình lòng biết ơn, sự kính trọng cha ông, và sẽ cố gắng đem chút tài mọn của mình để xây dựng và bảo vệ tổ quốc. thu gọn
Hưng (Binh phươc) (Bình Phước) - 3 giờ trước
Thật tự hào thế hệ cha anh đi trước đã hy sinh biết bao xương máu chiến thắng 2 cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và biên giới phía Nam. Những năm tháng đất nước ta khó khăn đúng như con trai Bác Duẩn nói và dân tộc Việt Nam đã chiến thắng. Bây giờ mong thế hệ trẻ và tất cả đồng bào chúng ta trong và ngoài nước đoàn kết xây dựng và bảo vệ đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh hơn. thu gọn
huynguyen (HaNoi) - 3 giờ trước
nên đưa những thông tin chính thống như thế này để người dân và cán bộ thời nay hiểu và học tập làm theo...
Mr Tài (Đồng Nai) - 3 giờ trước
Ngày trước con trai của tổng bí thư vẫn đi nghĩa vụ quân sự bình thường. Ôi đó mới là công bằng và văn minh.... nhớ hồi ấy đi tát nước ngoài đồng thấy máy bay của ta bay từng tốp vài chục cái, các chú phi công còn vẫy chào nữa.
ha (daklak) - 4 giờ trước
những tư tưởng lớn, nghĩa hiệp bao giờ cũng có hơn 1 điểm trùng. tôi rất kính phục các bậc tiền bối lãnh đạo đất nước vượt qua các khó khăn thử thách để giành độc lập và có 1 cuộc sống tự do hòa bình như ngày hôm nay. chúng ta, tôi và các bạn trẻ những người kế thừa và phát triển những thắng lợi đó hãy hành động và hành động ngay; không quan liêu cửa quyền hách dịch, sống có nghĩa có tình có lý tưởng cách mạng, và đặc biệt luôn học tập rèn luyện theo tấm gương đạo đức của Bác, kiểm điểm nghiêm túc theo tinh thần Nghị quyết trung ương 4 các bạn nhé. thu gọn
Ha Anh (710bach dang) - 4 giờ trước
Cám ơn Tổng bí thư Lê Duẩn nhờ có người tỉnh táo mà dân tộc thoát khỏi sự đô hộ của Tàu cứu sống nhân dân CPC Cương vị của ông thừa sức cho con đi du học bốn phương thành Giáo Sư Tiến Sỹ thành nhà kinh doanh giàu có Nhưng ông đã cho con vào bộ đội đám cưới xong phải lên đường ngay 2 vợ chồng vẫn sống ở 2 nơi xa cách Vợ ông chỉ là 1 cán bộ bình thường ông thừa sức cho bà chức thứ trưởng và tương đương chưa nói đến cấp cao hơn. Đọc tư liệu này mới càng thấy cám ơn ông. thu gọn
long (da nang) - 5 giờ trước
Bac Duan la vi anh hung dan toc xuat chung trong cuoc chien tranh chong banh truong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét