Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

Đừng mượn danh khoa học để đánh tráo lịch sử

ĐỪNG MƯỢN DANH KHOA HỌC ĐỂ ĐÁNH TRÁO LỊCH SỬ
Tâm Minh Nguyễn Cuộc chiến của Nguyễn Ánh chống lại Nhà Tây Sơn và đưa ông ta lên cầm quyền vào năm 1802 thực chất là một cuộc chiến tranh phản cách mạng với sự trợ giúp về tiền bạc, vũ khí và cả cố vấn quân sự của thực dân Pháp. Về bản chất, sự trợ giúp của người Pháp cho Nguyễn Ánh là sự can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, vi phạm thô bạo chủ quyền của Việt Nam (và sau này là lãnh thổ Việt Nam). Vậy mà ông Phan Huy Lê bảo rằng “Trong những cuộc đấu tranh bên trong quyết liệt, việc nhờ đến ngoại viện là chuyện thường xảy ra trong lịch sử”. 

Emperor Gia Long.jpg
Gia Long (Nguyễn Ánh)
Sáng 22-2-2017 tại Hà Nội, Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức buổi thông tin khoa học “Một số thành tựu mới trong nghiên cứu lịch sử Việt Nam” do Giáo sư-Nhà giáo Nhân dân Phan Huy Lê - Chủ tịch danh dự Hội Khoa học lịch sử Việt Nam, trình bày. Xin nhớ đây chỉ là một buổi báo cáo “Thông tin khoa học”. Nó không phải là một cuộc tọa đàm, một cuộc hội thảo, càng không phải là một hội nghị khoa học để ở đó, người ta có thể nêu lên những kết luận.

Về ý kiến của Giáo sư, Nhà giáo Nhân dân Phan Huy Lê, báo chí đưa tin rất loạn xạ, hàng chục tờ báo điện tử đã đăng nhiều bài và ầu như chỉ có một cái tít giống nhau: “Giáo sư Phan Huy Lê đề nghị công nhận công lao của nhà Nguyễn”. Họ giật tít như vậy cũng có lý do, bởi trong buổi thông tin khoa học này, ông Phan Huy Lê đã nói: “Một trong những công lao rất lớn của chúa Nguyễn và nhà Nguyễn là mở mang bờ cõi, thống nhất đất nước, khai phá đồng bằng sông Cửu Long. Năm 1757, nhà Nguyễn đã định hình được lãnh thổ VN mà về cơ bản gần giống như lãnh thổ VN hiện nay từ phía Bắc vào Cà Mau, từ Tây Nguyên ra biển, bao gồm cả vùng biển, các đảo ven bờ và hai quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa. Nhà Nguyễn có công rất lớn trong việc hình thành và định hình một nhà nước thống nhất và xác lập lãnh thổ - không gian sinh tồn của nước Việt Nam. Công lao nhà Nguyễn về phương diện này không thể chối cãi. Đã đến lúc cần nhìn rõ công, tội của nhà Nguyễn”.

Vậy thực hư của vấn đề ra sao ?

1- Chúa Nguyễn, Vua Nguyễn và Nhà/Triều Nguyễn - Phải rạch ròi khái niệm:

Ai cũng biết rằng trong lịch sử Việt Nam, Nhà Nguyễn chỉ là một vương triều phong kiến hoàn chỉnh, có toàn vẹn lãnh thổ, có hệ thống chính trị của mình cai trị trên toàn bộ lãnh thổ ấy, có địa vị nhà nước thống nhất và duy nhất để bang giao với nước ngoài kể từ năm 1802, khi Nguyễn Ánh hoàn thành việc lật đổ Nhà Tây Sơn, triều đại đã trị vì trước đó để lên nắm quyền cai trị Đại Việt.

Còn trước thời điểm ấy, Nhà Tây Sơn, bằng cách dựa vào ý chí của nhân dân, huy động sức mạnh của toàn dân, trong 16 năm (1771-1787) đã lần lượt đánh dẹp các thế lực phong kiến cát cứ ở Đàng Ngoài (Vua Lê – Chúa Trịnh) và Đàng Trong (Chúa Nguyễn), thu giang sơn Việt Nam về một mối, đất nước thoát khỏi cảnh bị chia cắt Bắc – Nam trong suốt 148 năm (1627 – 1775). Trong thời gian 148 năm chia cắt Đàng Ngoài – Đàng Trong ấy, các thế lực phong kiến họ Trịnh (Đàng Ngoài) và họ Nguyễn (Đàng Trong) đã gây ra 8 cuộc nội chiến lớn và hàng trăm cuộc xung đột vũ trang nhỏ. Có những cuộc chiến kéo dài hàng chục năm. Cuộc chiến Trịnh – Nguyễn đã làm hao tổn không biết bao nhiêu sức người, sức của của nhân dân, triệt phá hàng loạt đồng ruộng, xóm làng.

Trong quá trình xây dựng đất nước từ đống hoang tàn, đổ nát, hậu quả cuộc chiến kéo dài gần một thế kỷ rưỡi, nhà Tây Sơn còn hai lần đánh bại hai thế lực phong kiến hùng mạnh xâm lược Đại Việt là triều đình Xiêm La (Thái Lan) ở phía Nam và Nhà Thanh ở phía Bắc. Điểm đặc sắc là trong cả hai cuộc kháng chiến chống ngoại xâm do Nhà Tây Sơn tiến hành, quân xâm lược đều có sự tiếp tay của những kẻ phản dân, hại nước. Đó là Lê Chiêu Thống cầu viện giặc Thanh và Nguyễn Ánh cầu viện giặc Xiêm La.

Trong lập luận của mình, ông Phan Huy Lê đã đánh đồng các Chúa Nguyễn, một thế lực phong kiến cát cứ ở phía Nam mà người Việt Nam cũng như lịch sử Việt Nam chưa từng công nhận là một nhà nước hoàn chỉnh ngang hàng với một vương triều phong kiến với Nhà/Triều Nguyễn. Bởi vì về danh nghĩa, đứng trên cả hai thế lực phong kiến cát cứ này còn có Nhà Lê trung hưng, và cả hai thế lực này đều trương khẩu hiệu chính trị “Phò Lê”. Bằng việc này, ông Phan Huy Lê đã phủ nhận sự thống nhất lãnh thổ của Việt Nam, công nhận tính hợp pháp và hợp lý của việc chia cắt đất nước. Đó là sai lầm về đạo đức nghề nghiệp không thể tha thứ.

Điểm thứ hai là công lao mở cõi được quy cho cái gọi là “Nhà Nguyễn” mà theo ý của ông Phan Huy Lê, nó bao gồm cả các chúa Nguyễn và các vua Nguyễn. Cho đến nay, công lao mở cõi về phương Nam là công của 9 đời Chúa Nguyễn. Công lao thống nhất đất nước, xóa bỏ sự chia cắt Đàng trong - Đàng ngoài là của Nhà Tây Sơn, Nguyễn Ánh chỉ tọa hưởng kỳ thành. Là một nhà sử học gạo cội, liệu ông Phan Huy Lê có thể phân biệt được đâu là các vua, đâu là các lãnh chúa phong kiến không ?

Với việc gộp cả 9 đời chúa Nguyễn có công mở mang bờ cõi với 13 đời vua Nguyễn, trong đó có đến 5 ông vua cắt đất cho giặc và cam tâm làm tay sai bán nước cho giặc, rước voi về giày mồ (Gia Long, Tự Đức, Đồng Kháng, Khải Định, Bảo Đại, riêng Bảo Đại bán nước 2 lần cho Nhật và cho Pháp); ông Phan Huy Lê đã “trộn phấn với vôi” để rửa mặt cho các triều đình của Gia Long, Tự Đức, Đồng Khánh, Khải Định và Bảo Đại.

2- Ý thức về quyền dân tộc tự quyết.

Nếu chỉ xem qua những phát biểu của ông Phan Huy Lê tại buổi thông tin khoa học nói trên như báo chí đã đăng thì vẫn còn chung chung và chưa rõ ràng. Phải tìm đến những phát biểu của ông ấy trước đây 9 năm, khi trả lời phỏng vấn của phóng viên Khánh Linh của báo Vietnamnet, chúng ta mới thấy rõ những ẩn ý của ông ấy. Trong cuộc phỏng vấn, khi được phóng viên hỏi: “Còn những hạn chế của vương triều Nguyễn thì sao, thưa GS? Nguyễn Ánh có tội hay không, khi đưa quân Xiêm vào để chống lại nhà Tây Sơn ? Hay vua Tự Đức có bán nước ?”; ông Phan Huy Lê đã trả lời:

- “Đúng là trong cuộc đấu tranh chống Tây Sơn, Nguyễn Ánh đã đưa quân Xiêm vào. Trước đây có quan điểm cực đoan gọi đây là hành động "cõng rắn cắn gà nhà", là "bán nước". Đúng là không thể biện hộ cho hành động "không sáng" này, cũng có thể coi là một tì vết trong sự nghiệp của Nguyễn Ánh, nhưng phải nhìn nhận công bằng. Trong những cuộc đấu tranh bên trong quyết liệt, việc nhờ đến ngoại viện là chuyện thường xảy ra trong lịch sử. Nhưng điều quan trọng nhất là người cầu ngoại viện phải giữ được độc lập chủ quyền của dân tộc, đưa lại lợi ích cho đất nước, còn nếu cầu ngoại viện mà bất lực để mất nước thì có tội lớn”. (bài báo đó vẫn còn đây: http://vietnamnet.vn/vanhoa/2008/10/808823/).

Đúng là tận cùng của sự lắt léo. Ông ấy biện hộ rằng: “Trong những cuộc đấu tranh bên trong quyết liệt, việc nhờ đến ngoại viện là chuyện thường xảy ra trong lịch sử”. Vậy, ông Phan Huy Lê có thể dùng lập luận này để biện hộ cho việc Trần Ích Tắc cầu viện giặc Nguyên vào xâm lược nước ta không ? Liệu ông có thể dùng lập luận này để biện hộ cho Trần Thiêm Bình cầu viện giặc Nhà Minh vào xâm lược nước ta và gây ra thảm cảnh: “Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn, vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ” không ? Liệu ông có thể dùng lập luận ấy để biện hộ cho hành động cầu viện giặc Thanh vào xâm lược miền Bắc nước ta của Lê Chiêu Thống không ? Và ông có thể dung lập luận ấy đê biện hộ cho Bảo Đại cộng tác với giặc Pháp xâm lược đất nước ta một lần nữa không ? Ông có thể dùng lập luận ấy để biện hộ cho việc Nguyễn Văn Thiệu kêu gọi Mỹ hãy đem B-52 ném bom cho tan nát Hà Nội vào cuối năm 1972 được không ?

Cuộc chiến của Nguyễn Ánh chống lại Nhà Tây Sơn và đưa ông ta lên cầm quyền vào năm 1802 thực chất là một cuộc chiến tranh phản cách mạng với sự trợ giúp về tiền bạc, vũ khí và cả cố vấn quân sự của thực dân Pháp. Về bản chất, sự trợ giúp của người Pháp cho Nguyễn Ánh là sự can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, vi phạm thô bạo chủ quyền của Việt Nam (và sau này là lãnh thổ Việt Nam). Vậy mà ông Phan Huy Lê bảo rằng “Trong những cuộc đấu tranh bên trong quyết liệt, việc nhờ đến ngoại viện là chuyện thường xảy ra trong lịch sử”. Vậy thì ý thức về độc lập, chủ quyền của người Việt ở chỗ nào trong con người ông Phan Huy Lê ? Vậy thì nhận thức về quyền tự quyết dân tộc của ông Phan Huy Lê ở đâu ?

3- Ai đã không công nhận công lao của các chúa Nguyễn ?

Điều nực cười là trong buổi thông tin khoa học do Ban Tuyên giáo TW tổ chức vừa qua, ông Phan Huy Lê lại nhắc lại một lần nữa ý kiến của ông ta trong Hội thảo về nhà Nguyễn tổ chức tại Thanh Hóa năm 2008 rằng: “Cần ghi nhận cả về mặt công tích lẫn những hạn chế về thời kỳ Chúa Nguyễn và Vua Nguyễn”. Lưu ý là ở Hội thảo 2008, ông Lê còn phân biệt Chúa Nguyễn và Vua Nguyễn. Còn ở buổi thông tin khoa học vừa qua thì ông ta đã dấn thêm một bước, gọi cả hai là “Nhà Nguyễn”.

Ô hay ? Lịch sử Việt Nam cho đến nay, có tác phẩm nào là không ghi công tích mở mang bờ cõi cho đất nước ta, phát triển kinh tế Đàng Trong của các chúa Nguyễn đâu nhỉ ? Tôi xin dẫn ra đây mấy đoạn ở trang 333 trong cuốn “Lịch sử Việt Nam – Tập 1” do NXB Khoa học xã hội ấn hành năm 1971:

“Đàng Trong là đất mới khai phá, kinh tế công thương chưa trải qua quá trình lâu dài như ở Đàng Ngoài. Tuy vậy, vào thế kỷ thứ XVII – XVIII, nền kinh tế đó đã phát triển khá mạnh mẽ và đạt trình đọ không kém gì Đàng Ngoài. Thuận Hóa, Quảng Nam là nơi tập trung nhiều làng và phương thủ công có tiếng như nghề dệt, gốm, nấu đường, rèn sắt, đúc đồng… Nghề khai mỏ sắt, mỏ vàng ở miền núi Quảng Nam cũng khá phát đạt.
Quan hệ hàng hóa-tiền tệ phát triển có tác dụng mở rộng thị trường địa phương. Rất nhiều hội chợ mọc lên khắp nơi. Một số thành thị, thương cảng phát triển. Hội An là thương cảng lớn nhất có quan hệ kinh tế với nhiều vùng… Lúa gạo ở Gia Định được chở ra bán ở Thuận Hóa và Đồng Nai và hàng thủ công từ Thuận Hóa lại được buôn vào Gia Định…”

Bản thân lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc và Đảng Cộng sản Việt Nam khi nói về vai trò, vị trí, về công và tội của các chúa Nguyễn và các vua Nguyễn cũng rất công tâm, công bằng, không thiên vị. Quan điểm của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh đối với lịch sử là rất sòng phẳng, phân minh. Người không hề công kích các chúa Nguyễn. Cùng với việc kịch liệt phê phán Gia Long và Tự Đức, Người đã từng viết bài trên báo chí nước ngoài để đề cao tinh thần yêu nước của 3 ông vua thứ 8, thứ 10 và thứ 11 của vương triều nhà Nguyễn là Hàm Nghi, Thành Thái, Duy Tân.

Trong báo cáo gửi Quốc tế Cộng sản ngày 12-7-1940, Nguyễn Ái Quốc viết: ''Năm 1885 vua Hàm Nghi và năm 1916 vua Duy Tân đã đứng ra lãnh đạo chống Pháp''. Ngày 24-2-1920, Nguyễn Ái Quốc đã nhận được thư của Hoàng thân Vĩnh San (vua Duy Tân), gửi cho Chủ nhiệm báo L'Humanité về việc đòi độc lập cho Việt Nam. Trung tuần tháng 3/1920, Nguyễn Ái Quốc gặp hai đồng chí Maxele Cachin và Jan Longé và báo L'Humanité đã mời Nguyễn Ái Quốc đến trụ sở để bàn về vấn đề này.

Không chỉ Bác Hồ, trong thế kỷ XX, các đồng chí lãnh đạo lỗi lạc của Đảng, Nhà nước và Quân đội ta (như Lê Hồng Phong, Nguyễn Văn Cừ, Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp...) cũng đều đánh giá đúng về vương triều nhà Nguyễn, hoàn toàn nhất trí với quan điểm của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh. Không ai bài bác và bôi nhọ thanh danh các chúa Nguyễn. Cũng chẳng có ai phủ nhận sự đóng góp của triều nhà Nguyễn trong các lĩnh vực phát triển kinh tế, văn hoá và văn nghệ...

Vậy thì ông Phan Huy Lê và các đồ đệ của ông còn đòi hỏi cái gì nữa đây ?

4- Mượn danh khoa học để thực hiện “diễn biến hòa bình” trong lĩnh vực nghiên cứu lịch sử.

Việc mượn công lao của các chúa Nguyễn để “rửa mặt” cho Nguyễn Ánh và các vua Nguyễn như Tự Đức, Đồng Khánh, Khải Định và Bảo Đại thì dứt khoát là không thể được.

Sách “Lịch sử Việt Nam – Tập 1” do NXB Khoa học xã hội Việt Nam ấn hành năm 1971, trang 380 đã ghi rõ:

“Từ cuối thế kỷ XVIII, thực dân Pháp đã lợi dụng cuộc chiến tranh phản cách mạng của Nguyễn Ánh để can thiệp vào nước ta. Sau khi lên làm vua, Gia Long đã “trả ơn” bọn xâm lược bằng cách lưu dụng một số người Pháp làm quan lại trong triều và để cho giáo sĩ người Pháp tự do truyền đạo trong nước. Nhờ đó, bọn chúng đã vận động Gia Long lập Hoàng tử Cảnh, người chịu ảnh hưởng của Pháp làm thái tử. Số người Pháp làm quan trong triều giữ liên lạc với chính quyền Pháp. Chúng nhận nhiệm vụ vận động triều đình Huế ký những điều ước ngoại giao, thương mại có lợi cho chủ nghĩa tư bản Pháp. Đặc biệt, Hội truyền giáo nước ngoài và bọn gián điệp đội lốt tôn giáo nấp dưới chiêu bài truyền đạo càng đẩy mạnh hoạt động do thám và gây dựng cơ sở phản động trong nước ta… Bọn chúng điều tra tình hình mọi mặt của nước ta, âm mưu phá hoại khối đoàn kết dân tộc, chia rẽ lương – giáo”.

Có lẽ cần phải nhắc lại rằng ông Phan Huy Lê chính là một trong hơn 100 nhà sử học Việt Nam khi đó đã tham gia biên soạn bộ “Lịch sử Việt Nam” nói trên. Bản thân ông ta cũng có 2 tác phẩm viết riêng (các cuốn “Lịch sử chế độ phong kiến Việt Nam – Tập II” và “Chế độ ruộng đất và kinh tế nông nghiệp thời Lê sơ) cùng 2 tác phẩm viết chung (các cuốn “Lịch sử chế độ phong kiến Việt Nam – Tập III” và “Khởi nghĩa Lam Sơn và phong trào giải phóng đất nước vào thế kỷ XV”) được dùng làm tài liệu tham khảo để biên soạn bộ sách trên. Thế mà nay, ông ta lại nói ngược lại. Thái độ không nhất quán trong khoa học ấy chỉ có thể gọi là chủ nghĩa xét lại lịch sử, là một thứ “tự chuyển hóa”, “tự diễn biến” trong khoa học lịch sử, tất yếu sẽ dẫn đến "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" về chính trị. Đây là điều mà các thế lực thù địch và phản động mong muốn.

9 năm trước đây, khi theo dõi cuộc Hội thảo về chúa Nguyễn và nhà Nguyễn được tổ chức với quy mô lớn tại tỉnh Thanh Hoá, được báo chí tuyên truyền rầm rộ, nhiều người dân ở thành phố Hồ Chí Minh đã ngạc nhiên. Họ phát biểu: ''Những câu: ''Gia Long cõng rắn cắn gà nhà'', “Rước voi về giày mả tổ'', ''Phan - Lâm mãi quốc, triều đình khí dân”,...đâu phải đến thời bây giờ mới có và đâu phải chỉ lưu hành riêng ở miền Bắc. Nhớ khi còn ngồi trên ghế nhà trường tại thành phố này qua các bậc trung học và đại học, chúng tôi đã từng nghe các giáo sư dưới chế độ cũ khi bước lên bục, đều giảng như vậy cả. Thế nhưng không hiểu vì sao, hàng chục năm qua, một số người làm công tác nghiên cứu sử học ở miền Bắc lại tìm mọi cách để phản bác những câu nói đó ?”.

Giáo sư Trần Văn Giàu, một chiến sĩ cách mạng kiên trung, một nhà sử học lão thành, là bậc thầy của ông Phan Huy Lê, được cán bộ và nhân dân mến mộ, cũng đã giữ quan điểm đúng đắn trong việc đánh giá vương triều nhà Nguyễn. Chính vì lẽ ấy, giáo sư Trần Văn Giàu đã không đồng tình với tác giả cuốn tiểu thuyết lịch sử viết về Phan Thanh Giản bằng lối văn hư cấu tuỳ tiện, thoát ly hiện thực lịch sử... Giáo sư Trần Văn Giàu đã tạ thế, Phan Huy Lê và các môn đệ của ông ta như được “dọn vật cản”, đã lấn thêm những bước mới.

Vào tháng 7 năm 2016, khi Cục Xuất bản, Bộ Thông tin và truyền thong đề nghị ông Nguyễn Đình Đầu, tác giả cuốn “Trương Vĩnh Ký – Nỗi oan thế kỷ” sửa lại tên cuốn sách này và một số đoạn viết cho trung thực, khách quan thì ông này kiên quyết khước từ. Những đoạn viết không trung thực, không khách quan về Trương Vĩnh Ký chính là việc tác giả đã đánh lộn sòng công và tội của Trương Vĩnh Ký, biến những hành vi đi ngược lại quyền lợi dân tộc của Trương Vĩnh Ký thành công lao. Kết quả là cuốn sách không được phép phát hành. Thế nhưng ông Phan Huy Lê vẫn lớn tiếng bênh vực cho cuốn sách này qua lời giới thiệu của mình.

Về cuốn sách nói trên, tạp chí mạng “Tôn giáo và dân tộc” đã thẳng thừng đặt câu hỏi: “Trương Vĩnh Ký phản bội Tổ quốc, sao gọi là nỗi oan thế kỷ ?” Với nhiều tài liệu, chứng cứ xác đáng được dẫn ra, tác giả Bùi Kha đã vạch rõ: “Với những chứng cớ quá rõ ràng qua các văn thư do chính Trương Vĩnh Ký và các viên chức cao cấp thực dân Pháp viết, chúng ta có thể kết luận dứt khoát rằng Trương Vĩnh Ký là một người phản bội Tổ quốc. Ông không có một mảy may công lao nào đối với dân tộc, ngược lại, ông hoàn toàn là kẻ có tội. Từ những ý đồ và hành động chính trị, cho đến các công trình mang tính văn hóa nói chung của họ Trương, tất cả chỉ xoáy vào một mục đích duy nhất là phục vụ cho chính sách của thực dân Pháp để nô lệ hóa và đồng hóa dân tộc ta.”

Vào tháng 10 năm 2009, trên tạp chí “Xưa và Nay”, ông Phan Huy Lê còn phủ nhận sự kiện liệt sĩ Lê Văn Tám tẩm xăng vào thân mình để đốt kho xăng Thị Nghè của thực dân Pháp. Chứng cứ duy nhất mà ông ta bảo rằng mình có là lời dặn của giáo sư Trần Huy Liệu nhưng ông ta lại không đưa ra được một bằng chứng xác thực nào. Thiết nghĩ, việc ông Phan Huy Lê dẫn ra lời dặn ấy chẳng khác gì Trương Huy San “nhét chữ vào miệng” một anh chàng Hàn Quốc nào đó bảo rằng: “Tao không nghĩ là chúng mày đã đánh đuổi hai đế quốc lớn mà chúng mày đã đánh đuổi hai nền văn minh lớn của thế giới” để rồi từ đó, biện hộ cho những lập luận sai lầm của mình.

Một trong những sai lầm trong đánh giá của ông Phan Huy Lê về quá trình nghiên cứu lịch sử Việt Nam từ năm 1954 đến nay là ông ta cho rằng có “Quan điểm chính thống”. Đây là một sự bịa đặt. Bởi đối với khoa học thì không bao giờ có cái gọi là “quan điểm chính thống” và “quan điểm không chính thống”. Đảng Cộng sản Việt Nam không bao giờ đặt vấn đề “quan điểm chính thống” đối với khoa học trong tất cả các văn kiện của mình. Quan điểm của Đảng Cộng Sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh về sử học thống nhất với nguyên tắc chép sử vốn có từ xưa là:

1) “Có gì thì viết nấy – không có thì không viết”.
2) “Thiếu thì viết thêm cho đủ - không viết thừa”
3) “Sai thì viết lại cho đúng – không bịa đặt”.
4) “Viết sử phải khách quan, có minh chứng – không viết lung tung”.
5) “Bình luận, đánh giá lịch sử phải có căn cứ xác đáng – không phán xét bừa bãi”.

Mặc dù ông Phan Huy Lê là một trong những người đấu tranh đến cùng để giữ lại môn Lịch sử là một môn học độc lập trong các chương trình dạy học phổ thong; nhưng càng ngày, càng lộ rõ rằng ông ấy muốn giữ lại lịch sử nào. Với cái mạch tư duy kiểu như của ông Phan Huy Lê và một số người muốn xét lại lịch sử hay nói đúng hơn là lật đổ lịch sử, người ta sẽ công nhận việc thực dân Pháp xâm lược Việt Nam là chuyện đương nhiên đúng đắn, sẽ công nhân việc đế quốc Mỹ xâm lược Việt Nam là chuyện đương nhiên đúng dắn, sẽ công nhận việc chia cắt Miền Bắc, Miền Nam sau Hiệp định ngừng bắn Geneve là chuyện tất - lẽ - dĩ - ngẫu. Và sau đó, sẽ là việc thừa nhận chính quyền ngụy Sài Gòn là hợp pháp; sẽ là phủ nhận toàn bộ hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Từ đó, dẫn đến việc phủ nhận chế độ chính trị hiện nay ở Việt Nam, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Những lập luận của ông Phan Huy Lê sẽ được bọn phản động sử dụng để biện hộ cho luận điệu của tay văn sĩ bồi bút Trương Huy San (tức Huy Đức, tức San Hô) trong cái gọi là tác phẩm "Bên thắng cuộc" của anh ta. Là một nhà khoa học, ông Phan Huy Lê có cảm thấy mình có trách nhiệm gì với dân tộc, với đất nước không khi ông tung ra một vấn đề rất hệ trọng mà lại có lối nói nước đôi, không nhất quán như thế ?

Nếu những vấn đề trên đây không được giải quyết rốt ráo, sẽ dẫn đến sự rối loạn về nhận thức trong xã hội. Thật vậy ! Trong việc đánh giá vương triều nhà Nguyễn, hàng chục triệu nhân dân ta - nhất là một khối lượng rất lớn học sinh, sinh viên, nghiên cứu sinh đang ngồi học tập và viết luận án khoa học trên ghế nhà trường sẽ nghe và viết theo quan điểm của ai ? Nghe và viết theo sự chỉ dẫn của tư tưởng Hồ Chí Minh, theo quan điểm sử học của Đảng ta, hay nghe và viết theo quan điểm của một số nhà nghiên cứu lịch sử đã và đang được công khai quảng bá trên các phương tiện thông tin đại chúng, trong buổi thông tin khoa học do Ban Tuyên giáo trung ương vừa tổ chức, trong cuộc hội thảo năm 2008 tại tỉnh Thanh Hoá và trong những cuộc hội thảo trước đó.

Chúng ta đặc biệt quan tâm đến chủ trương của Hội Khoa học lịch sử về việc gấp rút tiến hành chỉnh sửa sách giáo khoa phổ thông về sử học và chuẩn bị biên soạn bộ Quốc sử mới, như báo chí đã nhất loạt đưa tin. Đây là nhiệm vụ cực kỳ hệ trọng. Chúng ta hoàn toàn không yên tâm nếu như nhiệm vụ này được giao trọn gói cho những người đã từng đi chệch chủ nghĩa Mác Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh về sử học và đã nặng lời công kích “Phương pháp luận sử học mác-xít là ấu trĩ, giáo điều, công thức''. Vậy thì thử hỏi, nếu giao cho họ chỉnh sửa sách giáo khoa sử học và biên soạn bộ Quốc sử của nước nhà, họ sẽ đứng trên quan điểm lập trường nào và theo phương pháp luận sử học của ai ? Điều đó chắc chắn sẽ gây ra cho chúng ta những tổn thất không nhỏ trong lĩnh vực công tác giáo dục, cũng như trên địa hạt tư tưởng.

Sử học là một trong những lĩnh vực hoạt động hết sức nhạy cảm và có tầm quan trọng sống còn trên mặt trận tư tưởng. Nếu chúng ta không quan tâm chăm lo củng cố sự vững mạnh của ngành sử học kể cả trên ba mặt: về chính trị, về tư tưởng và về tổ chức, ắt sẽ dẫn đến những hậu quả khó lường. Tôi xin nhắc lại một lần nữa rằng một trong những nguyên nhân làm cho Liên Xô và khối xã hội chủ nghĩa Đông Âu sụp đổ là những nhà lãnh đạo các Đảng Cộng sản và Công nhân cầm quyền ở những nước đó đã mất cảnh giác, đã bị tên gián điệp Aleksandre Yakovlev, Ủy viên dự khuyết Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô thao túng, đã để cho chủ nghĩa xét lại lịch sử hoành hành. Kết quả là chế độ xã hội chủ nghĩa ở những nước đó bị lật đổ trước hết là về lịch sử và sau đó là về chính trị./.


https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=1846472068966496&id=100008111627906

Phương Bùi Cảm ơn bài viết của chú ạ
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
20 h
Ông Nội Cu Bún Phan Huy Lê có công trong việc khai quật và trình UNESCO xem xét công nhận khu di tích khảo cổ Hoàng Thành Thăng Long là di sản văn hoá nhân loại ..ông ta có công đó nên được nhiều người biết tên biết mặt .Từ chỗ nổi tiếng sau dịp 1000 năm Thăng Long thì ông ta được thăng tiến .và sau khi đã leo cao ông ta đã đánh tráo khái niệm lịch sử " phong cho Nguyễn Ánh . kẻ tội đồ dân tộc thành danh nhân có công với nước " ...như vậy khác nào ông ta và đồng đảng đã phủ nhận lời nhận xét của Lãnh Tụ Hồ chí Minh và các vị tiền bối khác . 

Như bài viết đã nhận xét : Nhà Nguyễn và Triều Nguyễn là hai thế hệ và hai triều đại khác nhau hoàn toàn . Nhà Nguyễn là do Chúa Nguyễn Hoàng quản trị và luôn phục tùng triều Lê .ngài và con dân của ngài đã có công mở mang bờ cõi nước ta về phía nam như hiện nay .

còn Triều Nguyễn của Nguyễn phúc Ánh thì chỉ là kẻ hậu sinh kế thừa những gì tổ nghiệp để lại mà thoii .trong khi đó y đã chỉ vì tư thù mà dám rước quân Xiêm và Pháp về dày xéo tổ quốc dẫn tới họa thực dân nước ta bị bọn Pháp cai trị suốt 80 năm trời .trong khi bè lũ vua quan triều Nguyễn bạc nhược sắn sàng làm tôi mọi cho chúng .

Như vậy xin hỏi ông Lê và đồng đảng : Nguyễn Ánh đã lập công gì ..?
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
20 h
Trần Sơn Lâm Đọc bài viết này của chú Tâm Minh Nguyễn thật sự hả lòng, hả dạ, yên tâm và tin tưởng.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
7
20 hModifié
Hoàng Hoà Cảm ơn chú đã vạch rõ bộ mặt của vị gs này. Cháu xin chia sẻ ạ.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
20 h
Phạm Đình Hiếu Xin phép được share bác nhé
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
19 h
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
19 h
Huong Vi Để đến dc tai cán bộ cao cấp có chức năng nghe và giải quyết thì mọi người hãy liên hệ với sdt :0902018888
Gặp Anh Võ Văn Thưởng
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
7
19 h
Phạm Tuyết Bác viết hay quá!
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
19 h
Chi Hieu Nguyen Tâm Minh Nguyễn, bài viết của bạn thật tuyệt vời. Thật ra những vấn đề bạn nêu , cách đây nhiều năm trên báo Văn nghệ TP.HCM, các Nhà văn, nhà Lý luận Phê bình tâm huyết đã phát biểu thật quyết liệt, dữ dội mới chặn đứng được việc tỉnh Bến Tre dựng tượng Phan Thanh Giản...
Bây giờ Ông Lê tiếp tục bộc lộ ruột gan phèo phổi của mình vì nghĩ rằng " cơ hội đổi đời " của Ông ta sắp tới. Vậy nhất định báo Văn nghệ TP.HCM sẽ tổ chức đợt đấu tranh mới. Và xin phép bạn, chúng tôi sẽ sử dụng bài viết này của bạn trong số báo tới. Ý của bạn thế nào?
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
19 h
Tâm Minh Nguyễn Rất cảm ơn đồng chí Tổng biên tập ! Tôi sẵn sàng.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
6
19 h
Chi Hieu Nguyen Anh gửi bài này cho chúng tôi theo mail :
Tuanbaovannghe@yahoo.com
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
19 h
Võ Thế Chương Hì hì! Trong kỷ yếu 200 năm Rạch Gầm - Xoài Mút đang lưu giữ ở Tiền Giang, ông Lê này khi ấy chửi Gia Long tan nát , nào là " tên hèn hạ", " cõng rắn cắn gà nòi" ... Bi chừ thì ổng " phản tỉnh", " xét vấn đề lại trên quan điểm ... tử tế". Hế hế! Không muốn thành tên cơ hội thì xin đừng biến mình thành kẻ cực đoan
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
6
19 h
Chi Hieu Nguyen Tư liệu này hay đó Võ Thế Chương. Cung cấp chi tiết cho bạn bè đi.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
17 h
Võ Thế Chương Dạ để em scan lại
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
17 h
Đức Lâm Nguyễn Chú Chí Hiếu cho phép cháu add friend nhé
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
17 h
Đức Lâm Nguyễn List của chú full rồi, mà cháu k nhìn thấy phần follow trong tường của chú nhỉ
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
17 h
Chi Hieu Nguyen Mình cũng chẳng hiểu sao. Mình kết nối 3G mà lúc nào cũng chập chờn, không ổn định .
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
16 hModifié
Tâm Minh Nguyễn Chi Hieu Nguyen : Bác nên dùng máy tính để bàn và mạng hữu tuyến, an toàn hơn vì phải qua dây dẫn. Còn dùng các thiết bị không dây thì rất dễ bị ăn cắp thông tin. Đặc biệt là điện thoại di động có chức năng bảo vệ chống xâm nhập kém hơn máy tính.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
15 h
Chi Hieu Nguyen Di chuyển liên tục, phải dùng ĐTDĐ, hoặc Ipad. Mình thích cơ động.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
14 h
Thắng Việt Từ Bài viết rất hay,kịp thời. Cần dẹp ngay bọn xét lại này.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
5
19 h
Thu Hằng Trần Thiết nghĩ rằng bên an ninh cần phải vào cuộc để điều tra xem một vài cá nhân trong ban tuyên giáo trung ương cùng với những nhà mượn danh khoa học lịch sử kia có vai trò gì trong đường dây phản động nhằm rửa mặt cho đế quốc, thực dân cùng bè lũ tay sai bán nước cũng như chuẩn bị dọn đường rước voi về rầy mả tổ thêm lần nữa ạ!
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
19 h
Đại Dương Cảm ơn tác giả bài viết
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
19 h
Ho La Wow "Nói phải củ cải cũng nghe "
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
19 h
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre19 h
Toan Pham Bài viết rất hay. Tác giả thật có tầm. Cám ơn tác giả và người đã chia xẻ. Rất bổ ích...
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
19 h
Toan Pham Ý kiến anh Chí Hiếu rất hay. E chờ đọc lại trên vntphcm
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
18 h
Doan Le Rất cám ơn TMN , đúng là ông GS sử học có vd về chính trị và quan điểm chính trị , nhưng đây là cuộc hộ thảo của hội đồng lí luận TƯ , dân đen họ sẽ ko quan tâm nhiều đâu , chỉ có chúng ta những ng hiểu địa chính trị thì thấy đây là vđ thạt sự ko ổn nếu chúng ta muốn và mong muốn sự duy trì sự LĐ của Đảng CSVN .
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
6
18 h
Tâm Minh Nguyễn Đúng vậy thưa bác ! "Diễn biến hòa bình" là con mèo được bọc bông vào chân đi trên tấm thảm nhung mà.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
17 h
Nguyễn Ngọc Hà Nguyễn Tiền Sơn
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre18 h
Cuong Pham Các vị viết và bàn tiếp về triều Mạc đi !
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
16 h
Hùng Ngô Mạnh Ông gáo xư này mượn những ngôn từ trơn tru lắt léo nhằm mê hoặc mọi người, việc đưa ra những quan điểm này khác nghe rất "khoa học, khách quan" nhưng kèm theo việc đưa cái gọi là "ảnh chụp lời Nguyễn Ái Quốc ca ngợi Gia Long" đủ để biết âm mưu thật sự đằng sau là gì.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
8
16 h
Phạm Thanh Cải Tác giả viết hay lắm!
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
16 h
Trung Trực Trần Bài viết của anh rất hay, rạch ròi và chân thực. Những sự kiện rõ như ban ngày đấy mà chúng còn bẻ cong ngòi bút được. Cám ơn anh.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
16 h
Nhung Lan Bai viet cua anh rat dung va rat hay a.Khong the de sai lam cua mot ca nhan hay mot nhom nguoi ma lam anh huong den lich su cua 1 dat nuoc.Cach nhin nhan danh gia ve lich su phai dung.chinh xac va khong phiem dien.khong bop meo a.Rat cam on anh ve bai viet a.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
16 h
Việt Quý Cảm ơn bác nhiều. Một liều giải độc cần thiết cần được chia sẻ.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
16 h
Lý Thế Dân  
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
15 h
Đặng Thanh Sơn Lịch sử là xương máu của ông cha ta bao đời đổ xuống mới vun đắp nên hình hài Việt Nam như ngày hôm nay  chúng ta phải biết trân quý và bảo vệ! Chúng ta phải đấu tranh đến cùng với các luận điệu xuyên tạc lịch sử của các thế lực chống phá, xét lại nhằm làm hoen ố lịch sử nước nhà, phá hoại sự bình yên của đất nước... cảm ơn chú Nguyễn Minh Tâm rất nhiều về bài viết này!
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
4
15 h
Lenhuhien Lehien Mình đã nói rồi, với một số việc làm mấy năm gần đây của Gs Lê thì khó tin tưởng ông này lắm. Cần cẩn trọng về những đề xuất của ông này. Mình tin Ban Tuyên giáo Trung ương sẽ không dễ dàng nghe theo những đề xuất của ông ấy đâu.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
15 hModifié
Kính Văn Nguyễn Cái ông ý muốn là nhân dân chửi vào mặt bọn xét lại mà đại diện tiêu biểu là ông ý, muốn nhà nước tước bỏ cái danh hiệu nhà giáo nhân dân mà ông ý cảm thấy là đã quá khổ so với cái trí tuệ hiện tại của bản thân mình 
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
14 h
Dan Ta Cháu xin phép chú được chia sẻ bài biết !
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
14 h
Bùi Việt Hà Theo tôi, đánh giá lịch sử không phải là nhiệm vụ của khoa học lịch sử. Các nhà khoa học lịch sử có nhiệm vụ chính là tìm ra được các sự kiện lịch sử đã xảy ra và quan hệ giữa chúng. Công hay tội của các nhân vật lịch sử, các triều đại lịch sử là vấn đề được đánh giá bởi rất nhiều yếu tố chính trị, địa chính trị, do các nhà chính trị quyết định.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
14 h
Mia Vũ Bởi vì đánh giá lịch sử là của các nhà chính trị nên lịch sử mỗi lúc một thay đổi. Bao giờ lịch sử được đánh giá bởi các nhà lịch sử thực sự thì lịch sử mới đúng là lịch sử.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre13 h
Lê Tê Đúng ạ. Chính trị hóa lịch sử làm nó méo mó vô cùng. Lại quay sang phán xét nhau
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre11 h
Lê Thị Hồng Bài viết rất hay,lập luận sắc xảo ,dẫn chứng thuyết phục tôi rất đồng ý với Tâm Minh Nguyễn ! Ông P.H.Lê không thể đưa ý kiến riêng của mình đại diện cho tất cả người Việt Nam vì lịch sử hiển nhiên đã được toàn dân biết đến là nhà Tây sơn đã thống nhấ...Voir plus
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
13 h
Hương Trần Chế độ đang hiện hành Lãnh đạo, vậy mà bọn họ đã dám xét lại Lịch sử ư?
Nếu Đảng, Nhà nước và Chính phủ mà không uốn nắn ngay và luôn thì nguy hiểm vô cùng "tai hoạ sẽ khôn lường". Câu hỏi đang được Nhân dân yêu Tổ quốc, yêu ĐCS đặt ra cho TW ?
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
13 h
Mia Vũ Nói thật nhé. Nếu chê ông Phan Huy Lê là nhìn một chiều thì tác giả bài viết này còn phiến diện hơn nhiều. Lịch sử là phải công bằng, phải nhìn ở công lẫn tội. Còn nếu chỉ nhìn cái tội của nhà Nguyễn như tác giả này thì không xứng là nhà sử học. Vì thế đừng đem cái suy nghĩ thiển cận này mà so bì với quan điểm của nhà sử học Phan Huy Lê. Còn nữa, nếu bạn không biết gì về lịch sử nước mình thì đừng vào chém gió.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
13 h
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
13 h
Pham Trung Da Qua vụ này thì càng thấy rằng đừng thần thánh hoặc tuyệt đối hóa những gì nói ra, viết ra từ những người có mác TS hay GS. Đơn cử cố GS Trần Quốc Vượng cũng là 1 tên tuổi lớn ngang cơ P H Lê, tôi có thể dẫn ra ít nhất 2 lỗi sơ đẳng về sử: 1. Là trong bài Về quê hương của Ngô Quyền http://khoavanhoc.edu.vn/index.php?option=com_content..., GS Vượng cho rằng Ngô Xương Văn mất năm 950! (đúng ra là 965). 2. Tại tập sách “Trong cõi” mà Nhã Nam ra năm trước, có bài viết ông ghi vị vua xây chùa Một Cột là Lý Thánh Tông! (đúng là phải là Lý Thái Tông). Việc các “học giả” thăng hoa rồi “quá đà” “nói dai rồi nói dại” không tiết chế được bản thân là vậy. Ở người khác, có khi bài viết bị người khác kiểm duyệt hoặc góp ý, chứ ở tầm “học giả đầu ngành” thì đồng nghiệp mấy ai dám xem mà chỉnh duyệt lại trước khi mang công bố? Vậy mà trong bài ý kiến tại hội thảo của GS Lê, ít nhất có 2 chỗ phải chỉnh hành văn. Một lần nữa, đừng coi những gì các GS nói hay viết ra là khuôn mẫu và đúng 100%. Đó không phải là Kinh Thánh! (phũ hơn thì bảo “kũng sường sường sôi”)

TÀI LIỆU THAM KHẢO VỀ QUÊ HƯƠNG CỦA NGÔ QUYỀN TRẦN-QUỐC-VƯỢNG  Về quê hương của…
KHOAVANHOC.EDU.VN
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
3
12 h
Nguyễn Hữu Nhân Ở Đồng Tháp cũng có người gần như vậy. Chán cho những người mượn danh lịch sử
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
12 h
Uy Nghiêm Bài viết rất hay!
Quan điểm của Tôi là: tôi thật sự quan ngại trước việc ông PHL đưa quan điểm cá nhân ông ấy để nhận xét lại lịch sử.
Tôi đề nghị BTGTW phải làm rõ và trả lời ngay cho dư luận nhân dân về vấn đề này.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
11 h
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre5 h
Phuong Thuy Lam Lâu lắm rồi mới được đọc một bài phản biện cực hay...có kiến thức lại có lý có tình...Tuy nhiên cũng cần nghe sự trả lời của GS PHL...Điều này là cần thiết vì rất sợ sự chỉ đạo từ trên xuống theo kiểu :"CẢ VÚ LẤP MIỆNG EM" ; hoặc sự " im lặng đáng sợ " khi dẹp cuộc triển lã cải cách ruộng đất vừa rồi tại bảo tàng CM Việt Nam
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
4 h
Nguyen Dinh Nhiều tài liệu được tác giả dân chưng trong bài viết này tôi đa được đọc. Bài viết rất rõ ràng, hoang nghênh tác giả.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
2 h
Nguyễn Trường Giang Cháu mượn nhé chú !
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
1 h
Vũ Thái Nguyễn Tuyệt vời
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
1 h
Tâm Minh Nguyễn Pham Trung DaLý Thế DânKính Văn Nguyễn khỏi phải mất thì giờ tranh cãi với Mia Vũ và Lê Tê nữa. Cả hai đều là nick clone và đều của cùng một người. Tôi gặp trò này trên wikipedia nhiều rồi. Tôi vừa tuyên bố rằng hai nick này không được hoan nghênh trên trang của tôi do sự thiếu cầu thị của họ.
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
1 hModifié
Pham Trung Da À, rối! Em cũng nghĩ thế
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
2
1 h
Nà Ná Na Cháu rất thích bài viết này, bác Minh Tâm ơi, bác có biết những đầu sách nào có tác giả uy tín và có tính chính xác cao, bác tư vấn giúp cháu nhé! Ra nhà sách nhiều dòng tác giả viết về đề tài lịch sử, cháu hơi bối rồi không biết chọn ai. Cháu cảm ơn bác!
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
59 min
Lý Thế Dân Phân Huy Lê, Trần Gia Phụng, Võ An Hương... bảo Triều đại Nguyễn là tính từ thời Nguyễn Hoàng trở đi.
Vậy tôi xin hỏi Phân Huy Lê, Trần Gia Phụng, Võ An Hương... và đàn chó đàn lợn hốc phải cám của các ông rằng:
9 đời chúa Nguyễn từ Nguyễn Hoàng cho đế
...Voir plus
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre
1
54 min
Pham Trung Da Ai bảo nhà Nguyễn từ Nguyễn Hoàng, tức là đã "hóa thân" mình làm sử thần nhà Nguyễn. Nhà Nguyễn truy tôn Hoàng làm Thái Tổ Gia Dụ hoàng đế, chứ sinh thời Hoàng thậm chí còn chưa làm chúa (Tiên vương cũng là được "cháu Khoát" truy tôn). Những người theo thuyết này có vẻ đã quá ám ảnh sách vở của nhà Nguyễn tới mức nhất nhất tuân thủ quan điểm như đang sống làm "tôi con" nhà Nguyễn vậy
J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre39 min
Молоток Серп P.H.L đang "gói gọn" các Chúa Nguyễn với Triều Nguyễn thành "Nhà Nguyễn" với ý đồ đen tối qua "ní nuận" kiểu như : "nhận thức về lịch sử cần toàn bộ và toàn diện" hay là : " Phải trả về cho lịch sử những "không gian bị bỏ rơi", phải lấp đầy những "khoảng trống" và làm rõ những "điểm mờ"... sứ mạng cao cả nhất của sử học là làm thế nào viết nên những trang sử tôn trọng sự thật khách quan, dựa trên những cứ liệu khoa học"...- chia sẻ của ông Lê tại buổi trao đổi thông tin khoa học tại Ban tuyên giáo TW ngày 22/02/2017.
Xin thưa với ông Lê : 
Cái gọi là "cứ liệu khoa học" của ông lại có cả chuyện đi tham vấn bác sĩ xem một "thiếu niên" tẩm xăng vào áo quần đốt thì chạy được khoảng bao nhiêu mét trong vụ xét lại anh hùng Lê Văn Tám là không có thật ?

J’aimeAfficher plus de réactions
Répondre10 min

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét